Thập Niên 80: Cảnh Sát Nữ Tài Giỏi, Đội Trưởng Sắt Đá Xiêu Lòng

Chương 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hướng Hạo Nhiên nhất thời lên tiếng.

“Còn nữa.” An Noãn : “ dạy , theo đuổi một chiều theo ý thích của . Nếu chỉ phản tác dụng, phiền.”

Trong lòng Hướng Hạo Nhiên khẽ động, thể tin .

DTV

“Cô đang dạy cách theo đuổi cô? Cô mong thể theo đuổi cô?”

Đại thiếu gia Hướng chơi bời bao nhiêu năm, đến chỗ An Noãn, cũng coi như nhiều lời từng , mở mang tầm mắt.

An Noãn lắc đầu: “Không, chỉ thật sự thấy phiền.”

Vừa xong, trong phòng họp lượt dậy mở cửa .

Mọi gần như đều thức trắng đêm, Sở Tuấn còn chút lương tâm, cho nghỉ ngơi hai tiếng.

Vừa khỏi cửa thấy An Noãn ở cửa, mới nhớ .

“Hai …” Sở Tuấn chỉ một cái: “Hướng Hạo Nhiên, việc bận, đừng đến góp vui nữa. An Noãn… tối qua cô cũng nghỉ , về nhà một chuyến, đưa cô về.”

“Được.”

Vụ án đang trong giai đoạn điều tra, thể tiết lộ ngoài, An Noãn bây giờ phận rõ, lòng giúp cũng giúp . Nghĩ cũng thật sự mệt , về nhà nghỉ ngơi cũng .

Trên xe về nhà, còn một tiếng nữa.

Tâm trí Sở Tuấn rõ ràng đang ở vụ án, lên xe liền chút lơ đãng.

Bỗng nhiên nghĩ đến lời khen của Chu Niệm Xuyên hôm qua.

“Đừng thấy Tiểu An học qua điều tra hình sự bài bản, vẻ là dân tay ngang, nhưng đầu óc thật sự linh hoạt, quan điểm cũng độc đáo. dùng mấy vụ án lớn đây để kiểm tra cô , những quan điểm cô đưa , những cái cũng nghĩ đến.”

Chu Niệm Xuyên ngưỡng mộ cảm thán.

Cô bé , đầu óc thật sự nhanh nhạy.

An Noãn ngủ gà ngủ gật xe.

Sở Tuấn : “Khụ khụ, An Noãn.”

An Noãn tưởng đến nơi, bật thẳng dậy đầu nghiêng sang một bên, đập cửa sổ.

“Ui…”

An Noãn ôm đầu, ngơ ngác ngoài cửa sổ.

“Vẫn đến .”

Cơn buồn ngủ của cô tan biến, uể oải xuống.

 

Sở Tuấn : “Còn sớm, mới mười phút.”

“Ừm.” An Noãn điều chỉnh tư thế, giải thích: “Tối qua cả đêm ngủ, buồn ngủ nên cẩn thận ngủ .”

“Không .”

An Noãn chút ngại ngùng.

Tuy tối qua cả đêm cô ngủ nhưng Sở Tuấn cũng cả đêm ngủ, còn bôn ba bận rộn bên ngoài, vất vả hơn cô nhiều. Bây giờ lái xe, lát nữa cô thể ở nhà nghỉ ngơi, Sở Tuấn chắc chắn còn về sở cảnh sát.

An Noãn ý , để lái xe, ngủ một lát. nghĩ lái xe chứ? Không hợp với “vai diễn” hiện tại.

“Ừm, chuyện .” An Noãn .

“Cô .”

“Có thể sắp xếp cho học lái xe ?” An Noãn : “Như ngoài, nếu mệt hoặc uống rượu gì đó, thể lái , cũng thể nghỉ ngơi một chút.”

Sở Tuấn chút bất ngờ nhưng vẫn : “Được.”

Biết nhiều nghề cũng thừa.

“Cảm ơn.”

“Không gì, chuyện đơn giản, cô học lái xe thể dạy cô.” Sở Tuấn : “Đợi cô thành thạo đăng ký cho cô ở cục, thi lấy bằng là .”

Thời đại vẫn trường dạy lái xe.

Xe nhiều, lái xe càng ít, quy trình cũng quy củ như .

An Noãn : “Anh yên tâm, học nhanh, sẽ mất nhiều thời gian của .”

Chuyện nhỏ, Sở Tuấn để trong lòng.

Không xa là một ngã tư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-canh-sat-nu-tai-gioi-doi-truong-sat-da-xieu-long/chuong-37.html.]

Rẽ trái là đường về nhà.

Rẽ là đến hiện trường vụ án tối qua.

Công viên Đông Thành.

Nói là một công viên, thực là mấy cái ao hoang và một khu rừng.

Đây coi như là ngoại ô của Bắc Kinh , lái xe hơn một tiếng.

Ao hoang bình thường ai, bây giờ trời ấm lên, thỉnh thoảng đến bơi, những mảnh t.h.i t.h.ể tối qua chính là do bơi lội phát hiện.

Lấy ao hoang phát hiện t.h.i t.h.ể trung tâm, tìm kiếm cả đêm, cuối cùng tìm ba bao tải xác.

Cả ba bao tải xác đều ngâm trong nước ba ngày. Trời nóng, hiện tượng phân hủy nghiêm trọng.

Hỏi một vòng những dân xung quanh nhưng ai thấy sự việc gì kỳ lạ.

Điều kỳ lạ hơn là, xung quanh ai mất tích.

Thân phận của ba mất tích với độ tuổi và giới tính khác , về lý thuyết thì dễ điều tra. Cho dù khuôn mặt của họ phân hủy còn nhận , tạm thời phục hồi dung mạo, nhưng lượng và đặc điểm vẫn rõ ràng.

Vậy mà hỏi thăm suốt đêm qua, chẳng ai mất tích, nửa tháng nay cũng báo án nào về mất tích.

“Được, vấn đề gì.” Sở Tuấn : “ đợi vụ án hiện tại kết thúc, mấy ngày nay thời gian.”

“Được.” Sở Tuấn , An Noãn liền thuận miệng hỏi một câu. “Vụ án khó ?”

Nhìn dáng vẻ nhíu mày của Sở Tuấn, vẻ thuận lợi lắm.

“Ừm…” Sở Tuấn xoay vô lăng, đạp phanh, từ từ dừng xe bên đường.

“Sao ?” An Noãn ngạc nhiên.

Sở Tuấn : “ đột nhiên nhớ , đến hiện trường một chuyến.”

“Hả?” An Noãn ngáp một cái: “Bây giờ ?”

“Ừ, đúng .”

“Ồ ồ ồ.” An Noãn lập tức : “Vậy thả xuống ven đường, tự xe buýt về.”

Sở Tuấn kỹ biểu cảm của An Noãn: “Cô nghĩ cố ý trêu cô ?”

Đàn ông to cao như , nhạy cảm thế?

An Noãn : “Không , trách nhiệm của , cũng thấy công việc quan trọng.”

Nói xong An Noãn định mở cửa xuống xe.

Người khác thể hiểu nhưng cô nhất định hiểu. Dù cô cũng trong đó 10 năm, khi vụ án lớn, áp lực cực lớn, ăn ngủ ở cục mười ngày mấy chục ngày là chuyện bình thường. Sự vất vả trong đó ngoài hiểu nhưng cô đều hiểu. Tuyệt đối sẽ kéo chân .

“Đợi .” Sở Tuấn gọi cô .

“Sao ?” An Noãn dừng động tác: “Có thứ gì mang về ?”

Sở Tuấn gõ gõ vô lăng, trầm ngâm một lát: “Ở đây xe buýt về khá xa. Nếu cô quá buồn ngủ cũng thể cùng đến hiện trường, đó đưa cô về nhà.”

An Noãn do dự: “Có thích hợp ? thể ?”

“Cô sợ ?”

“Cũng sợ, ban ngày ban mặt thế sợ gì, chỉ sợ vi phạm quy định.”

“Không , cô hung thủ, hơn nữa ngày nào cũng ở mắt , cũng sợ lung tung…” Sở Tuấn dừng một chút: “Hơn nữa chú Chu cô là dân tay ngang, cũng xem cô thể mèo mù vớ cá rán, tìm manh mối gì .”

Định vị của Chu Niệm Xuyên cho An Noãn thật sự tệ.

Bây giờ ai cũng cô là dân tay ngang.

An Noãn học lớp năm tiểu học, thể là đào tạo bài bản.

“Ha ha.” An Noãn gượng: “Vậy , thôi. Phá án sớm ngày nào, học lái xe sớm ngày .”

“Được.” Sở Tuấn : “Cô ngủ một lát , đến nơi gọi cô.”

An Noãn nhắm mắt, dựa lưng ghế.

Người quá mệt mỏi, đầu óc cũng sẽ minh mẫn.

Giấc ngủ yên, trong cơn mơ màng, An Noãn cảm thấy đang bóp cổ , như một sợi dây đang trói chặt cô, càng siết càng chặt, như siết c.h.ế.t cô.

“Đừng!”

An Noãn giật tỉnh dậy từ trong mơ, bật dậy dây an kéo giật .

Hoàn tỉnh táo.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận