Một Xấp Thư Tình Và Lời Hứa Thanh Hoa
Chương 2
3
"Cậu bán thư tình cho Liêu Triều Triều?" Vẻ mặt Lục Trạch rõ ràng biến sắc, trở nên hoảng loạn.
Chu Khả nhún vai: "Không được sao? Cũng có phải thứ gì đáng giá đâu."
Lục Trạch nghe vậy thì bất an nhìn tôi, rồi lại cầu khẩn nhìn Chu Khả, sợ cô ta sẽ vạch trần bí mật của mình trước mặt mọi người.
Chu Khả cười đầy ẩn ý.
"Lục Trạch, cậu hoảng cái gì? Đàn ông phải bá khí chứ, thích ai thì cứ nói, cậu nói với mọi người xem, có phải cậu đã hứa cùng tớ vào Thanh Hoa không?" Chu Khả ép hỏi.
Cô ta rõ ràng là thích Lục Trạch, nhưng sự thích này giống một kiểu chiếm hữu hơn.
Chỉ cần chiếm được Lục Trạch, cô ta sẽ thỏa mãn.
Mọi người đều ngẩn người, vì chuyện Lục Trạch có ý với tôi ai cũng biết, dù chúng tôi chưa từng chính thức hẹn hò, nhưng trong mắt người ngoài, chúng tôi là một cặp.
Tôi lại cúi đầu, xếp từng chồng sách các bạn mang đến lên xe ba gác.
Lục Trạch luống cuống gãi đầu cười trừ: "Ừm... Đề thi đại học lần này không khó, ai cũng có cơ hội vào Thanh Hoa mà."
"Đương nhiên rồi, tớ nhất định phải vào Thanh Hoa! Có khi tớ còn là thủ khoa của thành phố ấy chứ, đến lúc đó đài truyền hình đến phỏng vấn, tớ sẽ lên cả bản tin!" Chu Khả bắt đầu mơ mộng.