Sống Lại, Thay Lòng Còn Thay Cả Chồng
Chương 3
Anh ta thản nhiên dời ánh mắt đi, khóe môi giữ một nụ cười nhàn nhạt, rồi nắm tay Giản Hi bước lên sân khấu, như thể chưa từng nhìn thấy tôi.
Tôi khẽ nhếch môi cười mỉa mai.
Người phóng viên gần tôi nhất có lẽ là một thực tập sinh, rụt rè đưa micro về phía tôi, hỏi: “Cô Sơ Đường, có phải cô thực sự đã ly hôn với anh Cố không?”
“Đúng vậy.” Tôi nở một nụ cười, gật đầu trả lời.
Thực tập sinh đẩy gọng kính, tiếp tục: “Nhưng cô và anh Cố quen nhau từ cấp ba, yêu nhau bảy năm, kết hôn năm năm. Vào tháng trước, ông Cố còn chi một khoản tiền lớn mua một hòn đảo, lấy tên cô để đặt tên cho nó.”
Tôi vẫn cười, chỉ là nụ cười ấy không chạm đến đáy mắt.
“Đó là thứ anh ta nợ tôi.”
Đó là món quà bù đắp cho việc anh ta lỡ hẹn sinh nhật tôi để chăm sóc Giản Hi đang bệnh.
Kiếp trước, tôi từng vì chuyện này mà vui sướng đến lâng lâng. Sau này mới biết, ý tưởng đó là do Giang Nguyên gợi ý, hòn đảo là trợ lý của Cố Hàn chọn, còn anh ta thậm chí không biết nó nằm ở đâu.
“Vậy bây giờ cô còn yêu anh Cố không?”
Cô ta lo lắng nhìn tôi, các phóng viên xung quanh cũng đều im lặng chờ đợi câu trả lời.
Cả Cố Hàn trên sân khấu cũng nhìn về phía tôi, hàng lông mày khẽ cau lại.
Tôi bình thản nhìn anh ta một cái, sau đó mỉm cười, nói rõ ràng: “Không yêu nữa.”
4
Buổi phỏng vấn tôi không ở lại đến cuối.
Sau khi Cố Hàn làm rõ chuyện hôn nhân giữa anh ta và tôi đã sớm trở nên hữu danh vô thực từ một năm trước, tôi liền rời đi.
Chỉ sau một đêm, tôi trở thành món đồ cũ mà Cố Hàn không cần nữa.
Còn Giản Hi lại trở thành nạn nhân vô tội duy nhất trong cơn bão dư luận này.
Hôm đó, đoạn phỏng vấn được ghim trên các nền tảng mạng xã hội suốt mấy ngày liền, độ nóng của chủ đề chưa từng giảm bớt.
Đặc biệt là câu nói của Cố Hàn: “Quan hệ giữa tôi và Sơ Đường từ một năm trước đã có ý định chấm dứt, chỉ là chưa tới thời điểm thích hợp.”
“Ban đầu chúng tôi định xử lý kín đáo, nhưng giờ đã ảnh hưởng đến người vô tội, vì vậy buộc phải công khai làm rõ.”
“Cô Giản Hi không phải là nguyên nhân khiến tình cảm giữa tôi và Sơ Đường rạn nứt.”