Đời Này Tôi Không Cần Tra Nam

Chương 4

06

 

Đêm khuya, Cố Thừa vẫn quay về biệt thự một chuyến.

 

Từ sau khi kết hôn với hắn ta, tôi vẫn luôn sống ở căn biệt thự giữa sườn núi.

 

Tôi là một họa sĩ tài năng, mười tuổi đã được mệnh danh là thần đồng hội họa nhờ bức tranh thủy mặc mang đậm phong vị thoát tục. Ai nấy đều tin rằng tôi có năng khiếu xuất chúng, sẽ trở thắng nhân vật kiệt xuất trong giới hội họa, và quả nhiên sau này đúng là như vậy.

 

Chỉ là sau khi kết hôn, phong cách vẽ của tôi đã thay đổi, không còn như xưa nữa.

 

Thầy của tôi đã tận tình khuyên nhủ nhưng không mấy hiệu quả. Về sau, tôi bỏ vẽ, thậm chí còn không muốn cầm cọ.

 

Cố Thừa bước vào phòng vẽ của tôi.

 

Khi nhìn thấy bức tranh sơn thủy trên giá vẽ, hắn ta không khỏi ngẩn người.

 

Chỉ vài nét bút mà lại sinh động như thật.

 

Dì Trần thấy đèn phòng vẽ sáng, đi tới thấy Cố Thừa thì hơi ngạc nhiên: "Ông chủ."

 

Cố Thừa ngẩng đầu: "Bức này phu nhân vẽ khi nào vậy?"

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận