TIỂU VƯƠNG NHÀ BÊN CỰC KỲ NGUY HIỂM (THỰC TẾ ẢO)

Chương 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cháu định nung vôi ?” Giọng thôn trưởng run rẩy, cắt ngang dòng suy nghĩ của Vương Diệp.

 

Dân làng Hải Câu, do thường xuyên giao thương với thôn Hải Thảo, từ lâu gốm sứ nung từ đất sét. Tuy nhiên, là một chuyện, còn là chuyện khác. Dù nhà nào trong thôn cũng nồi đất, nhưng phần lớn chỉ một cái duy nhất.

 

Gia đình nào sở hữu đến hai cái nồi cùng vài bát gốm, đều xem là khá giả trong thôn.

 

Dân làng Hải Câu từng thử tự nung gốm, nhưng cuối cùng chỉ là tốn công tốn của củi gỗ cháy sạch, mệt nhoài, thời gian cũng lãng phí.

 

Vương Diệp nhún vai:

“Cháu từng nung, chỉ lý thuyết. lò nung ngoài việc thể nung vôi, còn thể nung gạch và gốm. Chỉ cần cải tạo hệ thống thông gió một chút, thời gian nung, vị trí đặt vật liệu cũng điều chỉnh. Đương nhiên, phương pháp nung cũng khác .”

 

Thuyền Miêu gật đầu nhịp nhàng:

“Vậy tiên dùng lò đất nung một mẻ vôi, đó thử nung gạch. Chờ gạch nung xong, chúng sẽ dùng gạch và đất sét để xây một lò lớn hơn, chắc chắn hơn.”

 

Vương Diệp chẳng ý kiến gì. Dù thì cũng động tay, chỉ cần miệng là .

 

【Người chơi “Cách Vách Tiểu Vương” chủ động hướng dẫn dân làng Hải Câu xây lò nung, đồng thời chỉ phương pháp nâng cấp lò, nâng cao trình độ văn minh của thôn, giúp thôn Hải Câu thoát nghèo giàu nhận thưởng 500 điểm kinh nghiệm.】

 

【Người chơi “Cách Vách Tiểu Vương” trợ giúp tân thủ trưởng thôn trưởng thành, đạt thành tựu “Cho cần câu vì cho cá” thưởng thêm 200 điểm kinh nghiệm.】

 

【Sau khi trừ điểm kinh nghiệm sử dụng, chơi “Cách Vách Tiểu Vương” tích lũy 2487 điểm kinh nghiệm, đạt điều kiện thăng cấp nâng lên cấp 2.】

 

【Chúc mừng! Người chơi “Cách Vách Tiểu Vương” chủ động truyền dạy dân làng Hải Câu xây dựng lò nung tăng 100 điểm danh vọng thế giới. Độ hảo cảm của dân làng Hải Câu với chơi tăng lên mức “Thân mật”.】

 

Bốn dòng thông báo hiện lên trong đầu Vương Diệp.

 

Khóe miệng cong lên đắc ý. Quả nhiên, đoán sai đây mới chính là cách luyện cấp đúng đắn trong trò chơi . Ở kiếp , dân chơi Địa Cầu đều than phiền trò chơi thăng cấp quá chậm, chẳng qua vì họ tìm con đường thực sự để lên cấp mà thôi.

 

Trò chơi mà chỉ dựa đánh quái để thăng cấp thì đúng là chậm đến phát nản. Đã thế, các phó bản và nhiệm vụ trong thế giới ngoài game cực kỳ ít, phần lớn nhiệm vụ đều yêu cầu chơi tự tìm và kích hoạt, chứ sẵn như những trò chơi khác.

 

Ngay khi thanh thông báo chúc mừng hệ thống dứt, Thuyền Miêu đại thúc bước đến gần.

Thuyền Miêu vỗ nhẹ lên vai Vương Diệp, giọng đầy tình:

“Tiểu Diệp, đại ân thực sự lời nào thể cảm tạ hết. Những gì cháu cho thôn chúng , chú và dân làng đều ghi nhớ trong lòng. Chờ khi cháu hồi phục, nếu cháu đồng ý, chú sẽ đưa cháu biển đánh cá. Chú tuy bản lĩnh gì to tát, nhưng khoản đánh cá, bơi lội, điều khiển thuyền và xác định phương hướng biển thì cũng tạm coi là nghề.”

 

Vương Diệp thầm: Xem kìa! Độ hảo cảm tăng, đến cả sư phụ truyền nghề cũng tự tìm đến cửa!

 

Kiếp còn từng học cách điều khiển thuyền đánh cá, càng cách sinh tồn xác định phương hướng giữa biển cả. Nay Thuyền Miêu ý truyền thụ kỹ năng, thể thuận nước đẩy thuyền?

 

“Con ! Muốn học! Thuyền Miêu thúc nhất định mang con theo đó!”

 

Thuyền Miêu lớn, xoa đầu đứa trẻ, âm thầm hạ quyết tâm: chỉ cần đứa nhỏ học, sẽ dạy hết , giữ chút gì.

 

Chỉ điều, đứa nhỏ tuổi còn quá nhỏ, còn là học đồ dược sư, học nghề dân biển liệu ? Hay là dạy luôn cả đại ca Lôi Mộc của nó? Có điều, Lôi Mộc hứng thú với những kỹ năng ngư dân .

 

Lôi Mộc dĩ nhiên cũng sẵn sàng học thêm, nhưng việc đó cần vội.

 

Lò nung xây xong, dân làng Hải Câu háo hức nhóm lửa nung vôi. May mà thôn trưởng để ý thấy sắc mặt Lôi Mộc , vội vã nhắc nhở rằng hai vẫn đang thương, hôm nay quá mệt . Ông yêu cầu dân làng phiền họ nữa, để họ về nghỉ ngơi.

 

Trở hang đá, Hải Đản nãi nãi cùng con dâu dọn dẹp hang một nữa, bữa tối cũng chuẩn xong xuôi.

 

Tối đó, Hải Đản và Hải Nhai ở ăn cơm, đồng thời phiên canh gác vì cửa lớn vẫn dựng xong, chỉ tạm thời mở một cửa sổ nhỏ trong hang lối .

 

Trong hang tuy thông khí, quá ngột ngạt, nhưng độ an thì giảm rõ rệt.

 

Thấy trời còn sáng, Hải Đản rủ cùng bờ biển tắm rửa, tiện thể nhặt ít hải sản về ăn tối mới ngủ.

 

Vương Diệp chút d.a.o động. Cậu quan tâm đến việc bắt hải sản thứ ngâm ở bên vách đá, nơi dược bùn.

 

Cuối cùng, Hải Đản và Hải Nhai tắm biển, còn Vương Diệp và Lôi Mộc, hai kẻ mang thương tích, thì tắm bùn thuốc.

 

Mặc dù tinh hoa dịch từ dược bùn hiệu nghiệm, nhưng thể dùng quá thường xuyên. Vương Diệp dự định cách hai ngày mới dùng một để hiệu quả đạt mức tối đa, còn những ngày giữa thể dùng bùn thuốc để hỗ trợ cải thiện thể trạng.

 

Lôi Mộc quan sát khắp hang, thấy quanh đây nhiều bùn biển quý giá thì trầm ngâm với Vương Diệp:

“Ngọc quý mà mang bên ắt sẽ mang họa. Nếu ngoài ở đây những thứ như , còn nhiều thế … sợ rằng dân đảo Hải Câu sẽ tránh khỏi tai họa.”

 

Để thể sở hữu những vật phẩm quý giá, tất sức mạnh để bảo vệ chúng, nếu thì kết cục sẽ .

 

Vương Diệp thờ ơ vẫy tay:

“Chuyện liên quan đến chúng . Em sẽ với bọn họ, nếu họ bảo vệ thì đó là vấn đề của họ. Nào, đây, xuống trong bùn biển , chỉ cần lộ cái mũi thở là . Nằm nửa giờ, tối đa một giờ thì . Cởi hết đồ .”

 

Lôi Mộc hiểu rõ lợi ích mà bùn thuốc mang cho . Anh chỉ mặc một chiếc quần dài, đây nơi phụ nữ, nên chẳng ngại. Anh thoải mái cởi quần áo, bước sâu trong động.

 

Vương Diệp bóng dáng Lôi Mộc, suýt nữa huýt sáo. Dáng của quá hảo, khiến khác ngưỡng mộ. Lôi Mộc sở hữu một hình cơ bắp rắn rỏi, khiến cơ thể những đường cong quyến rũ, đặc biệt là vòng eo thon gọn rõ ràng, khiến ai cũng sờ thử, bất kể là nam nữ.

 

Mặc dù khá nhiều vết sẹo, nhưng Vương Diệp thấy đó là vấn đề. Kiếp giúp Lôi Mộc chữa lành những vết sẹo đó . Kiếp , khi lâu như , càng thể giúp chữa trị triệt để. 

 

Đừng gì đến những vết sẹo, mà ngay cả những hình xăm mặt Lôi Mộc, nếu chúng, Vương Diệp cũng thể giúp xóa sạch.

 

Tuy , những hình xăm mặt Lôi Mộc dường như liên quan đến khả năng đặc biệt của , thể chúng thể xóa bỏ?

 

Vương Diệp tò mò về những hình xăm đó, từng hỏi sư phụ nhưng sư phụ trả lời. Kiếp , lẽ thể trực tiếp hỏi Lôi Mộc.

Đột nhiên, Lôi Mộc đầu về phía cửa động.

 

Vương Diệp gần như đồng thời giơ tay ngoắc ngón tay.

【 Kỹ năng Dây Dưa Không Rõ 】 kích hoạt, và ai thể thấy sợi dây nhân quả đang âm thầm cuốn lấy kẻ đang lén lút ngoài cửa động.

 

đó quen , chỉ cần Vương Diệp phát hiện, sẽ tạo nhân quả.

 

Vương Diệp nhẹ nhàng búng ngón tay.

“Ai da!” một tiếng hét thảm vang lên. Kẻ đó ngã nhào xuống đất, mặt va một tảng đá.

 

“Ai ở ngoài đó?” Lôi Mộc lúc mới lên tiếng.

Vương Diệp thấy tiếng mắng và bước chân vội vã bỏ chạy, vẻ đó tức giận vì ngờ sẽ ngã.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-vuong-nha-ben-cuc-ky-nguy-hiem-thuc-te-ao/chuong-23.html.]

Kẻ đó nhận điều gì bất thường, chỉ nghĩ rằng đường cẩn thận nên ngã.

Vương Diệp mở cuộn nhân quả, theo dõi sợi dây nhân quả tạo , tìm thấy nguồn gốc và rõ mặt mũi đó. Cậu lạnh, quen cũ.

 

Lôi Mộc tiến về phía cửa động, nhưng Vương Diệp ngừng :

“Không cần kiểm tra, là Hà Tử đấy, chắc là xem chúng đang gì.”

 

Lôi Mộc tưởng Vương Diệp thấy giọng đó, bước tới cửa động và thấy một vết m.á.u nhỏ mặt đất. Anh đuổi theo nữa.

“Loại thật phiền phức.” Lôi Mộc , chui trong bùn thuốc, từ từ .

 

Vương Diệp nở một nụ tà ác, với vẻ mặt như thể đang đối diện với một đứa trẻ:

“Em sợ những loại . Cứ xem gì, chỉ cần đừng hối hận.”

 

Vừa lúc, Vương Diệp còn hai nhiệm vụ liên quan đến Hà Tử mà thành. Cậu vội vã tìm Hà Tử, vì sẽ tự đưa đến mặt .

 

Không như ? Hơn nữa, Hà Tử lẽ chỉ đang tìm hiểu tình hình, vì động tĩnh của thôn trưởng và Thuyền Miêu là nhỏ. Tuy nhiên, Hà Tử chắc chắn sẽ càng ghét họ, và nhất định sẽ trả thù.

Trở động đá, Vương Diệp kể cho Hải Nhai và Hải Đản về việc Hà Tử đang tìm hiểu chuyện.

 

Hải Nhai lập tức bảo Hải Đản ở , còn thì về thôn để tìm .

 

Lôi Mộc khuyên Hải Nhai cần ầm lên như , hồi phục một chút sức lực . Đừng đến Hà Tử, ngay cả Thuyền Miêu mà đến mười thì cũng thể khiến chúng sấp xuống hết.

 

khi thấy nụ tươi rói của Vương Diệp, Lôi Mộc vẫn quyết định gì thêm. Hà Tử gây phiền phức cũng , để cho dân làng Hải Câu cũng là điều .

 

, đêm hôm đó, Thuyền Miêu đến, còn dẫn theo thôn trưởng Hải Diệu Tổ, một lớn tuổi trong thôn.

 

Thuyền Miêu kể cho họ rằng thôn trưởng đến tìm Hà Tử để hỏi chuyện, nhưng Hà Tử chịu nhận. Thôn trưởng cảnh cáo Hà Tử.

 

Nam Cung Tư Uyển

Vương Diệp rõ loại như Hà Tử, quen thuộc với kiểu , và rằng chỉ cảnh cáo bằng miệng thì chẳng ích gì. Những như đánh cho thật đau thì mới sợ.

 

Ngoại trừ Hải Đản , ba thanh niên giúp họ canh đêm, và đêm đó, Vương Diệp cùng Lôi Mộc đều ngủ say, ít nhất là bề ngoài, họ vẻ ngủ ngon.

 

Giữa đêm khuya, đỉnh núi chỉ còn tiếng gió và thỉnh thoảng những viên đá nhỏ gió thổi lăn , tạo nên những âm thanh lạ. Ngoài , thứ đều yên tĩnh.

 

Hải Diệu Tổ và Hải Nhai giao nhiệm vụ canh gác nửa đêm, họ ở cửa động, châm một đống lửa.

 

Đây đầu tiên họ gác đêm, nhưng vì cảnh an , họ cũng trở nên thiếu cảnh giác.

 

Cả hai nghĩ rằng Hà Tử sẽ , và việc Thuyền Miêu dẫn Hải Diệu Tổ đến đây chỉ là để thể hiện sự coi trọng đối với Vương Diệp và Lôi Mộc mà thôi.

 

phiền những khác đang ngủ, hai thể chuyện với , chỉ thể một chơi que gỗ, còn dựa ánh lửa để sửa lưới đánh cá.

Hải Diệu Tổ ngáp một cái, điều khiến Hải Nhai cũng cảm thấy buồn ngủ, thể nhịn , cũng ngáp theo.

 

Hai một cách im lặng.

Ánh trăng lên cao giữa bầu trời, đầu của Hải Nhai bắt đầu nặng trĩu, từng cơn buồn ngủ kéo đến.

 

Hải Diệu Tổ đánh thức , mà tiếp tục tập trung việc tước gỗ một cách kiên nhẫn.

Một bóng đen nhẹ nhàng, thận trọng đặt chân trần lên một viên đá, linh hoạt nhưng chậm rãi bò lên từ phía thạch động.

 

Hải Diệu Tổ đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt về phía một điểm cách đó xa.

 

Ở đó vẻ như , cảm thấy như ai đó đang theo dõi .

 

Hải Diệu Tổ bắt lấy cây gậy gỗ, lên, rút một que lửa từ đống lửa, nhẹ nhàng đá nhẹ Hải Nhai, khiến tỉnh .

 

Hải Nhai giật , bật dậy ngay lập tức.

Hải Diệu Tổ đưa ngón tay lên môi, chỉ về phía nơi cảm thấy , ý bảo Hải Nhai giữ yên tại chỗ, còn sẽ qua đó kiểm tra.

 

Hải Nhai gật đầu, chỉ trong động, ý hỏi nên đánh thức những bên trong .

 

Hải Diệu Tổ lắc đầu, vì cũng thực sự thấy bóng , chỉ là cảm giác mà thôi. Nếu đánh thức mà chỉ là một cơn gió, sẽ phiền phức.

 

Hải Nhai theo dõi Hải Diệu Tổ về phía bóng tối.

 

Mặc dù đỉnh núi quá tối tăm, nơi ngoài các thạch động và vài viên đá nhỏ, gì che khuất. Ánh trăng sáng lấp lánh từ bầu trời thể giúp rõ trong phạm vi ba mét, và xa hơn một chút cũng thể mơ hồ thấy những vật thể khác.

 

Hải Nhai lo lắng chằm chằm về phía Hải Diệu Tổ, để ý đến phía . Trên đỉnh thạch động, một bàn tay từ trong bóng tối vươn .

 

Cái tay mang theo một cái sọt cá.

Nắp sọt cá mở, bàn tay lật ngược sọt, và vài con rắn dài ngắn khác , trắng đầu đen, lôi , chúng phun nọc độc và bò sâu trong động.

 

“Ai ở bên , đây!” Hải Diệu Tổ hét lớn.

Hải Nhai lập tức lao về phía đó.

 

Trong thạch động, Lôi Mộc và Thuyền Miêu đồng loạt mở to mắt.

 

Vương Diệp cảm thấy cơ thể run lên một chút, nhận mùi quen thuộc và ấm từ cơ thể bên cạnh, cảm nhận một đôi tay ấm áp phủ lên mắt , yên tâm và thoải mái để bản rơi giấc mơ.

 

Hải Đản vẫn ngủ trong tư thế hình chữ X, thỉnh thoảng phát tiếng ngáy nhẹ, dấu hiệu gì là sẽ tỉnh dậy.

 

“Chú ngoài xem thử.” Thuyền Miêu thì thầm với Lôi Mộc, dậy, nắm lấy vũ khí và ngoài động.

 

Lôi Mộc nhắm mắt , cảm thấy thấy điều gì đó.

 

Giây phút , Lôi Mộc mở rộng khả năng của .

 

Tiếng tim đập mạnh, tiếng thở hổn hển, và cả tiếng tê tê… Đây là gì?!

 

Lôi Mộc mở mắt, thấy một vật thể năng lượng uốn lượn và bơi lội ngừng.

Là rắn!

 

“Thuyền Miêu, đừng nhúc nhích! Có một con rắn ngay chân chú!” Lôi Mộc vội vàng nhắc nhở.

 

Thuyền Miêu lập tức yên, chân dám động đậy.

 

Vương Diệp cũng mở mắt, cảm nhận tình huống đang xảy .

Bạn cần đăng nhập để bình luận