lo đến chết, bay gần, ôm chầm lấy :
“Tần Cửu Xuyên, ? Anh gì? Tại lên núi lâu như thế mới xuống…”
Anh yếu ớt , khẽ chạm mặt , dịu dàng mỉm :
“Không , Tiểu Ly. Chúng về nhà thôi.”
“Thật sự ?” vẫn lo lắng.
“Tin .”
Tần Cửu Xuyên nắm tay , kéo lòng.
Mấy theo dường như quen với việc tự chuyện một , chỉ cúi đầu lặng lẽ một bên.
yên tâm hơn, nhưng bắt đầu thấy mệt. ngáp dài, dụi mặt lồng n.g.ự.c :
“Em buồn ngủ quá.”
“Vậy ngủ một lát .”
Anh khẽ vuốt má , cúi đầu hôn nhẹ:
“Chỗ nào khó chịu thì gọi .”
mơ mơ màng màng đáp:
“Ừm.”
Giấc ngủ kéo dài lâu.
Khi tỉnh , Tần Cửu Xuyên đang đưa cho một cốc nước ấm và một viên thuốc.
tuy thấy, nhưng khứu giác vẫn còn.
Mùi viên thuốc … lạ.
lập tức lắc đầu:
“Em uống , em ghét thuốc nhất mà.”
“Tiểu Ly, ngoan nào.”
“Không ngoan đấy.”
“Thuốc mỗi ngày chỉ cần uống một viên. Uống đủ 49 ngày… em sẽ thể .”
“Tiểu Ly, em ở bên cả đời ?”
tất nhiên là … nhưng, điều đó thể ?
“Vậy thì lời nhé, ?”
“ Tần Cửu Xuyên…”
Anh ôm chặt lấy , giọng khẽ run, mang theo sự yếu đuối hiếm thấy:
“Anh từng nuốt lời với Tiểu Ly, đúng ?”
khẽ gật đầu. Quả thật, bao giờ lừa dối .
Anh đút thuốc cho , lấy kẹo dỗ dành.
nhăn mày, ngậm kẹo lầu bầu:
“Em thích.”
“Vì , nhịn một chút, ?”
rúc n.g.ự.c , viên kẹo tan dần nơi đầu lưỡi, ngọt ngào lan khắp cổ họng.
“Tần Cửu Xuyên, sợ ?”
“Sợ gì?”
“Bây giờ em thế … nửa nửa ma.”
Tần Cửu Xuyên đột nhiên siết chặt vòng tay:
“Trên đời , gì đàn ông nào sợ vợ chứ?”
“ mặt em, đôi mắt em…”
“Anh sẽ trả thù cho em. Anh sẽ khiến em trở như xưa.”
“Nếu như… thể trở thì ?”
“Vậy sẽ là đôi mắt của Tiểu Ly.”
15
Vào ngày thứ bảy khi chết, chuyện đột nhiên đổi.
Người đàn ông rạch mù mắt , thủ tiêu đó…vợ bất ngờ bế con nhỏ đến đồn cảnh sát.
“ thật sự chịu nổi nữa … đó là một thai phụ, là hai mạng …”
“Hôm đó chồng khi uống say kể với chuyện. Từ hôm đó đến giờ, đêm nào ngủ yên.”
“Trước khi chết, bảo mang con và tiền rời khỏi Hương Cảng.”
“ kịp thì c.h.ế.t rõ nguyên nhân…”
“Gần đây liên tục gặp ác mộng. cũng là , lương tâm chịu nổi nữa…”
“Đây là những thứ để cho .”
“Ban đầu giữ những thứ để phòng …”
Người phụ nữ sụp xuống sàn, lấy một đống vật chứng hỗn độn, giao nộp cho cảnh sát.
“ giờ, mạng cũng chẳng còn, giữ còn ý nghĩa gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-lai-trong-vong-tay-ong-trum/chuong-5.html.]
“Thay vì hy vọng mấy thứ thể bảo vệ con , chi bằng tin cảnh sát…”
Những vật chứng ... vô cùng quan trọng.
Còn cả địa điểm giấu xác.
Cảnh sát lập tức mở cuộc điều tra.
Tất cả các dấu vết cuối cùng đều chỉ về một :
Con gái nuôi của cha ... tiểu thư Chân gia, Chân Châu.
Cảnh sát đến Chân gia bắt Chân Châu.
Rồi lập tức đến trường đua tư nhân ở ngoại ô phía tây ...một nơi mà Chân phu nhân và Tống phu nhân cùng đầu tư mua từ vài năm .
Chân Châu thích cưỡi ngựa, thường xuyên lui tới đây.
Khi cảnh sát đào bãi cỏ dẫm bằng phẳng đường đua…thì t.h.i t.h.ể ... vẫn kịp phân hủy ... khai quật.
“Con ơi!!!”
Mẹ gào thảm thiết gọi tên mật của ngất lịm tại chỗ.
Còn cha ... tay run lên ... tát một cú thật mạnh mặt Chân Châu.
“Sao mày thể chuyện súc sinh thế ?”
“Chúng tao nuôi mày hai mươi năm… HAI MƯƠI NĂM đó!”
Chân Châu ôm mặt, sắc mặt trắng bệch, cả run lẩy bẩy như rút hết linh hồn.
“Không con… con … con … con gì cả…”
Cô cứ lặp lặp những câu đó một cách yếu ớt, vô lực.
bằng chứng rành rành.
Không ai tin cô nữa.
Khi cảnh sát chuẩn dẫn Chân Châu .
Cô bỗng bật thê thảm, “phịch” một tiếng, quỳ sụp t.h.i t.h.ể …
16
“Chị , em cũng như cha , ngày đêm đều mong chị về.”
“Em sống sung sướng chị suốt hai mươi năm, từng phút từng giây em đều khắc ghi trong tim.”
“Nếu thể, em thậm chí sẵn sàng c.h.ế.t chị và đứa bé.”
“Chị , em những lời em , chẳng ai chịu tin.”
“ việc em , thì là .”
Nói đến đây, ánh mắt Chân Châu chợt đổi.
Cô cắn chặt môi, từ lúc nào trong tay thêm một con d.a.o rọc giấy bén ngót, hề do dự liền cứa mạnh cổ.
May mà nhanh tay giữ .
Dù , lưỡi d.a.o vẫn cứa rách cổ, m.á.u tuôn xối xả.
Cả hiện trường lập tức rơi hỗn loạn.
Chân Châu bất động, tay vẫn siết chặt con d.a.o đẫm máu.
“Cô thấy tội ? Sợ trả thù nên định c.h.ế.t cho xong chuyện?”
Giọng Tần Cửu Xuyên lạnh như băng.
Chân Châu đáp, chỉ buông con d.a.o rơi xuống đất:
“Em vẫn chỉ một câu: Việc em , thì dù c.h.ế.t cũng nhận.”
“ em cũng chẳng còn cách nào chứng minh vô tội nữa. Anh rể, xử thì tùy.”
đang nép trong lòng Tần Cửu Xuyên, nhẹ nhàng kéo tay áo :
“Tần Cửu Xuyên, cô .”
“Tiểu Ly?”
“Em thể cảm nhận . Không cô .”
“Cô ác ý với em.” càng lúc càng chắc chắn.
“Tần Cửu Xuyên, em cảm nhận . Cô vô tội, là .”
17
khi đột phá mới, Chân Châu vẫn cảnh sát đưa .
Tần Cửu Xuyên cho ai động đến t.h.i t.h.ể , chỉ cho cẩn thận bảo quản.
Không ông trời thương xót, mà khi tìm , cơ thể vẫn hề phân hủy.
“Tần Cửu Xuyên… em thật sự thể ?”
Lúc nắp quan tài pha lê khép , khẽ hỏi.
“Chắc chắn . Anh từng dối em mà.”
Anh ôm lòng. “Đi thôi, chúng đến gặp cha .”
Khi đến bệnh viện, Tống phu nhân đang bên giường bệnh lặng lẽ.
Tống Anh Nam mắt đỏ hoe, dịu dàng an ủi họ.
Đây là đầu gặp Tống phu nhân.
Không hiểu , thấy mấy thiện cảm.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~