Trọng Sinh Trở Về Ngày Ta Bị Hãm Hại

Chương 4

5

Dặn dò Vương Hỉ xong, ta cầm viên hương liệu nhỏ trở về tẩm điện.

Ta trộn nó với một số hương liệu khác rồi đốt trong lư hương, sau đó thay y phục của Vinh phi, trang điểm nhẹ nhàng, rồi hài lòng buông màn, chui vào trong chăn.

Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn chờ Hoàng thượng đến.

Không lâu sau, Hoàng thượng giá lâm.

Người nhẹ nhàng đẩy cửa tẩm điện, giọng nói dịu dàng: "Ái phi, nàng vẫn còn giận trẫm sao?"

Bóng dáng mỹ nhân ẩn hiện sau lớp màn mỏng càng thêm phần quyến rũ.

Hơi thở của Hoàng thượng trở nên gấp gáp, người vội vàng bước đến, vén màn, ôm ta vào lòng.

Trong màn trướng ấm áp...

Tuy đây là lần đầu ta thị tẩm, nhưng kiếp trước, khi hồn phách lang thang trong cung, ta đã nhiều lần chứng kiến Vinh phi hầu hạ Hoàng thượng.

Nàng ta tính tình hoạt bát, nên trên giường cũng rất táo bạo.

Ta học theo nàng ta, nhưng lại thêm chút e lệ, kết hợp với tác dụng của hương liệu, khiến Hoàng thượng vô cùng thoả mãn.

Không biết qua bao lâu, khi ta cảm thấy toàn thân rã rời, Hoàng thượng mới dừng lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/trong-sinh-tro-ve-ngay-ta-bi-ham-hai/chuong-4.html.]

Không đợi Hoàng thượng cho người vào hầu hạ tắm rửa, ta đã quỳ xuống giường, run rẩy tự thú:

"Nô tỳ Xuân Lan, được Vinh phi nương nương phân phó hầu hạ Hoàng thượng. Nếu có gì sơ suất, mong Hoàng thượng thứ tội."

Phi tần trong cung vì muốn được sủng ái, khi bản thân không tiện sẽ tiến cử thị nữ hầu hạ Hoàng thượng là chuyện thường tình. Hoàng thượng cũng không thấy có gì không ổn.

Huống hồ, người vừa được ta hầu hạ rất tận tình.

Nam nhân ăn uống no đủ quả là dễ nói chuyện, chỉ thấy Hoàng thượng yếm túc mở mắt ra đánh giá ta từ trên xuống dưới một phen, lại đưa tay nâng mặt ta lên nhìn kỹ, lúc này mới hài lòng gật đầu.

"Ánh mắt của Vinh phi không tệ, ngươi hầu hạ rất chu đáo."

Thấy Hoàng thượng phản ứng như vậy, tâm ta treo lơ lửng cuối cùng cũng an tâm phần nào, cẩn thận ngẩng đầu nhìn hắn, e lệ mang theo chút ngượng ngùng.

"Được hầu hạ Hoàng thượng là phúc khí ta tu luyện mấy đời, tự nhiên nên tận tâm tận lực, dầu sôi lửa bỏng cũng không chối từ..."

Vừa nói, ta đánh bạo lại chui vào lòng Hoàng thượng, dựa vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của hắn, kiều tích tích nói: "Được Hoàng thượng khen ngợi, tim ta đập thình thịch."

"Thật sao?"

Hoàng thượng lần nữa áp sát xuống: "Để ta nghe xem nó đập như thế nào..."

Màn che buông xuống, tràn ngập xuân sắc.

Đáng tiếc lần này không được thuận lợi như vậy.

SMK

Hoàng thượng đang hứng khởi, ngoài tẩm điện bỗng truyền đến tiếng ồn ào huyên náo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận