Anh Ta Không Yêu Tôi Như Tôi Nghĩ
Chương 5
Chương 5
Tôi chính là như vậy mãi không nhận ra, có rất nhiều dấu hiệu cho thấy anh ta không yêu tôi, nhưng tôi gạt phắt đi cho rằng bản thân ghen tuông vớ vẩn.
“Chương Mộng Đình, bệnh nhân có thể xuất viện hôm nay rồi, chúc mừng em”
Là giọng của Thịnh Phúc anh đem theo một giỏ quả, anh nhìn tôi vui vẻ gửi tôi một tập hồ sơ.
“Giấy tờ giám định thương tật mà em cần đây, còn nữa nếu em cần một luật sư ly hôn giỏi thì anh có nhé, giá cậu ấy làm cũng hữu nghị lắm”
“Cảm ơn anh nhiều lắm, em không biết cảm ơn anh thế nào nữa”
“Em ly hôn hắn ta và sống hạnh phúc, là em đã cảm ơn anh rồi”
Anh nhìn tôi cười nói, mọi người quanh phòng bệnh ai cũng chúc mừng tôi xuất viện, có dì còn đan cho tôi một chiếc khăn, nói là mong tôi có thể tự sưởi ấm cho mình.
Tôi nghẹn ngào nhìn mọi người, hứa sẽ quay lại thăm mọi người, tôi thu dọn ít đồ đạc ra đến cổng viện, tôi thấy Đại Bảo hớt hải chạy tới chỗ tôi, anh ta nhìn khá luộm thuộm, đầu tóc hơi rối, áo quần thì xộc xệch.
“Anh xin lỗi đến đón em muộn, mấy ngày nay anh bận quá, ba mẹ anh lại già yếu không làm được việc gì, may quá em khỏi rồi, chúng ta mau về thôi”
Tôi đâu có ngu, về lại hầu hạ ba mẹ anh, còn anh sung sướng đi làm được mọi người khen là con trai có hiếu hay sao.
Nhưng tôi còn giấy tờ tại nhà đó, cần về lấy mới được.
“Anh cả tuần không tới nhìn tôi một lần, tôi biết anh bận rồi”
Anh ta há miệng đinh nói thêm, tôi không để ý tiến ra xe anh ta ngồi, tôi nhìn thấy có người trên xe, là một cô gái dựa theo gương mặt thì đây là Nhã Tịnh.