Theo Đuổi Tình Yêu

Chương 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi người cúi đầu xúm lại nhìn móng tay, mặt bàn đá cẩm thạch bị ai đó gõ một cái, các lễ tân giật nảy mình, phản ứng nhanh chóng ngẩng đầu lên.

Sau đó đồng loạt im bặt.

Hứa Lộc còn chưa kịp quay đầu lại, đã nghe thấy một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo như gió rét mùa xuân: "Cô nói ai trái tim nhỏ hơn lỗ kim?"

Văn phòng tổng giám đốc.

Lục Kiệm Minh cởi áo khoác vest, ngồi lại vào ghế.

Hứa Lộc nói xấu sau lưng bị bắt quả tang, khi đi thang máy lên rất chột dạ, lúc này đứng trong văn phòng rộng lớn, bình tĩnh hơn một chút, dù sao thì cô cũng đã gặp được anh ta.

Lục Kiệm Minh mặt không cảm xúc nhìn cô.

Cho đến lúc này, Hứa Lộc mới chính thức đánh giá anh.

Áo sơ mi, cà vạt, áo gile, so với trang phục thường ngày hôm qua càng làm tôn lên vẻ ngoài lịch lãm của anh, tóc được vuốt keo tạo kiểu, tinh tế tỉ mỉ, cả người toát lên vẻ quý phái. Xương mày của anh rõ ràng và nổi bật, làm cho đôi mắt trở nên sâu thẳm và có thần, đặc biệt là khi nhìn qua, mang theo một khí thế uy hiếp.

"Nhìn đủ chưa?" Lục Kiệm Minh lạnh lùng lên tiếng.

Đẹp trai là thật, khí chất khó ưa này cũng dường như là trời sinh, Hứa Lộc gật đầu: "Nhìn đủ rồi, anh nhìn tôi đủ chưa?"

Lục Kiệm Minh sa sầm mặt mày.

Hứa Lộc nói: "Vậy tôi giải thích về vụ va chạm hôm qua nhé?"

Không cần Lục Kiệm Minh trả lời, Hứa Lộc kể lại toàn bộ câu chuyện hôm qua, từ việc shipper đ.â.m vào cô như thế nào, cô bị ngã vào xe ra sao, kể lại rành mạch.

Nếu nói Quách Thắng Ý sau khi nghe chuyện này cảm thấy Hứa Lộc là kẻ ngốc, thì Lục Kiệm Minh sau khi nghe xong, trực tiếp cười nhạt một tiếng: "Cô nghĩ tôi ngốc sao?"

Hứa Lộc: "..."

Sự trùng hợp ngẫu nhiên kiểu này, người trải qua thì cảm thán không thôi, người nghe thì chỉ thấy là chuyện hoang đường.

Hứa Lộc nói: "Thật sự không phải tôi đâm."

Lục Kiệm Minh hỏi: "Nếu không phải cô đâm, người gây tai nạn đã bỏ chạy, sao cô không chạy?"

Đối mặt với câu hỏi này, Hứa Lộc không thể không thừa nhận mình ngốc: "Tôi khá có lương tâm, nếu không thì sao tôi còn dám đến TS?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/theo-duoi-tinh-yeu/chuong-11.html.]

Lục Kiệm Minh liếc nhìn cô, nhẹ nhàng nói: "Đây không phải là đến để biện minh trực tiếp sao?"

"..."

Lục Kiệm Minh không muốn tốn thời gian với cô nữa, đưa ra tối hậu thư: "Xe của tôi cần phải mời thợ từ châu Âu sang sửa, nếu cô chịu toàn bộ chi phí thì mọi chuyện đều dễ nói, nếu không..."

Anh giơ tay, ra hiệu cửa ở bên kia.

Chi phí sửa xe không hề nhỏ, nhìn cách ăn mặc bình thường của Hứa Lộc là biết không thể bồi thường nổi, Lục Kiệm Minh cũng không phải cố ý làm khó dễ, dù sao anh đã hứa với Giang Uyển sẽ trả nợ ân tình cho nhà họ Hứa, anh chỉ thấy phiền người phụ nữ này liên tục nói dối, chỉ cần cô ngoan ngoãn thừa nhận, thì không cần cô phải trả tiền sửa xe, cơ hội thực tập cũng vẫn được sắp xếp.

Vậy mà lại không nói rõ được! Hứa Lộc nhờ Trần Mỹ Trân chạy xa như vậy, mất mặt mới xin được cơ hội này, không thể cứ thế mà hủy hoại, cô giơ tay thề, cam đoan lần nữa: "Xe thật sự không phải tôi đâm, tôi không lừa anh."

Lục Kiệm Minh thất vọng nói: "Cô đã nói dối liên tiếp hai lần, đối với tôi, cô đã không còn chút uy tín nào."

Hứa Lộc nghi hoặc: "Hai lần?"

Nói đến chuyện này, sắc mặt Lục Kiệm Minh trở nên âm trầm: "Hôm qua ở nhà tôi..."

"Ồ." Hứa Lộc bừng tỉnh đại ngộ, lại thấy hy vọng, "Xe thật sự không phải tôi đâm, còn chuyện hồi nhỏ, tôi không nhớ rõ lắm, nếu tôi có thể đến TS thực tập thì những chuyện tổng giám đốc Lục đã làm hồi nhỏ, tôi sẽ không có thời gian để nhớ lại, nếu bị tổng giám đốc đuổi ra ngoài, tôi không ngại đứng trước cửa tòa nhà TS vào giờ tan làm này, giúp tổng giám đốc tuyên truyền."

Lục Kiệm Minh tức giận bốc hỏa, không thừa nhận nói dối thì thôi, lại còn dùng chiêu trò cấp thấp này, anh cố gắng giữ phong độ, lạnh lùng nhìn cô: "Cô hôm qua đã dùng chuyện này để uy h.i.ế.p tôi một lần, tưởng hôm nay còn có thể uy h.i.ế.p lần thứ hai sao?"

Hứa Lộc mỉm cười, nghiêng người hỏi: "Hay là chúng ta thử xem? Bắt đầu từ khi tôi bước ra khỏi cánh cửa này."

Một lúc lâu, Lục Kiệm Minh nhìn chằm chằm Hứa Lộc, hung hăng ấn nút gọi thư ký: "Vào đây."

Tác giả có lời muốn nói: Tác giả: Làm sao bây giờ, tổng giám đốc Lục, cô ấy nắm thóp anh rồi, anh không đấu lại cô ấy đâu.

Lục Kiệm Minh: Tôi làm gì cô ấy chứ? Ngày mai mới bắt đầu làm.

Tác giả: Vậy thì anh nhẹ nhàng thôi, đừng để bị Tấn Giang gỡ xuống.

Lục Kiệm Minh, người này thật sự rất sĩ diện.

Sáng hôm sau, Hứa Lộc mỉm cười chào hỏi mấy cô lễ tân của TS, trong lòng nghĩ một chiêu ăn khắp thiên hạ thật là sướng.

Đi thang máy lên tầng 33, cô đến sớm, rất nhiều người vẫn chưa đến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận