Ly Hôn

Chương 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng Khả Phương vẫn Thế Trường đuổi ngoài, cô đang tức tối thì đụng Minh Châu đang khập khiễng đỡ tường bước cửa.

 

lập tức hét lên:

 

“Minh Châu, cô đó cho !”

 

Minh Châu đầu thì thấy Khả Phương hất mặt kênh kiệu cô, đó lệnh:

 

“Cô nấu cơm , đói .”

 

Minh Châu nhíu mày hỏi:

 

“Tại nấu cho cô ăn?”

 

“Bởi vì thích.”

 

Khóe miệng của Khả Phương nhếch lên, trông dáng vẻ cứ như cô là chủ nhân của căn nhà .

 

Minh Châu lạnh lùng :

 

“Trong nhà tới phiên cô quyết định .”

 

Không ngờ Minh Châu dám phản bác , mắt thấy Thế Trường khỏi phòng, cô nhào tới ôm lấy cánh tay của nũng nịu:

 

“Thế Trường, xem cô lời em kìa, một chút việc nhỏ cũng xong.”

 

Thế Trường ghét bỏ Khả Phương, đang giở trò gì nhưng vẫn cau quát Minh Châu:

 

“Kêu cô gì thì cô cứ , lằng nhằng ở đây còn thể thống gì?”

 

Minh Châu mím chặt môi Thế Trường, trong lòng nghẹn khuất đến cực điểm, cô nên sớm sẽ bênh vực , hà cớ gì còn hy vọng chứ?

 

“Được, chỉ cần yêu cầu, em đều sẽ .”

 

Minh Châu cúi đầu xuống chậm rãi bước phòng bếp, Khả Phương cực kỳ đắc ý, nhưng khi cô thấy ánh mắt khó chịu của Thế Trường, nụ lập tức đông cứng.

 

Hừ, con nhỏ Minh Châu thật quá đáng ghét.

 

Lúc bởi vì Thế Trường bệnh về dày nên Minh Châu từng học qua khóa nấu ăn, bây giờ bếp là quá khó đối với cô, chỉ là hiện giờ cơ thể của cô lúc lạnh lúc nóng, vẻ như sắp phát sốt nên đầu óc tay chân của cô phần chậm chạp.

 

“Minh Châu, cô c.h.ế.t ở bên trong đó ? đói bụng c.h.ế.t nè!”

 

Bên ngoài phòng ăn truyền tới tiếng thúc giục của Khả Phương, nhớ đến biểu cảm lạnh nhạt của Thế Trường, trong lòng Minh Châu càng thêm ấm ức.

 

Lúc , cô cố gắng đầu óc thanh tỉnh một chút bưng đồ ăn ngoài.

 

Khả Phương bộ tịch cầm đũa gắp một miếng thịt lên bỏ miệng, nhai vài cái nhổ , đó quăng đôi đũa xuống bàn hét to:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ly-hon-tgxm/chuong-10.html.]

 

“Đồ ăn ghê tởm như mà cô cũng dám bưng cho ăn ?”

 

Minh Châu đang định nếm thử, vấn đề thì chỉ thấy Khả Phương nhếch môi nhạo một cái, đó dậy cầm tô canh nóng ụp lên đầu cô.

 

Nước canh nóng hổi khiến da thịt đau đớn, Minh Châu vội vàng giũ giũ quần áo của , cô chật vật, Khả Phương vô cùng đắc ý.

 

Thế Trường bên cạnh xụ mặt, hóa mục đích của Khả Phương khi kêu Minh Châu nấu cơm là thế .

 

Khả Phương cảm thấy đủ, đang định tiếp tục cầm đĩa thức ăn lên tiếp tục ụp Minh Châu thì con Honey ở trong chuồng đột nhiên lao sủa to về phía cô .

 

sợ hãi lui , con ch.ó cực kỳ hung ác, cô sợ nó sẽ nhào lên c.ắ.n .

 

Lúc giọng của quản gia vang lên:

 

“Cô Phương, hy vọng cô đừng nữa, nơi dọn dẹp cực khổ đấy.”

 

Khả Phương ngờ một quản gia nho nhỏ dám ăn với như , nếu con ch.ó đang gầm gừ với cô thì cô dạy cho quản gia một bài học .

 

Khả Phương nén giận trừng mắt Minh Châu, thấy cô dơ bẩn chật vật, thậm chí đầu còn dính một cọng rau cải trông khác gì kẻ hề thì trong lòng vô cùng khoái chí, ngoài mặt cũng càn rỡ to.

 

Minh Châu thèm Khả Phương lấy một cái, tầm mắt của cô luôn đặt Thế Trường.

 

thấy cô sỉ nhục t.h.ả.m hại đến mức nào thì cũng dửng dưng như chuyện liên quan tới , lẽ còn tự giác phát hiện chính mới là nguồn cơn cho đau khổ của cô .

 

Trong lòng Minh Châu vô cùng chua xót, ánh mắt tràn ngập thất vọng.

 

Mà Thế Trường cũng thấy ánh mắt của cô, trái tim thắt một chút.

 

Cô thất vọng cái gì? Thất vọng mặt cho cô ?

 

Hừ, cô đúng là đứa ngu, ghét cô còn kịp hy vọng bênh vực cô chứ?

 

Bầu khí nhất thời căng thẳng đến cực điểm, quản gia liếc xéo Khả Phương một cái, đó sang với Minh Châu:

 

đưa cô rửa sạch.”

 

Dứt câu ông lôi kéo cô một mạch, mắt thấy hai sắp xa, Khả Phương nóng nảy cầm đĩa đồ xào lên ném về phía .

 

Tuy nhiên cô tay của cô bỗng túm chặt, cô ngạc nhiên mở to mắt Thế Trường.

 

“Anh ?”

 

Cổ tay truyền tới cơn đau đớn khiến Khả Phương nhăn nhó mặt mày.

 

Thế Trường hất văng tay của cô , quát lớn:

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận