Hóa Phượng

Chương 1

Đại phu nhân hỏi ta: "A Loan, con ở bên Tề Thận cũng đã nửa tháng rồi, hắn đối xử với con có gì thay đổi không?"

 

Ta cúi đầu nhìn mũi chân, nhẹ nhàng lắc đầu.

 

Đại phu nhân trách mắng: "Vậy thì con có ích gì?"

 

"Phụ thân con vì cái nhà này đã lao tâm khổ tứ, con là con gái nhà Sở, nên thay phụ thân con chia sẻ gánh nặng."

 

"Huống hồ, di nương của con bệnh nặng chưa khỏi."

 

"A Loan, con phải biết suy xét cho rõ."

 

Nói rồi, bà chống tay lên trán, phất tay ra hiệu cho ta: "Đi thăm di nương của con đi."

 

Ta cúi người, đáp: "Vâng."

 

Sân viện của di nương vốn dĩ rất hẻo lánh.

 

Nhưng từ khi ta được đưa đến Tề phủ, dại phu nhân đã chuyển di nương ta đến tây sương phòng.

 

Ở đó ánh nắng tốt, giúp ích cho việc dưỡng bệnh.

 

Ta biết, ý của bà là nếu ta có thể lấy lòng Tề Thận, thì mọi người đều vui vẻ.

 

Nếu không…

 

Ta khẽ thở dài, đẩy cửa bước vào.

 

Di nương đang ngồi phơi nắng trong sân.

 

Thấy ta đến, bà nói chuyện với ta một lúc, rồi lại cảm thấy mệt.

 

Bà nắm lấy tay ta, đôi mắt hoe đỏ: "Là a nương đã liên lụy con."

 

"Cái tên Tề Thận đó, không phải người dễ dàng đối phó."

 

"Con còn nhỏ như vậy, sao có thể chịu nổi sự hành hạ của hắn."

 

Ta khẽ cười: "Tề Thận... hắn rất tốt, chẳng giống lời đồn bên ngoài chút nào."

 

Di nương khóc, ôm lấy ta.

 

Cảm xúc dâng trào, bà lại ho mãi không ngừng.

 

Lúc rời đi, ta quay đầu nhìn bóng dáng gầy guộc của di nương.

 

Trong đầu ta rối bời những suy nghĩ.

 

Ta là bị phụ thân đưa đến cho Tề Thận.

 

Hôm đó, Tề Thận đến nhà ta làm khách, lúc ra về tình cờ gặp ta ở hành lang, nhìn ta thêm một lần.

 

Phụ thân ta lập tức khẳng định: "Tên Tề Thận đó nhất định là để ý đến A Loan nhà ta rồi!"

 

"Mau mau chuẩn bị cho đàng hoàng, đưa con bé đến Tề phủ."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận