THÈM MUỐN TỪ LÂU

Chương 4: Em trai thật ngầu

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm đó, Trương Tâm Vũ đang quay phim. Diễn cảnh đối diễn với cô chính là Cố Đình, rất trùng hợp, trong dự án lần này, Cố Đình lại vào vai nữ chính, còn cô là nữ phụ.

Đạo diễn vừa hô "Cắt", cảnh quay thứ bảy thuận lợi kết thúc. Trương Tâm Vũ nhận lấy ly cà phê do Kha Kha đưa rồi ngồi xuống ghế nghỉ ngơi.

Đúng lúc ấy, điện thoại cô reo liên hồi. Cô cầm lên xem thì thấy là Trương Tri Chu gọi tới, lập tức bắt máy:

"Alo, nhóc thối, em lại làm sao nữa đấy?"

Đầu dây bên kia vang lên giọng u ám:

"Chị ơi... chị có thể tới trường một chuyến được không?"

Trương Tâm Vũ nhíu mày:

"Nhưng chị đang quay phim mà? Không nhờ quản gia Chu đi được à?"

Trương Tri Chu giọng khổ sở:

"Em cũng muốn thế, nhưng cô chủ nhiệm nói nhất định phải người nhà tới. Chị cũng biết ba mẹ mình đang đi khảo sát Nam Cực mà, trong nhà giờ chỉ còn mỗi chị thôi..."

Trương Tâm Vũ bất lực:

"Nhóc lại gây chuyện gì nữa đấy? Sao bắt người nhà phải ra mặt?"

Trương Tri Chu ấp úng:

"Em đánh người rồi..."

"Cái gì?!" – Trương Tâm Vũ lập tức bật dậy khỏi ghế – "Em đánh người? Rốt cuộc là chuyện gì?"

Cậu còn chưa kịp giải thích, điện thoại đã bị một người đàn ông khác giật lấy:

"Alo? Có phải người nhà của Trương Tri Chu không? Mời chị tới trường ngay. Cậu ấy đánh bạn trong trường, chúng tôi muốn xử lý nghiêm túc."

Trương Tâm Vũ vừa nghe là giáo viên lập tức gật đầu lia lịa:

"Được, được! Tôi biết rồi, tôi sẽ đến ngay!"

Cô vội xin phép đạo diễn Chu Ngôn Sinh nghỉ, không ngờ ông ấy lại đồng ý dễ dàng. Nhưng giờ chuyện gấp, cô cũng không nghĩ nhiều.

Trên xe bảo mẫu, Kha Kha tò mò hỏi:

"Chị à, chị gấp gáp như vậy là đi đâu thế?"

Trương Tâm Vũ thở dài:

"Trương Tri Chu – cái nhóc thối đó lại đánh nhau ở trường."

Kha Kha không tin nổi:

"Trương Tri Chu mà cũng đánh nhau á? Em ấy là học sinh ngoan mà?"

Trương Tâm Vũ gật đầu:

"Chị cũng không tin được. Từ nhỏ em ấy là con ngoan trò giỏi trong nhà, chưa từng gây chuyện bao giờ. Nhất định chuyện này có ẩn tình, chị phải đi xem rốt cuộc là sao."

Xe nhanh chóng đến trường. Trước cổng trường, bảo vệ cũng không ngạc nhiên với xe bảo mẫu đến đây – trường tư thục danh tiếng này toàn con nhà giàu, xe sang xe xịn thấy riết cũng quen. Thậm chí ông còn thấy xe bảo mẫu này có phần... quá thường.

"Phòng giám thị ở đâu?" – Trương Tâm Vũ bước xuống xe hỏi.

Kha Kha:

"Em cũng không biết, để đi hỏi thử."

Cô đến chỗ bảo vệ hỏi thăm, được chỉ vào tòa nhà chính giữa – tầng ba.

Hai người đi về hướng chỉ dẫn. Lúc này, bảo vệ cứ nhìn Trương Tâm Vũ chằm chằm rồi lẩm bẩm:

"Trông giống y như người nổi tiếng gì đó... chẳng lẽ là...?"

Trương Tâm Vũ nghe vậy bật cười, lấy tay che miệng:

"Gặp ai người ta cũng nói vậy đó."

Kha Kha đi cùng cô lên tầng ba. Bảo vệ nhìn theo đến khi hai người khuất bóng, vẫn lẩm bẩm:

"Giống y chang thật... như hai giọt nước."

Tới phòng giám thị, Trương Tâm Vũ lễ phép gõ cửa rồi mới bước vào. Giám thị – thầy Lý Kiến Minh thấy cô đeo kính đen liền tỏ ra khó chịu, thầm nghĩ hai chị em này đúng là y như nhau, đứa thì đánh người không biết xin lỗi, đứa thì vô lễ, vào phòng cũng không tháo kính.

Trương Tâm Vũ nhìn bảng tên trên bàn, liền lễ phép chào hỏi:

"Chào thầy Lý, em là chị của Trương Tri Chu."

Thầy Lý đáp:

"Về việc em Trương Tri Chu đánh bạn trong trường, chắc cô cũng đã biết rồi chứ?"

Trương Tâm Vũ chân thành xin lỗi:

"Em trai em còn non dại, em xin thay mặt nó xin lỗi trước."

Nói rồi cô quay sang nhìn Tri Chu lúc này mặt mũi thâm tím, nhìn rất thê thảm.

Thầy Lý lạnh lùng:

"Không phải tôi nhận lời xin lỗi là xong. Đợi phụ huynh bên kia tới rồi hẵng nói."

Vừa dứt lời, một người phụ nữ bước vào – mặc bộ đồ hàng hiệu Chanel, khoảng ngoài 40 tuổi, bảo dưỡng rất tốt, dáng vẻ vô cùng kiêu kỳ.

"Cô là phụ huynh của Trương Tri Chu?" – người đó liếc nhìn Trương Tâm Vũ từ đầu đến chân.

Trương Tâm Vũ gật đầu:

"Vâng, tôi là chị của em ấy. Chuyện lần này thật sự xin lỗi."

Người kia lập tức lớn tiếng:

"Xin lỗi? Con cô đánh con tôi ra nông nỗi này mà tưởng xin lỗi là xong à?"

Trương Tâm Vũ bình tĩnh:

"Ý của chị là..."

"Ít nhất cũng phải viết bản kiểm điểm, xin lỗi công khai toàn trường!"

"Cái này thì..."

Lúc này Trương Tri Chu kéo tay chị:

"Chị! Không cần xin lỗi!"

Trương Tâm Vũ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/them-muon-tu-lau/chuong-4-em-trai-that-ngau.html.]

"Tại sao?"

Trương Tri Chu giận dữ:

"Rõ ràng là lỗi của cậu ta trước!"

Nghe vậy, phụ huynh bên kia giận run người:

"Cái gì?! Con tôi bị đánh thành ra như vậy mà các người còn dám nói kiểu đó! Dạy dỗ kiểu gì vậy?!"

Trương Tâm Vũ vội xoa dịu:

"Chị ơi, đừng vội. Trước tiên nên làm rõ sự thật đã, rồi mới phân ai đúng sai."

"Sự thật gì? Em trai cô ra tay trước thì là sai rồi!"

Trương Tâm Vũ quay sang em trai:

"Nói rõ cho chị nghe nào, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"

Trương Tri Chu:

"Cậu ta bắt nạt một bạn nữ trong lớp, em thấy quá đáng nên mới ra tay!"

Trương Tâm Vũ kinh ngạc – thì ra là thế!

Chuyện này đúng là tính cách của em cô thấy bất bình là ra tay.

Cô lập tức đứng về phía em trai, nói với giám thị:

"Thầy Lý, giờ biết được sự thật rồi, em thấy em trai em không sai! Nếu có sai thì cũng là do cách xử lý chưa đúng – không nên dùng bạo lực."

Thầy Lý lúc này lúng túng – cả hai bên phụ huynh đều là người có tiền, chẳng bên nào dễ đụng vào.

Người phụ huynh kia giận dữ:

"Gì cơ? Không sai? Đánh con tôi thế này mà còn nói không sai? Ít nhất cũng phải trả tiền viện phí chứ!"

Nói rồi bà ta bước tới đẩy Trương Tâm Vũ, cô đứng không vững nên lảo đảo, kính râm "cạch" một tiếng rơi xuống đất.

Cả phòng sững sờ – khuôn mặt ấy chẳng phải là... ngôi sao nổi tiếng Trương Tâm Vũ sao?!

Người phụ huynh kia giật mình:

"Cô... cô là?"

Trương Tâm Vũ cúi xuống nhặt kính lên rồi trả lời:

"Tôi là Trương Tâm Vũ – cũng là chị của Trương Tri Chu."

Người phụ huynh khi nãy còn đang giận dữ, giờ thì lập tức chuyển thái độ. Bà ta cười rạng rỡ, nắm tay Trương Tâm Vũ:

"Chào cô Trương! Tôi xem phim của cô suốt đấy! Là fan cứng của cô từ lúc cô còn là sao nhí!"

"Hả?" – Trương Tâm Vũ ngơ ngác – "Không ngờ lại gặp fan trong tình huống này, mà còn lật mặt nhanh như vậy."

"Ngoài đời cô còn xinh hơn trên màn ảnh nữa!" – người kia mắt sáng lấp lánh.

Cả căn phòng im lặng – không ai ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.

Chẳng mấy chốc, người phụ huynh kia kéo con trai lại xin lỗi Trương Tri Chu, còn viết bản cam kết ngay tại chỗ. Trương Tri Chu yêu cầu:

"Viết rõ vào: cam kết không bắt nạt Diên Thư nữa."

"Nghe rõ chưa! Viết đi!" – người mẹ lập tức quát con.

Thằng bé cầm bút ký roẹt roẹt.

Mọi chuyện xong xuôi, người phụ huynh kia rối rít xin lỗi Trương Tâm Vũ:

"Cô Trương, tôi follow Weibo cô đó nha! Tôi là fan ruột của hội 'stand by Tâm Vũ'!"

Quất Tử

Trương Tâm Vũ cười:

"Vậy chị cho tôi biết tên tài khoản Weibo, tôi sẽ theo dõi lại chị."

"Thật ạ?!" – bà ấy gần như muốn bay lên vì sung sướng.

Trương Tâm Vũ gật đầu:

"Thật."

"Tên Weibo tôi là: 'Tâm Vũ là nữ thần của tôi'!"

"..." – Trương Tâm Vũ sững lại một giây – "Được, tôi sẽ theo dõi ngay."

Người phụ huynh kia vui đến mức mặt mày sáng rỡ. Trước khi rời đi, Trương Tâm Vũ còn dặn:

"Bắt nạt bạn học là sai, mong sau này đừng để chuyện như vậy xảy ra nữa."

"Dạ, dạ! Tôi đảm bảo!"

"Vậy tạm biệt nha!" – Trương Tâm Vũ dẫn Trương Tri Chu rời khỏi, chào giám thị Lý rồi cùng em về nhà.

Trong phòng Trương Tri Chu, nhìn khuôn mặt bôi đầy thuốc tím bầm của em trai, Trương Tâm Vũ không nhịn được bật cười:

"Em nhìn giống đầu heo chưa kìa!"

Trương Tri Chu nhìn chị với ánh mắt oán thán:

"..."

Trương Tâm Vũ ngồi xuống ghế salon:

"Kể chị nghe đầu đuôi chuyện đi nào."

Sau khi nghe xong, cô gật gù:

"Chị hiểu rồi. Nhưng mà chị có một thắc mắc."

Trương Tri Chu uống ngụm nước:

"Thắc mắc gì?"

Trương Tâm Vũ cười tủm tỉm:

"Cái bạn tên Diên Thư kia... phải chăng em thích người ta?"

Trương Tri Chu đỏ mặt:

"Chị đừng nói bậy! Em chỉ là thấy bất bình nên ra tay thôi!"

Trương Tâm Vũ giơ ngón cái:

"Nhưng mà em như vậy cực kỳ ngầu! Soái lắm luôn!"

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận