Tôi kiểm tra nhật ký cuộc gọi, là Bạch Tiêm Tiêm gọi đến.
Khó trách được Trình Dục có biểu cảm này.
Trình Dục chỉ vào kế hoạch dự án cải tạo nhà nghỉ trên màn chiếu, đầy vẻ cảnh giác: "Tại sao cô lại làm dự án? Ồ, cô tiếp cận Tiêm Tiêm là có mục đích! Cô định làm gì với Tiêm Tiêm?"
Tôi thở dài bất lực: "Có thể làm gì chứ, tôi là một nhà đầu tư, mà tôi muốn đầu tư vào ngôi nhà của cô ta để làm homestay thì sao?"
Trình Dục vô cùng ngạc nhiên: "Cô cũng có công việc sao?"
Tôi nghiêm túc gật đầu: "Không chỉ vậy, tôi còn kiêm nhiệm vị trí tổng gián đốc của Chu thị."
Trình Dục nheo mắt lại, có vẻ cần tiêu hóa sự thật rằng cô vợ danh giá của anh có công việc, tôi để lại cho anh đủ không gian riêng tư, xách túi bước ra khỏi phòng tập.
Lái xe ra khỏi biệt thự nhà họ Trình vài trăm mét, một chiếc Rolls-Royce màu đen lặng lẽ theo sau xe tôi.
Tôi lấy kính râm từ trong túi đeo lên, giả vờ không nhìn thấy.
Tôi hẹn Bạch Tiêm Tiêm ở một quán cà phê.
Xuống xe, từ xa tôi đã nhìn thấy bóng dáng gầy gò của Bạch Tiêm Tiêm.
Đang định tiến lên chào hỏi, không biết từ đâu xuất hiện một người đàn ông, kéo Bạch Tiêm Tiêm đi.
Cánh tay có hình xăm của người đàn ông thoáng qua trước mắt tôi.
Tôi lặng lẽ theo sau họ.
Trong con hẻm không xa quán cà phê, Bạch Tiêm Tiêm nhón chân tát mạnh vào mặt gã tay xăm một cái bốp.
Cô ta thay đổi hẳn hình tượng đóa hoa trắng nhỏ thường ngày, giọng nói the thé: "Chúng ta đã chia tay từ lâu rồi! Anh có thể đừng bám theo tôi nữa không? !"
Tôi nhớ lại Bạch Tiêm Tiêm nói với tôi đây là anh trai cô ta.
Hóa ra không phải anh trai ruột, mà là anh trai tình cảm.
Gã tay xăm cũng không chịu thua: "Bạch Tiêm Tiêm, cô thật có bản lĩnh, leo lên được cành cao rồi lại muốn đá tôi đi, đừng có mơ! Tôi đây từng bỏ ra nhiều tiền vì cô như vậy, muốn chia tay phải trả năm mươi nghìn, không quá đáng chứ?"
"Tôi lấy đâu ra nhiều tiền như thế? !"
"Gần đây cô qua lại với con nhỏ giàu có đó, người ta đeo cái đồng hồ cũng phải hơn sáu chữ số, cô giỏi vơ vét thế, năm mươi nghìn đối với cô chỉ là chuyện nhỏ."
"Anh vô sỉ!" Bạch Tiêm Tiêm phì một tiếng vào mặt anh ta.
"Đồ điếm thối!"
Giây tiếp theo, cô ta bị ấn vào tường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-nho-ba-dao-cua-tong-giam-doc/phan-8.html.]
Hai người căm hận nhìn nhau.
Gã tay xăm giơ cánh tay lên.
Tôi đang định nhìn quanh xem có vật gì tiện tay để lên đó anh hùng cứu mỹ nhân, thì thấy gã tay xăm nắm cằm Bạch Tiêm Tiêm và hôn lên.
Bạch Tiêm Tiêm lúc đầu giãy dụa dữ dội. . . rồi, bắt đầu đáp lại nụ hôn đầy cảm xúc.
Tôi: ? ? ? ? ?
Tôi chỉ muốn tìm đóa hoa trắng của chồng giả nhà mình để bàn giao dịch kinh doanh bình thường, làm sao mọi chuyện lại đột nhiên trở nên kích thích như vậy.
Theo dõi tui tại FB: Một Ổ Bánh Mòe để nhận được thông báo truyện mới sớm nhất nha!
Hôn đến hôn đi, gã tay xăm âu yếm ôm cổ cô ta, nói: "Tiêm Tiêm, anh biết em vẫn còn tình cảm với anh mà, nghe lời anh đi, lấy một khoản lớn từ tay con nhỏ đó, chúng ta sẽ bỏ trốn, anh nhất định sẽ cưới em!"
Bạch Tiêm Tiêm do dự: "Anh. . . để em suy nghĩ lại."
Tôi: . . .
Tại sao tôi lại xuất hiện trong câu chuyện của các người?
Các người không phải nên đi vơ vét Trình Dục sao?
Tôi lắc đầu, đối diện với khuôn mặt u ám của Trình Dục ở bên cạnh.
Tôi chưa kịp nói điều gì, Trình Dục chửi thề một tiếng rồi lao lên, hất gã tay xăm ra và đ.ấ.m thẳng vào mặt anh ta.
Tiếng chửi rủa, tiếng đ.ấ.m đá, tiếng hét thất thanh hòa trộn vang lên trong con hẻm.
Tôi kéo hai người ra trước khi đám đông tụ tập lại.
Chiếc áo sơ mi luôn chỉn chu của Trình Dục bị xé có hơi lộn xộn ở cổ áo, anh thở hổn hển, khóe miệng có vết thương.
Tình trạng của gã tay xăm thảm hơn anh nhiều, che con mắt trái sưng như quả óc chó, bị Bạch Tiêm Tiêm kiên quyết giữ lại phía sau: "Anh là ai? Dám đánh tôi hả? ! Tiêm Tiêm! Gọi cảnh sát! Còn có luật pháp không thế này!"
Trình Dục hừ lạnh một tiếng, móc từ trong túi ra một xấp tiền rồi ném về phía hai người họ.
Sắc mặt Bạch Tiêm Tiêm lập tức trắng bệch như tờ giấy.
"Tao đcm mày!" Gã tay xăm lại nổi cơn thịnh nộ, xông lên định động thủ.
Tôi chắn trước người Trình Dục, lạnh lùng nói: "Nếu anh còn dám động vào anh ấy, chúng ta sẽ chấm dứt hợp tác."
Gã tay xăm hiểu rõ tôi có ý gì, Bạch Tiêm Tiêm cũng vội vàng ôm lấy cánh tay anh ta.
Tôi quay đầu nói với Trình Dục đang thương tích đầy mình: "Không sao nữa rồi."
Đôi mắt Bạch Tiêm Tiêm đỏ hoe, van nài Trình Dục: "Anh Trình. . . không phải như anh nghĩ đâu, anh đã hiểu lầm rồi, tôi chưa từng có ý định tính toán anh. . ."
"Không phải sao." Trình Dục cười lạnh một tiếng, "Các người định tính toán vợ tôi! Tôi nghe thấy hết rồi! - Chu Dực Nhiên, dừng dự án của cô ta lại cho tôi!"