MẸ CHỒNG MANG THAI, TÔI LẠI NỢ HỌ MỘT CĂN NHÀ CHO EM DÂU Ở CỮ

7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Căn phòng rơi im lặng, chỉ còn tiếng thở phì phò tức giận của Phó Tổng ưvà bầu khí ngượng ngập.

 

Ông cố gắng nén giận, sang với gương mặt đầy mồ hôi lạnh, thái độ hạ :

 

“Thẩm Tổng! Xin ngài bớt giận! Thật sự xin ! Là quản lý nghiêm, để thứ lọt công ty, còn mạo phạm đến ngài! mặt Trường Hưng xin ngài và Khởi Hàng!”

 

“Dự án , chúng nhất định sẽ thể hiện hết thành ý! Điều kiện ngài cứ việc đề ! Chỉ mong đừng vì lời bậy bạ của một kẻ tiểu nhân mà ảnh hưởng đến đánh giá của ngài về công ty chúng …”

 

nhấp một ngụm nước, thản nhiên đáp:

 

“ư Tổng, dự án là dự án, Khởi Hàng chúng phương án và năng lực. Còn vấn đề quản lý nội bộ của quý công ty, hy vọng sẽ thêm ‘bất ngờ’ nào.”

 

“Vâng! Vâng! Tuyệt đối sẽ tái diễn! Xin ngài yên tâm!”

 

Bữa ăn kết thúc chóng vánh trong khí căng thẳng.

 

Khi đến cổng khách sạn, xe chuyên dụng của chờ sẵn.

 

khi tài xế mở cửa, một bóng từ góc tối lao — là Chu Kiện!

 

Tóc tai rối bù, vest nhăn nhúm.

 

“Tư Du! Thẩm Tổng! Xin ngài chờ !”

 

Anh bám chặt khung cửa xe, cho đóng:

 

sai ! thật sự sai ! Khi nãy chỉ nóng lòng giúp công ty… cũng níu kéo ngài!

 

Xin ngài giúp với ưTổng một câu! thể mất việc ! Xin ngài! Nể tình… nể tình của chúng ! Chỉ cần ngài , ưTổng chắc chắn sẽ ! Xin ngài giơ cao đánh khẽ! quỳ xuống lạy ngài!”

 

“Buông tay.”

 

ghê tởm .

 

“Tư Du! Xin ngài…”

 

buông tay.”

 

Bảo vệ lập tức tách tay khỏi cửa xe, đẩy mạnh , khiến loạng choạng ngã xuống đất.

 

trong, cửa kính từ từ kéo lên:

 

“Lái xe.”

 

—------

 

Thông báo họp lớp đại học nhảy lên nhóm chat, chẳng buồn , lập tức bỏ qua.

 

Dùng ngón chân cũng đoán , loại bám dai như Chu Kiện chắc chắn sẽ mặt.

 

chỉ hẹn riêng ba bạn cùng phòng hồi đại học — Tô Tô, Tiểu Vân và A Ninh — ăn thử nhà hàng Michelin mới mở.

 

Trong phòng riêng sang trọng, chúng ăn trò chuyện vui vẻ về công việc, chuyện cũ, và những kỷ niệm thời sinh viên.

 

“Tư Du, càng ngày càng thần thái quý phái! Hoàn khác cô nàng mọt sách hồi đại học !”

 

“Giám đốc Thẩm của Khởi Hàng nhé! Sau tụi trông bảo kê đấy!”

 

“Thôi !”

 

đùa đáp : “Còn trêu nữa là bữa các trả tiền đấy!”

 

Ăn xong, bước , một chiếc Maybach đen bóng dừng ngay mặt.

 

Một đàn ông cao ráo, phong thái xuất chúng bước xuống xe — chính là Cố Diễn Chi, doanh nhân tài chính trẻ đầy triển vọng, cũng là đang theo đuổi .

 

Anh mỉm tiến gần.

 

“Ôi chao!”

 

A Ninh huých nhẹ : “Tư Du! Được lắm! Cố Tổng ngoài đời còn bảnh hơn tạp chí tài chính nhé!”

 

Tô Tô và Tiểu Vân cũng nhao nhao trêu:

“Thị trường của Thẩm đại mỹ nữ đúng là khiến ghen tỵ! Chất lượng theo đuổi thật đáng nể!”

 

Cố Diễn Chi mỉm : “Nói chuyện xong ? Anh đến đón em.”

 

“Ừ, xong.”

 

đáp, chuẩn giới thiệu với bạn .

 

Đột nhiên, một tiếng quát phá tan khí:

 

“Thẩm Tư Du!!!”

 

Chu Kiện cách đó vài mét, mắt đỏ ngầu, chằm chằm Cố Diễn Chi liếc sang chiếc Maybach.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-mang-thai-toi-lai-no-ho-mot-can-nha-cho-em-dau-o-cu/7.html.]

 

“Hay lắm! Thẩm Tư Du! hiểu ! Bảo cô nhất quyết ly hôn! Thì sớm tìm chỗ dựa mới! Bám đại gia ?!”

 

“Các ! Cô giả vờ thanh cao, thực chất chỉ là con đào mỏ! Ghét nghèo, giờ bám cành cao thì đá ! Giả tạo! Thấp hèn!”

 

Không khí lập tức chùng xuống.

 

Cố Diễn Chi cau mày, đưa lưng.

 

kịp lên tiếng, Tô Tô bước lên, chống nạnh:

 

“Chu Kiện! Anh hổ ? Đào mỏ mà coi trọng ? Hồi cưới, nhà cho cái gì? Có nhà ? Có xe ? Có sính lễ ? Cô tham gì? Tham cái nghèo ?”

 

Tiểu Vân lạnh giọng bổ sung: “Nếu cô thật sự ham tiền, liệu lấy đòi một đồng? Giờ cô tìm xứng đáng, trân trọng , thì vu khống?”

 

“Anh là cái thá gì? Chó ghẻ mà đòi cắn thiên nga!”

 

A Ninh cũng bĩu môi: “Ly hôn là vì cả nhà đều là loại tồi tệ, chứ chẳng liên quan gì đến tiền! Loại như , đáng đời!”

 

Người đường bắt đầu tụ .

 

Chu Kiện bóc trần giữa ánh mắt khinh miệt, bỏ chạy như chó cụp đuôi con hẻm tối.

 

Vài ngày , Vương Kim Hoa xuất hiện tòa nhà Khởi Hàng!

 

chống nạnh, thấy nhân viên la toáng:

 

“Mọi ơi! Đến xem mà phân xử giúp! Con mụ Thẩm Tư Du của Khởi Hàng ! Mới cưới con trai mấy ngày cặp bồ! Ngoại tình bắt quả tang nên mới đòi ly hôn!”

 

“Nó là đồ đàn bà hư! Hồ ly tinh! Giờ ỷ tiền thế bắt nạt góa con côi chúng ! Mọi chủ giúp với!”

 

Những lời dơ bẩn khiến qua xì xào bàn tán.

 

Lần , hề xuất hiện.

 

Luật sư Trương của bộ phận pháp chế dẫn theo cảnh sát và lệnh triệu tập của tòa án đến mặt bà :

 

“Bà Vương Kim Hoa, bà nhiều công khai bịa đặt và lan truyền thông tin sai sự thật rằng bà Thẩm Tư Du ngoại tình, xúc phạm và vu khống, gây tổn hại nghiêm trọng đến danh dự của bà , tính chất đặc biệt nghiêm trọng.

 

Bà Thẩm Tư Du chính thức khởi kiện bà về tội vu khống.

 

Đồng thời, bà yêu cầu:

 

Một, đăng lời xin công khai báo cấp thành phố trở lên và website, WeChat chính thức của Khởi Hàng trong 7 ngày liên tiếp.

 

Hai, bồi thường tổng cộng 500.000 Nhân dân tệ cho tổn thất tinh thần và chi phí bảo vệ quyền lợi.”

 

“Vu khống gì mà đòi 50 vạn? chỉ mắng con dâu vài câu thôi mà.”

 

Vương Kim Hoa run rẩy, mặt tái mét:

 

tiền! từng thế! Các vu oan !”

 

cảnh sát áp giải .

 

Lúc bà mới thật sự nhận , ba chữ “Thẩm Tư Du” ẩn chứa sức mạnh đáng sợ đến mức nào.

 

Để gom đủ tiền phạt khổng lồ , bà đành nghiến răng bán căn nhà nhỏ duy nhất tên .

 

Cuối cùng, sự cưỡng chế thi hành của tòa án, Vương Kim Hoa đăng lời xin công khai một góc khuất của tờ báo buổi tối, liên tiếp trong bảy ngày.

 

Tiền bán nhà khi trừ khoản phạt và các chi phí khác thì chẳng còn bao nhiêu.

 

Vì đắc tội với Cố Diễn Chi, Chu Kiện tìm việc ở cũng từ chối.

 

Hai con còn chỗ dung ở thành phố, đành về quê ruộng.

 

Một tháng , tại St. Moritz, Thụy Sĩ.

 

Dưới bầu trời xanh biếc, những dãy núi tuyết Alps hùng vĩ bao quanh hồ nước yên ả.

 

và Cố Diễn Chi cạnh trong khoang toa cảnh của chuyến tàu băng hà.

 

Ánh nắng xuyên qua tấm kính trong veo, ấm áp rọi xuống .

 

Cố Diễn Chi nhẹ nhàng nắm lấy tay , đưa ly cà phê nóng bốc khói đến mặt:

“Cảm thấy thế nào?”

 

“Từ đến nay từng cảm thấy đến .”

 

đầu , ánh mắt sáng trong.

 

Lúc , trong mắt chỉ ánh mặt trời và một khởi đầu mới.

 

HẾT.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận