CÔ GIA SƯ VÀ CẬU CHỦ NHỎ

2

3

 

Thật không ngờ, tôi lại vô tình trở thành gia sư của Kính Ngôn.

 

Chuyện ngày hôm đó thật tình cờ, tôi đã đi nhầm chỗ, mà gia sư được sắp xếp trước của nhà họ Thẩm lại bằng tuổi tôi, Kính Ngôn đương nhiên cũng nhận nhầm người.

 

Còn lý do tại sao cuối cùng lại chọn tôi, Kính Ngôn nói là không hài lòng với gia sư được sắp xếp trước vì không đúng giờ, đã muộn hai phút, mà tôi lại vừa hợp mắt cậu ấy.

 

Thật ra là hình ảnh tôi mặc tạp dề hoa đã thành công thu hút cậu chủ Thẩm.

 

Vậy là ngày hôm sau, tôi lại đến nhà họ Thẩm, nhưng với một thân phận khác.

 

Khi tôi đến, mẹ Kính Ngôn cũng ở nhà, bà ấy cười tươi rói đón tôi vào, chỉ vào một căn phòng và nói Kính Ngôn vẫn đang ngủ.

 

Vì vậy, tôi thuận lý thành chương đi gọi cậu ấy dậy.

 

“Kính Ngôn, dậy đi.”

 

Tôi thử gõ cửa, cậu ấy không trả lời.

 

“Vậy tôi vào nhé.”

 

Tôi mở cửa bước vào, chỉ thấy cậu ấy nằm trên giường ngủ ngon lành.

 

Cậu ấy ngủ rất ngoan, hàng mi dày dài quét xuống dưới mí mắt tạo thành một hàng bóng râm, sống mũi cao thẳng, đôi môi hình dáng đẹp đẽ lộ ra màu hồng nhạt.

 

Nhìn thật sự rất ngoan ngoãn.

 

Tiếc là hiện tại tôi là giáo viên của cậu ấy, nhìn thấy bộ dạng này, tôi chỉ hận cậu ấy không tranh thủ.

 

Con lợn c.h.ế.t này.

 

Tiếng động lớn như vậy mà vẫn không tỉnh.

 

Tôi lộ ra vẻ mặt đau lòng, lấy điện thoại ra mở một video, đưa sát vào tai cậu ấy.

 

“Sao cậu ngủ được? Cậu ở độ tuổi này, giai đoạn này mà cậu ngủ được? Có chí tiến thủ một chút đi!”

 

Cậu ấy nhíu mày, sau đó từ từ mở mắt, nhìn thẳng vào tôi.

 

Tôi chớp mắt, cố ý kìm giọng, nói bằng giọng the thé: “Cậu chủ, dậy học thôi.”

 

Cậu ấy bực bội nhíu mày, cụp mắt xuống như sắp không chịu nổi, nói: “Cút ra ngoài.”

 

Tôi vốn mặt dày, bị mắng cũng không tức giận, cười tủm tỉm đi ra khỏi phòng, ngồi đợi cậu ấy ở bên ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận