Không Làm Hoàng Hậu Nữa
Chương 9
Lúc Hạ Hồng Diệp đến tìm ta, cười đến mức suýt không thở nổi.
“Ngươi không biết đường thúc của ta ngu ngốc đến mức nào đâu, cha ta giăng bẫy, ông ta không chút do dự chui vào.”
“Ta thấy mặt Hoàng thượng tức đến méo xệch, còn phải an ủi ta đừng quá đau lòng.”
“Đau lòng? Ta nằm mơ cũng phải bật cười thành tiếng.”
Ta cười lắc đầu: “Như vậy mà ngươi đã hài lòng rồi sao?”
“Đường thúc của ngươi chẳng qua chỉ là tốt thí, kẻ đầu sỏ vẫn còn sống tốt đấy.”
Nàng ta hừ lạnh một tiếng: “Ta thấy Hoàng thượng uống thuốc hăng say, cũng không sống được lâu.”
Nói xong, nàng ta thở dài: “Kiếp trước nếu không phải ngươi ngăn cản, hắn ta còn có mạng mà sống sao?”
“Chúc cho Hoàng thượng của chúng ta sớm lên cực lạc.”
……
Sau trận chiến này, Hạ gia như lửa đổ thêm dầu, Hạ Đại tướng quân chiến công hiển hách, trở thành cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt của Lý Viễn.
Lý Viễn có lẽ là ăn đan dược nhiều quá, đầu óc ngày càng không tỉnh táo, lại đánh chủ ý lên người ta.
“Tử Đồng, nàng gả cho trẫm cũng đã tám năm rồi.”
Hắn cảm khái ôm vai ta, không biết trong miệng lợn lại muốn nói những lời gì.
“Thật là năm tháng không tha người, ngay cả con của chúng ta cũng đã biết đọc sách rồi.”
Ta thở dài: “Bệ hạ, chàng và ta là phu thê, có chuyện gì không thể nói thẳng sao?”
Lý Viễn cười ôn hòa, đáy mắt đen kịt, lòng trắng mắt vẩn đục, sắc mặt vàng vọt, chậc, đúng là đan dược thượng hạng.
“Trong lòng trẫm thực sự bất an.”