Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu

Chương 19

“Mau ngủ đi, nghỉ ngơi tốt dược hiệu mới phát huy tác dụng.”

Sau khi dỗ dành và tiêm thuốc cho mẹ nuôi, Sở Tân thu dọn qua loa phòng tắm rồi lại tiếp tục truy cập quang não, tìm kiếm các tài liệu học tập trên Tinh Võng. Cô nhớ lại rằng nguyên chủ, sau khi đến Đế Tinh, cuối cùng đã bị ép phải dâng nộp long giác và bị giam lỏng trong hoàng cung, trở thành vật đối chiếu cho công chúa giả Long Mộng Li.

Long Mộng Li từ nhỏ đã được Hoàng Đế và Thái Tử ca ca yêu thương, chiều chuộng hết mực, trang phục, y phục hàng ngày và đồ lót đều được may đo tỉ mỉ, độc nhất vô nhị. Cô ta còn được thụ hưởng nền giáo dục tốt nhất, điều này khiến cho Long Mộng Li, ngoại trừ việc nhõng nhẽo, nũng nịu trước mặt hai người thân yêu kia, thì ở những thời điểm khác luôn giữ vẻ cao quý, tao nhã. Nghi thức hoàng gia đã thấm nhuần vào từng hành động, cử chỉ của cô ta, tự nhiên như hơi thở, như nước uống hàng ngày.

Trong khi đó, nguyên chủ lại xuất thân trong một gia đình nghèo khó, chỉ được học hành qua loa tại các trường công miễn phí.

Tầm nhìn hạn hẹp, cử chỉ thô lỗ, hoàn toàn không đáp ứng được những yêu cầu khắt khe của giới thượng lưu.

Nguyên chủ thậm chí còn không biết làm thế nào để nắm bắt cơ hội thay đổi số phận, cũng chẳng ai từng dạy cô cách luồn cúi, tranh thủ. Cô bị ném vào để so sánh với tinh hoa của tầng lớp hoàng quyền, và bị đánh giá là một hậu duệ thấp kém...

Sở Tân, người trưởng thành dưới lá cờ đỏ năm sao ở thế giới trước, từ tận đáy lòng cảm thấy sự kiêu ngạo và ngạo mạn của những kẻ cai trị này thật đáng ghét.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Sở Tân không hề có ý định so sánh bản thân với nguyên chủ hay bất kỳ ai khác. Cô có lợi thế là kinh nghiệm sống phong phú và tính cách lý trí, lạnh lùng, luôn đặt lợi ích lên hàng đầu. Vì vậy, khi kiếm được tiền, cô có thể có mục đích rõ ràng trong việc học tập và nâng cao giá trị bản thân.

[Khóa học cơ bản về nghi thức quý tộc đế quốc – 12 buổi]

Trong số tất cả các khóa học, khóa học này là đắt đỏ nhất, và cũng là khóa học mà Sở Tân quyết định mua.

Mục đích chính là để phục vụ cho việc quay <> sau này, giúp bộ phim trở nên chân thực hơn, tạo hiệu ứng nửa thật nửa giả đầy cuốn hút.

[Lịch sử điện ảnh vũ trụ]

[Người dân thường thời hậu chiến nên buông bỏ gánh nặng đạo đức giải trí như thế nào]

[Bách khoa toàn thư về các chủng tộc vũ trụ (cập nhật liên tục)]

[Khóa học cơ bản nhập môn về tinh thần lực – 12 buổi]

……

Sở Tân mua một loạt các khóa học với số lượng vừa đủ để cô có thể hoàn thành trong vòng một tháng. Cô muốn tránh việc mở giao diện quang não lên và nhìn thấy một danh sách dài dằng dặc các khóa học đã mua mà không biết bao giờ mới học xong, gây ra cảm giác sợ hãi và nản lòng. Những khóa học còn lại, dù có cảm thấy hứng thú đến đâu, cô cũng tạm thời không đăng ký. Cô sắp xếp lịch trình hàng ngày của mình một cách dày đặc, giống như một miếng bọt biển đói khát, điên cuồng hấp thụ những kiến thức mới.

Trong số đó, hữu ích nhất phải kể đến khóa học cơ bản nhập môn về tinh thần lực.

Hầu hết cư dân vũ trụ đều sở hữu tinh hạch.

Độ mạnh yếu của tinh hạch phụ thuộc vào ba yếu tố: ba phần thiên định, bốn phần di truyền và ba phần nỗ lực cá nhân.

Hậu duệ của những người mạnh mẽ thường có tiềm năng phát triển tinh hạch mạnh mẽ hơn.

Tuy nhiên, để có thể vượt trội hơn cha mẹ, họ vẫn cần đến yếu tố may mắn và sự nỗ lực không ngừng.

Tinh thần lực nhờ bầu không khí hiếu chiến và sự nỗ lực của vô số người dân vũ trụ, đã phát triển đến mức độ vô cùng hoàn thiện. Tinh thần lực được sinh ra từ tinh hạch, thậm chí đã hòa quyện vào cuộc sống hàng ngày của con người một cách mật thiết – một số khóa học yêu cầu độ bảo mật cao sử dụng khóa tinh văn, nếu không thể vận dụng tinh thần lực để kích hoạt tinh hạch, thì ngay cả tư cách bước vào lớp học cũng không có.

Sau khi tìm hiểu về tinh hạch và tinh thần lực, trong đầu Sở Tân chợt lóe lên một ý niệm:

“Ba năm ước hẹn đã đến, cường giả Đấu Tông xuất hiện trên Đế Tinh!”

Khụ…

Ý niệm này nhanh chóng bị cô dập tắt. Việc rèn luyện tinh thần lực có ích lợi thiết thực hơn nhiều đối với cô, đó là giúp cô có thể kiểm soát tốt hơn toàn bộ quá trình quay phim trong phim trường ảo. Hiện tại, cô mới chỉ quay phim được một tiếng đồng hồ đã cảm thấy đau đầu, đổ mồ hôi lạnh, tất cả đều là do tinh thần lực của cô chưa đủ mạnh mẽ.

Sau khi áp dụng phương pháp khai phá tinh hạch một cách chính xác, Sở Tân nhận thấy tinh thần của mình trở nên minh mẫn và sảng khoái hơn hẳn.

Tinh thần tốt hơn thì để làm gì?

Đương nhiên là để học tập!

Vì vậy, Sở Tân lao vào học tập suốt đêm. Đến giờ, cô gục xuống gối và chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, khi thức dậy, cô lập tức thực hiện bài tập chạy bộ buổi sáng theo kế hoạch đã định sẵn để rèn luyện thân thể. Sau khi đổ mồ hôi đầm đìa, cô trở về tắm rửa sạch sẽ. Vừa cảm thấy tinh thần phấn chấn, sảng khoái bước đến bàn ăn, chuẩn bị thưởng thức món bánh mì nướng kẹp trứng ốp la lòng đào thơm ngon, thì cô lại nhận được tin nhắn từ nhà tài trợ của mình.

Carrie: [Bắt đầu quay chưa?]

Carrie: [Tôi nóng lòng muốn xem video tiếp theo quá, thực sự rất mong chờ! Làm ơn đó, điều này thực sự rất quan trọng với tôi.]

……

Vừa sáng sớm đã nhận được tin nhắn thúc giục sản xuất video mới, da đầu Sở Tân không khỏi tê rần.

Cô có thể dễ dàng hình dung ra cảnh tượng kim chủ tiểu thư đang nghiến răng nghiến lợi, bẻ gãy tám chiếc xúc tu của mình, tính toán xem cô đã trì hoãn việc ra lò video mới bao nhiêu tiếng đồng hồ rồi…

Sở Tân: [Hôm nay tôi sẽ bắt đầu chuẩn bị. Tôi sẽ liên hệ với các diễn viên khác trước, sau đó sẽ hẹn lịch với cô.]

Nhận được phản hồi khẳng định từ đạo diễn Sở, Carrie liền gửi tới mười biểu tượng cảm xúc đáng yêu khác nhau.

Ngay sau đó, Sở Tân nhắn nhủ Carrie đừng quá nóng vội.

Sở Tân: [Vì cuộc sống thực tế của tôi cũng có những việc cần phải giải quyết. Hiện tại tôi đang sống ở khu Thành Hy Vọng, vì kiếm được tiền nhờ quay video, nên tôi dự định chuyển đến một nơi ở tốt hơn.]

Việc tìm nhà ở, trong ấn tượng của Sở Tân, là một việc vô cùng phiền toái.

Carrie nghe thấy sự khó xử của cô, lại càng ngạc nhiên khi biết việc tìm nhà ở lại có thể là một vấn đề nan giải đến vậy: [Cô đừng tìm nữa, để tôi sắp xếp cho cô một bất động sản. Bất kể cô muốn mua đứt hay thuê dài hạn, tôi đều có thể đảm bảo cô được hưởng ưu đãi giảm giá 20%. Cô cứ nói yêu cầu của mình cho tôi, tôi sẽ phân phó cấp dưới đi lo liệu. Hiện tại, điều quan trọng nhất là nhanh chóng quay video mới!]

Kim chủ đang nóng ruột đến mức muốn vặn cả xúc tu.

Kể từ khi video của Sở Tân trở nên nổi tiếng trên [TK], Carrie đã ra sức tìm kiếm những video có phong cách tương tự để xem, giải khuây.

Cô đã thử yêu cầu những người khác bắt chước phong cách video của Sở Tân, thậm chí còn đầu tư chế tác công phu và tỉ mỉ hơn, mời những diễn viên chuyên nghiệp hơn, nhưng vẫn không thể tạo ra được cảm giác tương tự như video gốc.

Họ cho rằng những cái tát trong video của Sở Tân quá thô bạo, lời thoại thì quá trắng trợn và thiếu tao nhã.

Vậy rốt cuộc, những người thừa kế lưu lạc bên ngoài xã hội đã được tìm thấy như thế nào?

Những người bắt chước video của Sở Tân đã thêm vào rất nhiều yếu tố giải thích, khiến cho đoạn phim ngắn trở nên logic và hợp lý hơn, diễn viên thể hiện cảm xúc một cách tuần tự, mạch lạc, nhân vật phản diện không còn bị “một màu”, giúp tăng thêm chiều sâu cho nhân vật. Tất cả mọi thứ đều được thực hiện một cách chỉn chu và bài bản, nhưng…

Vẫn thiếu đi cái hồn, cái vị đặc trưng.

Chất lượng video thì không có gì đáng chê trách, nhưng lượt thích và tỷ lệ người xem giữ video đến cuối lại toang thảm hại.

Điều này khiến những UP chủ ăn theo phong cách của Sở Tân phải vò đầu bứt tóc, nghĩ nát óc cũng không ra nguyên nhân.

[TK] là một nền tảng mạng xã hội khổng lồ, việc các UP chủ hàng đầu và UP chủ tầm trung, thượng tầng bắt tay hợp tác, tương tác lẫn nhau là chuyện hết sức bình thường. Phong trào video ngắn mà Sở Tân khơi mào cũng đã trở thành đề tài bàn luận sôi nổi trong giới UP chủ – Thời đại tinh tế vốn không hề thiếu những hình thức giải trí chất lượng, chỉ là trước đây, chiến tranh liên miên, hết đợt này đến đợt khác, các hoạt động giải trí đều tập trung phát triển những đề tài nghiêm túc,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-19.html.]

Đề tài nghiêm túc liên quan đến chiến tranh. Trình độ thì cao đấy, nhưng phương hướng lại đi quá xa, nhất thời căn bản không thể quay đầu trở lại, lý giải được kiểu giải trí mà Sở Tân đang thịnh hành.

Muốn lý giải được phong trào mà Sở Tân mang đến, thì không thể không thừa nhận một sự thật có phần khó chịu.

Đó chính là…

Thị hiếu của con người, thật ra không hề thanh cao, ưu nhã đến thế.

Nếu là Sở Tân mà nói, thì chuyện này quá dễ giải thích.

Đây chẳng phải là khai phá thị trường ngách hay sao?

Thị trường ngách, chính là nhắm mục tiêu vào nhóm người dùng ở các tinh cầu hạng ba, hạng tư, thậm chí là vùng sâu vùng xa.

Cốt truyện đơn giản, dễ hiểu, kích thích thị giác và thính giác một cách trực tiếp, khơi gợi những mâu thuẫn cảm xúc gay cấn, chính là mật mã tài phú của thị trường ngách.

Điều đáng nói hơn cả là, Sở Tân không chỉ nắm giữ mật mã tài phú của thị trường ngách, mà phong cách của cô còn có hiệu quả đối với cả thị trường trung và cao cấp!

Ở kiếp trước, dù là những nhóm người tự nhận là có học thức cao, khi lướt Douyin hay xem quảng cáo, bắt gặp những đoạn phim ngắn "cẩu huyết” như thế này, họ cũng sẽ không ngần ngại bình luận một câu: [Tôi là thổ cẩu, tôi thích xem!]. Phong cách này hoàn toàn phù hợp với bản chất con người, nên việc nó kiếm ra tiền là điều hoàn toàn xứng đáng. Sở Tân, người sớm nhận ra được điểm này, đã chiếm thế thượng phong, đón đầu xu hướng ở thị trường Lam Hải!

Các UP chủ khác không nghĩ ra, cũng thảo luận mãi mà không đi đến kết luận cuối cùng.

Các UP chủ hàng đầu thì không quá để tâm đến vấn đề này. Họ đã có lượng fan cơ bản ổn định, phong cách cũng đã định hình. Nhưng nếu những người cùng phong cách với họ cũng chung cảnh ngộ, thì việc thờ ơ không quan tâm có thể sẽ là một tổn thất lớn. Dù không đến mức vì thế mà đánh mất phong độ, nhưng nếu có cơ hội, họ vẫn rất sẵn lòng giao lưu, học hỏi kinh nghiệm từ tân binh thiên tài mang tên Sở Tân này.

Đối tượng bị Sở Tân đả kích trúng đích, chính là các UP chủ tầm trung và hạ tầng.

Không còn cách nào khác, thành công của Sở Tân quá sức chói mắt, khiến người ta phải đỏ mắt ghen tị.

Bốn video ngắn đều bạo hồng, không có ngoại lệ.

Mấu chốt là chi phí sản xuất của chúng, ai cũng có thể thấy rõ là cực kỳ thấp. Thậm chí, danh tính của bốn diễn viên chính trong video đầu tiên cũng đã nhanh chóng bị đào ra ngay trong ngày video nổi tiếng. Trước kia, họ chỉ là những diễn viên quần chúng vô danh tiểu tốt, những UP chủ này hoàn toàn không thèm để họ vào mắt.

Trong số đó, Đạm Tinh, một UP chủ tầm trung có phong cách tương đồng với Sở Tân nhưng video ngắn lại có lượt thích và tỷ lệ giữ chân người xem thảm hại, đã không thể ngồi yên được nữa.

Nếu bốn người kia đã từng tiếp xúc với Sở Tân ngoài đời, thì chắc chắn có thể moi móc được chút thông tin hữu ích từ họ.

Việc tìm kiếm thông tin liên lạc của bốn người này không hề khó.

Họ vẫn đang tiếp tục nhận việc trên [Vạn Ảnh]. Đạm Tinh không tiếc tiền thuê họ trong một giờ đồng hồ, mời họ đến tụ họp trong nhóm làm việc trực tuyến.

Vừa vào nhóm, Tống Lệ Tư đã nhanh nhảu lên tiếng:

“Ôi trời, Đạm Tinh, tôi là fan của anh đó nha, tôi hay xem video của anh lắm luôn!”

Là một UP chủ tầm trung trên [TK], Đạm Tinh đã quá quen với việc được người khác nhận ra trong nhiều hoàn cảnh khác nhau. Anh ta khách sáo đáp lời vài câu, rồi đi thẳng vào vấn đề chính: “Tôi tìm các bạn đến đây, không phải là muốn mời các bạn đóng phim, mà là muốn biết, rốt cuộc thì Sở Tân đã làm thế nào để tạo ra được bốn video thành công đến vậy.”

Hóa ra không phải tìm mình quay phim à, Tống Lệ Tư thoáng thất vọng.

Vương Dũng thật thà đáp: “Tôi cũng chịu, có mà biết thì giờ này chúng tôi đã kiếm được bộn tiền rồi ấy chứ.”

Anh ta không giấu giếm sự thèm muốn thành công của đạo diễn Sở.

Tuy nhiên, nhờ ăn theo tiếng tăm của Sở Tân, anh ta cũng đã nhận được nhiều cơ hội làm việc hơn trước kia. Dù vẫn còn ghen tị, trong lòng anh cũng không khỏi cảm kích Sở Tân.

Vì vậy, khi Đạm Tinh đề nghị họ chia sẻ về quá trình quay phim, về việc Sở Tân đã chỉ đạo diễn xuất như thế nào, có tiết lộ bí kíp gì không, Vương Dũng đã thẳng thừng từ chối: “Đây là bí mật thương mại mà, tôi không muốn phản bội đạo diễn Sở.”

Thà mất đi khoản tiền thuê một giờ đồng hồ, anh cũng kiên quyết không tiết lộ thông tin.

Vì vẫn còn ba người nữa, Đạm Tinh cũng không cố giữ Vương Dũng lại.

Ba người còn lại thì có vẻ thật thà hơn, đặc biệt là Trần Minh Nguyệt: “Có gì mà không thể nói chứ, để tôi kể chi tiết cho anh nghe.”

Trần Minh Nguyệt mới kể được một nửa, Đạm Tinh đã nghi hoặc ngắt lời cô: “Cô nói… đạo diễn Sở bảo các cô diễn xuất phải giống như học sinh tiểu học?”

“Đúng đúng đúng, cái anh chàng đóng vai nam chính ấy, đạo diễn Sở bảo là anh ta diễn cứ như kịch sân khấu thời cấp ba, không được, phải hạ xuống trình độ tiểu học mới ổn áp.” Trần Minh Nguyệt thuật lại?: “Chắc là đạo diễn Sở thích kiểu diễn xuất rác rưởi một chút thì phải.”

Hai người còn lại cũng hùa theo phụ họa.

Đạm Tinh lắc đầu quầy quậy: “Các người trước giờ chỉ đóng vai quần chúng, tầm nhìn hạn hẹp quá.”

“Đạo diễn Sở làm video nào là bạo video đó, điều đó chứng minh cô ấy là một thiên tài.”

“Rõ ràng là ý của cô ấy là, không cần những kỹ xảo diễn xuất hoa mỹ, gò bó kia, mà phải phản phác quy chân, hướng đến sự chân thật. Còn các người thì chỉ hiểu lời nói của cô ấy theo nghĩa đen, chỉ có thể trách là tầm nhìn có hạn mà thôi.”

Đạm Tinh lại hỏi: “Trong lúc diễn, có phải đạo diễn Sở luôn miệng ra lệnh cho các người không?”

Cả ba người đồng loạt gật đầu lia lịa.

“Vậy thì đúng rồi…”

Đạm Tinh cảm thấy mình đã bắt kịp mạch tư duy của vị đạo diễn mới nổi này: “Bởi vì các người không hiểu được ý đồ sâu xa của cô ấy, nên cô ấy chỉ có thể liên tục giúp các người nhập vai, đạt được cái cảm xúc mà cô ấy mong muốn.”

Lục Tiếu Tiếu chợt bừng tỉnh ngộ: “Thảo nào mà cô ấy cứ luôn "hát" vào đầu chúng tôi suốt buổi quay!”

“"Hát" vào đầu!?”

Đạm Tinh nhanh chóng nắm bắt được manh mối quan trọng: “Hát cái gì cơ?”

“Tôi cũng không rõ nữa… Chắc là do cô ấy tự nghĩ ra thôi.”

Những người khác cũng đồng tình, nói rằng đó là một loại âm thanh mà họ chưa từng nghe thấy bao giờ, nhưng lại mang đến một cảm giác rất đặc biệt, khó tả.

Đạm Tinh càng thêm bội phục tài năng của Sở Tân.

Thật đúng là, quá sức tài hoa!

Tống Lệ Tư lẩm bẩm: “Nhưng tôi cứ cảm thấy cô ấy đơn thuần là muốn chúng tôi diễn "dở tệ" một chút thôi mà.”

“Không hiểu thì thôi vậy.”

Đạm Tinh dừng một chút, rồi nói tiếp: “Việc các người không nhìn thấu được ý đồ sâu xa của đạo diễn Sở cũng là điều bình thường thôi. Cô ấy là một người có trí tuệ vĩ đại, tôi đã nóng lòng muốn được gặp gỡ và làm quen với cô ấy rồi đây.”

Tống Lệ Tư chỉ cảm thấy bản thân mình trước đây đã hơi ngốc nghếch khi hâm mộ cái gã chủ UP này.

Trong khi Đạm Tinh đang hết lời tôn sùng và ca ngợi Sở Tân, thì chính Sở Tân, vào thời khắc này, lại đang phải hứng chịu không ít lời chỉ trích và trách móc từ những đồng nghiệp trong giới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận