Đời Này Tôi Không Cần Tra Nam

Chương 5

“Tiểu Đường, ly hôn rồi thì thôi, Cố Thừa không hợp với con.”

 

Ông ấy muốn đưa tôi về Hong Kong.

 

Nhưng tôi không chịu, khóc lóc đòi ở lại.

 

Tôi vừa khóc vừa nói: “Con yêu Cố Thừa, con không muốn ly hôn.”

 

“Tại sao con phải hy sinh để thành toàn chứ, dù anh ấy có ép con đến chết, con cũng quyết không ly hôn, con không đi.”

 

Cuối cùng, bố tôi tức đến mức lên cơn đau tim phải vào phòng ICU, bác sĩ thông báo nguy kịch mấy lần liền.

 

Chỉ sau một đêm, tóc mẹ tôi bạc trắng.

 

Sau đó, bố tôi tỉnh lại cũng không nói gì, nhưng tôi biết, ông ấy rất thất vọng về tôi.

 

Trước khi rời đi, mẹ tôi vẫn còn khuyên tôi: “Mấy năm nay, ba con chưa từng can thiệp vào bất kỳ quyết định nào của con.”

 

“Nhưng Cố Thừa không phải người tốt.”

 

Lúc đó, tôi chẳng nghe lọt tai lời nào, cứ khăng khăng đ.â.m đầu vào tường.

 

Cuối cùng phải đổi bằng cả mạng sống mới hiểu ra.

 

Tôi đối với Cố Thừa, không hề quan trọng đến vậy.

 

“Họ vẫn khỏe chứ?” Tôi hỏi Sầm Dục.

 

Sầm Dục gật đầu: “Tập đoàn phát triển rất tốt, sức khỏe của bố mẹ cô cũng rất tốt.”

 

Tôi mỉm cười, nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của anh ấy: “Cảm ơn anh, Sầm Dục.”

 

Cảm ơn anh ấy đã thay tôi làm tròn chữ hiếu.

 

Sầm Dục lắc đầu.

 

Anh ấy nói, đây là điều anh ấy nên làm.

 

Năm đó nếu không có tôi và bố giúp đỡ, có lẽ anh ấy đã c.h.ế.t ở một chỗ nào rồi.

 

08

 

Các chủ đề nóng trên mạng xã hội vẫn liên tục xuất hiện.

 

Từ chuyện Giản Hề là kẻ thứ ba của Cố Thừa, giờ lại biến thành tôi là kẻ vô tình vô nghĩa. Hôm qua có paparazzi chụp được ảnh tôi và Sầm Dục ở sân bay, giờ lại nói tôi ngoại tình từ trước, cho nên mới chia tay Cố Thừa.

 

Tôi không nhịn được bật cười, cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, thấy Giản Hề dùng nick ảo nhắn tin cho tôi kèm một bức ảnh.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận