CON GÁI RIÊNG

14: Ngoại truyện

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5pucxrInI7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoại truyện: Trần Giao Giao

 

Ba tôi c.h.ế.t rồi, mẹ tôi thì phát điên.

 

Chị gái đối xử với tôi rất tốt, đưa tôi đến thành phố nơi chị học đại học.

 

Trong môi trường mới, tôi thấy rất khó thích nghi.

 

Không hiểu sao các bạn cùng lớp biết được quá khứ của tôi, rồi bắt đầu bắt nạt tôi tập thể.

 

Chị là chỗ dựa vững chắc của tôi, cho tôi đủ tiền để tôi có thể ngẩng cao đầu trong trường học.

 

Từ một người bị hại, tôi trở thành kẻ bắt nạt người khác, thậm chí thầy cô cũng thường xuyên gọi phụ huynh.

 

Chị tôi cảm thấy rất áy náy, nghĩ rằng nếu không phải vì chị cho tôi quá nhiều tiền, thì tôi đã không thành ra như vậy.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Vậy nên, chị học theo mẹ tôi, cắt đứt tiền sinh hoạt của tôi.

 

Chị nói mẹ từng bảo: “Chỉ cần không có tiền, con người sẽ không thể làm điều xấu.”

 

Nhưng tôi đã quen sống thoải mái, tiêu xài hoang phí, cuộc sống không tiền còn đau đớn hơn cả cái chết.

 

Năm 14 tuổi, để có tiền tiêu, tôi ép một học sinh khác mang tiền về đưa tôi.

 

Tôi mới cầm được 3.000 tệ thì bị cảnh sát bắt, họ nói tôi phạm tội cướp.

 

Chị tôi tốn biết bao công sức thuê luật sư bào chữa, nhưng tôi vẫn bị tuyên án.

 

Chị tôi khóc đến đứt từng khúc ruột, cảm thấy mình không chăm sóc tốt cho tôi, còn nói: “Nếu mẹ em còn sống, em sẽ không thành ra thế này.”

 

Tôi hận mẹ, không biết từ bao giờ nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/con-gai-rieng/14-ngoai-truyen.html.]

Nhưng lúc ấy, tôi lại càng hận hơn.

 

Giả sử, có ngày tôi gặp lại bà ấy, tôi nhất định sẽ nhổ vào mặt bà một cái.

 

Có lẽ thần linh đã nghe thấy lời tôi cầu nguyện.

 

Bà ta cũng bị vào tù.

 

Nghe nói, sau khi khỏi bệnh tâm thần, bà lại đi khắp nơi gây rối, còn tuyên bố sẽ c.h.é.m c.h.ế.t chị tôi. Vì vậy mà chị không thể chuyển tiền cho tôi, khiến tôi bị nhục nhã trong tù.

 

Vì không tìm được chị, bà ta còn vu cho chị g.i.ế.c ông bà nội, và cả cha ruột.

 

Nhưng tôi biết rất rõ, ông bà nội đều c.h.ế.t vì bệnh, còn ba thì vì đi tìm bà ta tính sổ mà bị tai nạn xe.

 

Cuối cùng, cảnh sát không tìm ra tội của chị, ngược lại phát hiện ra bà từng buôn bán trẻ em.

 

Con đàn bà đê tiện đó, vì muốn có con trai mà liều mạng đến mức ấy – không thể sinh thì đi mua cũng phải có cho bằng được.

 

Ngay khoảnh khắc đó, lòng tôi đầy căm hận.

 

Khi được gặp mặt trong tù, tôi không nói một lời, cầm dụng cụ cắt cây đ.â.m c.h.ế.t bà ta.

 

Tôi mang tai họa đó đi, cuộc sống của chị cũng sẽ dễ thở hơn một chút.

 

Cả đời này tôi đã mang đến cho chị quá nhiều phiền phức, chưa từng làm gì cho chị.

 

Đây là điều duy nhất tôi có thể làm cho chị.

 

Sau đó, tôi cũng tự sát.

 

-Hết-

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận