Toang Rồi! Vị Hôn Phu Nghe Thấy Tiếng Lòng Tôi Rồi!

Chương 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Đám cưới của họ hàng xa như , thật sự ?]

"Ông là đạo diễn, hợp tác với công ty của tiểu Trí." Nghiêm Nhã Vân : "Ngày con và tiểu Trí cùng , hai đứa đính hôn , cũng nên cùng ngoài tham gia hoạt động ."

Ngày ?

Lộc Khê chút do dự.

Thẩm Trí gặp tai nạn xe là hôm qua, ngày dự đám cưới của khác, vết thương trán lành .

Với vẻ ngoài hảo như , hẳn là quá nhiều thấy khuyết điểm của .

bà Nghiêm , lẽ Thẩm Trí chuyện tai nạn xe cho các bậc trưởng bối ?

Nếu với mối quan hệ của bà Nghiêm và của Thẩm Trí, chắc chắn sớm .

"Vậy con gọi điện thoại chuyện với Thẩm Trí xem ." Nói xong, Lộc Khê thắc mắc bà Nghiêm: "Mẹ, chuyện gì mà ạ?"

"Mẹ đương nhiên là ." Nghiêm Nhã Vân chút chột : "Mẹ cùng chồng tương lai của con tham gia hội thảo văn học."

Lộc Khê sững .

[Mẹ và của Thẩm Trí bắt đầu thích những buổi hội thảo từ khi nào ?]

Thấy tay bà Nghiêm che che giấu giấu nhét thứ gì đó lưng, Lộc Khê nheo mắt, khẽ nghiêng đầu, liền liếc thấy hai chữ "Hỏa Hoa".

Vẻ mặt Lộc Khê khựng .

Phông chữ của "Hỏa Hoa" quen thuộc đến , đó là một loại văn học thanh xuân thịnh hành lúc cô còn học tiểu học.

[Mẹ bây giờ yêu thích loại sách ?]

Trong đầu dường như gì đó lóe lên, sắp sửa bật , đúng lúc , chuông điện thoại của Nghiêm Nhã Vân vang lên.

"Alo? Thu ... ... đang ở nhà... Được, qua ngay đây!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toang-roi-vi-hon-phu-nghe-thay-tieng-long-toi-roi/chuong-16.html.]

Cúp điện thoại, Nghiêm Nhã Vân dậy, thu dọn đồ đạc : "Bảo bối, tham gia hội thảo văn học với dì Thu của con đây, tối con ở nhà ăn cơm nhé, bảo dì Tôn chuẩn mấy món con thích ăn ."

Nói xong, bà Nghiêm nhanh như một cơn gió.

Nghe tiếng xe rời , ánh mắt Lộc Khê rơi cuốn văn học "Hỏa Hoa" chiếc ghế dài.

Hóa là loại hội thảo văn học .

Biết thế cô cũng theo , năm đó cuốn sách cứ nào là cô mua đó!

Sau khi ăn xong bát chè ngân nhĩ, điện thoại liền nhận tin nhắn.

S: [Tối nay cùng ăn cơm nhé?]

Lộc Khê ngẩng đầu trời, bên ngoài sắp tối .

Cô khẽ động ngón tay trả lời.

Cô bé bán lựu đạn: [Được thôi, chọn chỗ nhé.]

Không lâu , Thẩm Trí gửi một địa chỉ qua, kèm theo một tin nhắn.

S: [Lát nữa qua đón em cùng.]

Nơi cô ở là vườn Quan Tinh, cách địa điểm ăn cơm khá xa, còn nhà bố là vịnh Ngự Cảnh thì gần hơn.

Lộc Khê vội vàng trả lời.

Cô bé bán lựu đạn: [Không cần , em để tài xế ở nhà đưa .]

Thẩm Trí về vịnh Ngự Cảnh, nhưng cũng hỏi nhiều, chỉ trả lời một chữ "Được".

Gửi xong tin nhắn, Lộc Khê dậy quần áo.

Lộc Khê: [Cảm Mạo Linh, tham gia tiệc cưới, trong sách tình tiết ?]

Cảm Mạo Linh: [Nhìn cô là bình thường học sinh chăm chỉ , tình tiết quan trọng như tiệc cưới mà cô cũng nhớ.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận