Không Làm Quả Hồng Mềm
Chương 6
Phụ thân quát ta: "Mẫu thân ngươi làm ra chuyện ô nhục như thế, bây giờ còn nằm chung với một nam nhân xa lạ, ngươi lại dám vu oan cho thiếp của ta, rốt cuộc là có ý gì?"
Nghiêu Khương lạnh lùng cười khẩy, nói: "Đại tướng quân, Hữu Nịnh nói cũng không sai đâu."
"Hôm nay, tại sao sương phòng bên này lại có nhiều người qua lại như vậy? Tại sao Lý phu nhân lại chọn đúng ngày này, chọn đúng căn phòng này?
"Nhìn dáng vẻ mê man của họ, hẳn là đã bị hạ dược. Đặc biệt, hai người nằm đầu ngược với chân, rõ ràng kẻ hãm hại hành động rất vội vã."
Tổ mẫu nghiêm mặt bước vào, cất giọng nói lớn: "Quận chúa nói rất đúng."
Ta hơi thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ khi bảo vệ được danh tiết của mẫu thân, thì mới giữ được danh dự của Lý phủ. Vì vậy, tổ mẫu tạm thời sẽ đứng về phía mẫu thân ta.
Nhưng phụ thân vẫn tiếp tục chửi rủa.
Ông chỉ tay vào ta, nói: "Ngươi xem ngươi đi, một tiểu thư danh gia vọng tộc như thế mà bị nương ngươi dạy hư rồi! Nơi dơ bẩn như vậy à ngươi cũng dám ở lại?"
"Phụ thân, mẫu thân bị hãm hại, bây giờ điều quan trọng nhất là đòi lại công bằng cho mẫu thân."
"Bà ta không biết giữ gìn phẩm hạnh, công bằng gì mà đòi chứ?"
Ta và Nghiêu Khương đã nói rõ ràng mọi chuyện, ngay cả tổ mẫu cũng lên tiếng, nhưng phụ thân vẫn khăng khăng cho rằng mẫu thân ta tư thông với người khác.
Ta khẽ cau mày, hầu như không để lộ cảm xúc.
13
Phụ thân hành xử như vậy, rốt cuộc là có ý tứ gì?
Tổ mẫu nhìn phụ thân với ánh mắt đầy thất vọng.
Phụ thân vẫn khăng khăng cho rằng mẫu thân ta không biết giữ gìn phẩm hạnh, trong khi Triệu di nương đứng bên cạnh, bộ dạng đầy hả hê.
Nghiêu Khương nhẹ nhàng đặt tay lên vai ta, lực đạo vừa phải, như truyền cho ta sức mạnh và sự ủng hộ.
Ta hít sâu, lấy lại tinh thần, vì mẫu thân vẫn đang cần ta.
"Thái y đến."
Tiếng hạ nhân vừa dứt, Trường Bình Công chúa đã cùng một vị thái y tiến vào phòng.
Công chúa nói rằng vừa rồi người có chút không khỏe, đúng lúc nhờ người mời Hồ Thái y đến khám.
Trong lòng ta thầm cảm kích.
Làm gì có chuyện "đúng lúc" như vậy?
Đại phu của phủ ta chờ mãi chưa thấy đến, còn thái y do Công chúa mời lại đến đúng lúc.
Hồ Thái y chẩn đoán, mẫu thân ta và nam nhân kia đều bị hạ mê dược.
Vừa nói, ông ấy vừa lấy ra một lọ sứ, đưa qua mũi hai người họ.
Chẳng bao lâu, mẫu thân ta tỉnh lại.
Nam nhân kia thì không tỉnh, bởi vì hắn không phải trúng mê dược mà là bị đánh ngất.
Hồ Thái y nói, lượng dược của hắn khá lớn, đợi thêm một lúc nữa sẽ tự tỉnh.
Mẫu thân ta ngơ ngác nhìn chúng ta: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"