Chương 6:
Anh bất lực :
“Cũng hơn nửa năm . Từ khi họ ly hôn, chỉ nhận đúng hai tháng tiền sinh hoạt. Em gái thì từng một xu.”
Cảnh sát nhíu mày:
“Tình huống sẽ báo . Hai em thể xin trợ cấp tạm thời, vượt qua giai đoạn cấp ba tính tiếp.”
Anh và cảnh sát trao đổi điện thoại, họ cùng add WeChat.
Trên điện thoại nhận danh sách giấy tờ cần chuẩn .
“Chuẩn xong thì gọi cho . ở gần trường, sẽ ghé qua lấy.”
Anh gật đầu cảm ơn.
Sau đó, sự giúp đỡ của cảnh sát, đưa trở về trường.
Sắp tới cổng, bỗng ôm đầu kêu:
“Chết , em quên xin nghỉ! Chắc cô chủ nhiệm sẽ phát điên mất.”
Cảnh sát :
“Không em xin ? Khi nãy thấy em gọi xin nghỉ cho em gái , Chẳng lẽ em còn cô em nào khác?”
Anh khẽ:
“Em cứ mải lo vết thương của , nên để ý. Anh với cô là em mệt. Nhớ đừng để lộ nhé.”
phụng phịu:
“Em vốn dĩ mệt mà. Anh em sợ c.h.ế.t khiếp, giờ trong lớp cũng chẳng học nổi.”
Anh chỉ quán sữa gần trường:
“Em đó đợi , lấy tập với sách ngay.”
vội xung phong:
“Để em tới phòng bảo vệ lấy cặp cho . Hoặc cho em lấy cũng , bất tiện mà.”
Cảnh sát trẻ nhiệt tình.
Anh lập tức bảo sẽ nhờ thầy cô mang , rút 20 đồng trong túi đưa :
“Đi uống sữa .”
Kỷ Hồi từ chối:
“Anh hào phóng thế, cứ như tiền lương cuối tháng của chắc bay hết đấy.”
Người giận, chỉ ha hả chạy trường.
Kỷ Hồi gọi cho một cốc sữa full đường trân châu, còn thì chỉ uống nước lọc.
Anh còn dặn:
“Uống đường nhiều , sẽ khiến vết thương khó lành. Anh còn mau chóng chuẩn thi đại học để kiếm tiền thưởng cho em.”
“ồ” một tiếng, bất chợt hỏi sang chuyện khác:
“Anh , ba chọn chứ chọn em? Em dù là con gái, nhưng cũng là con ruột cơ mà.”
Anh mím môi, lát mới đáp:
“Vì thầy bói , mang mệnh trợ phú.”
chợt hiểu:
“Thảo nào lúc về nhà, ba em ăn một thời gian thuận, thậm chí còn trúng .”
Anh : “Ban đầu nghĩ tới. Sau mới thấy đúng như . đó lòng tham của ông ngày càng lớn, thấy khống chế nổi nên dứt khoát ly hôn.”
“Thế mà ông vẫn còn nửa tin nửa ngờ, nên giữ bên cạnh. Chắc đưa một khoản tiền, nếu bà dễ dàng bỏ mà .”
Kỷ Hồi khẩy:
“ mà chịu nhận nuôi thì bà càng mừng thôi. Nhiều năm nay bà luôn tìm cách đẩy , cuối cùng chỉ ba em chịu nhận. Bà thử thử nhiều với chị em khác, nhưng chỉ ba em là ‘mắc câu’.”
Nghe xong, cả hai chúng im lặng.
Đến khi cảnh sát , xách theo cặp sách và cả một túi đề cương, khẽ thì thầm với :
“Dù em ghét ông và , nhưng mãi mãi là trai của em.”
Cảnh sát ngạc nhiên với :
“Trường học cực ? Mới nửa ngày vắng mặt, bàn chất đầy đề cương. lấy hộ, cả lớp đưa bấy nhiêu ”
Anh chỉ gật:
“Đều trông chờ học hành để đổi đời, nên ai cũng liều mạng cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-mai-nha-hai-so-phan/chuong-6.html.]
Trước khi , cảnh sát còn nhắc:
“Có việc thì gọi cho . Đừng nông nổi. Tài liệu chuẩn xong báo , tới lấy.”
tất nhiên gật đầu lia lịa.
Khi đề nghị thêm để tự lo sinh hoạt phí, Kỷ Hồi mở điện thoại, đưa xem một trang.
chằm chằm, ngạc nhiên sợ:
“Anh là lén chuyện phạm pháp đấy chứ?”
Anh gõ mạnh trán :
“Anh livestream bài tập với đồ ăn. Có chút fan, dù nhiều, nhưng đủ lo cho hai đứa.”
Anh tính sơ sơ lợi nhuận, bảo cuối năm sẽ dọn ngoài thuê, tránh phiền phức cho bạn cùng phòng.
chép miệng:
“Thế em từng thấy livestream?”
“Chỉ lúc em ngoài chơi mới mở. Em về là tắt ngay. Anh đeo khẩu trang, để em lộ mặt.”
tiếc rẻ:
“Bảo fan ít . Vậy em thể streamer học tập ?”
Anh lườm:
“Với cái điểm Toán mới đủ qua của em ?”
Trời đất ơi!
Sao công kích cá nhân chứ?
phục!
…
Ba năm cấp ba trôi qua nhanh.
Khi bước khỏi phòng thi cuối cùng, thấy Kỷ Hồi từ phòng bên , mỉm với .
Thật may mắn, chúng phân thi ở hai phòng kề .
Nụ của khiến vững tâm hẳn.
Anh tiến hỏi:
“Em thi thế nào?”
“Nếu em thi , hè livestream của để đề ?”
Anh :
“Em kiên trì thật. Đã top 3 khối , lấy cớ gì từ chối?”
“Cũng tại , phụ trung gà mờ, nhất mới đủ tư cách cùng livestream chứ.”
Anh xoa đầu , thêm.
Ngày tra điểm, cả hai chúng cùng máy tính.
Anh tra điểm , khăng khăng tra điểm .
Cuối cùng, chịu thua, đưa báo danh .
Kết quả ẩn. Anh chỉ nhạt, còn nhảy nhót như đứa ngốc.
Lúc dừng , nhập xong báo danh của .
Điểm cao hơn thi thử tới 30 điểm.
Là thi nhất trong ba năm qua, xếp hạng cũng cao.
Đến khi cô chủ nhiệm gọi điện tới, mới nhất trường.
Dù chẳng thể so với , nhưng ít cũng đạt chuẩn tối thiểu từng đặt .
ưỡn ngực:
“Vậy giờ em thật sự livestream đề chứ?”
Anh chỉ khẽ “ừ”, giọng bật cao.
Hôm , khi phòng tuyển sinh gọi cho , là chúng đang cùng giải đề sóng.
Khi họ gọi nữa, vẫn cắm cúi .
Chúng đều hiểu: Tương lai ngòi bút và tương lai cũng bước chân .
Anh giơ tay ký hiệu “25”.
bật vui vẻ.
— Hết —