Không Làm Quả Hồng Mềm

Chương 5

Lâm Miểu Miểu đã mất hết từng chỗ dựa lớn, ta muốn xem ả ta còn có thể khuấy lên sóng gió gì nữa.

Tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng buông xuống.

Ta phấn khích đến mức ôm chầm lấy Nghiêu Khương, cười rạng rỡ: "Quận chúa của ta ơi, nàng chính là chỗ dựa vững chắc nhất của ta!"

Nghiêu Khương kiêu hãnh đáp: "Tất nhiên rồi! Có việc gì cứ tìm ta là đúng!"

Chúng ta vừa trò chuyện vừa vui vẻ dạo quanh hoa viên nhà nàng.

Tại hoa viên, chúng ta tình cờ gặp Trường Bình Công chúa – mẫu thân của Nghiêu Khương.

Công chúa nói rằng bà đã nhận được thiệp mời từ nhà ta và đã hồi đáp đồng ý dự tiệc.

Ta cúi mình bày tỏ lòng cảm kích và hoan nghênh.

Vì quan hệ giữa ta và Nghiêu Khương, Trường Bình Công chúa cũng xem ta như người nhà, đối xử thân thiết chẳng khác gì con cháu.

Chơi đùa đến khi mệt, Công chúa còn đích thân sai thị vệ và xe ngựa đưa ta về phủ.

Khi xe vừa dừng trước cổng, ta tình cờ chạm mặt phụ thân và Lâm Miểu Miểu.

Phụ thân vừa mở miệng đã trách mắng: "Ngươi là tiểu thư khuê các, đừng có mà suốt ngày chạy ra ngoài!"

"Phụ thân dạy phải."

Vừa dứt lời, ta đã thoáng thấy khóe môi Lâm Miểu Miểu nhếch lên đầy khinh miệt.

Thì ra, có người có thể mặt dày và vô tri đến mức này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận