Sau khi tôi tỉnh táo trở lại, quả báo của tên tra nam cũng đến rồi!

C2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fjRdjPxr9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi nhìn thấy ánh mắt anh cau lại, không nhịn được nói với Thẩm Du Du:

“Đủ rồi, cô ấy bị thương là vì tôi, cô ấy không phải đồ ngốc.”

 

Tôi lắc đầu, đột nhiên cảm thấy như có thứ gì đó rơi trúng đầu, sợ hãi co rúm lại dưới đất.

 

Hứa Dương Trạch bước lên định kéo tay tôi, nhưng bị Thẩm Du Du ngăn lại.

 

Anh có phần không nỡ:

“Thanh Thanh, vậy tối nay anh đến giúp cô ấy giặt đồ, em ngủ một mình có được không?”

 

Tôi cũng không hiểu họ đang nói gì, chỉ nghe thấy nói tôi phải ở một mình, liền ngoan ngoãn gật đầu:

“Em nghe lời anh Dương Trạch.”

 

Thẩm Du Du khẽ cười:

“Nhưng ở cái vùng quê này, đâu còn phòng nào khác, hay là Thanh Thanh, em ngủ ở chuồng heo nhé?”

 

2

Thẩm Du Du dùng đứa bé để uy h.i.ế.p Hứa Dương Trạch, tôi bị đuổi ra chuồng heo.

Trong phòng vọng ra những âm thanh "ưm... a...", qua ánh đèn có thể nhìn thấy hai người đang làm gì đó.

Tôi nhớ Hứa Dương Trạch từng nói, đó là cách mà những người yêu nhau thể hiện tình cảm.

Cho nên, anh ấy rất thích Thẩm Du Du.

Đêm hôm đó, con heo đen kia không ngừng nói với tôi: “Chạy mau!”

Tôi rất sợ, co rúm lại trong góc, không dám phát ra một tiếng động.

Mơ màng ngủ thiếp đi, tôi cảm thấy cơ thể bắt đầu nóng lên.

Lúc tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên giường, Hứa Dương Trạch cầm một bát thuốc trong tay.

“Anh Dương Trạch, em bị sao vậy?”

“Hôm qua em bị cảm lạnh, sốt cao. Ừ, đang mang thai thì không uống được thuốc cảm, chỉ có thể uống thuốc bắc, sẽ hơi đắng đấy.”

Thẩm Du Du tiến lên giật lấy bát thuốc, ném xuống đất:

“Hứa Dương Trạch, hôm nay anh cũng không đến công ty, chỉ ở đây nấu thuốc cho cô ta à?”

Anan

“Nếu vậy thì anh đem thuốc tôi mang tới nấu đi.” Thẩm Du Du nói xong.

Lông mày Hứa Dương Trạch khẽ nhíu lại, có vẻ do dự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-toi-tinh-tao-tro-lai-qua-bao-cua-ten-tra-nam-cung-den-roi/c2.html.]

Thẩm Du Du thấy anh không động đậy, tiếp tục thúc giục:

“Chẳng lẽ anh muốn đứa bé xảy ra chuyện?”

Tôi nghe thấy từ "đứa bé", theo phản xạ nắm lấy tay Hứa Dương Trạch.

“Anh Dương Trạch, đừng rời xa em…”

“Thanh Thanh ngoan, anh chỉ đi lấy thuốc cho em thôi. Em không uống thuốc thì sẽ không tốt cho em bé.”

Hứa Dương Trạch vẫn rời đi, Thẩm Du Du lấy ra một lọ thuốc, rút viên thuốc từ trong đó.

“Thanh Thanh, đây là kẹo đó, em ăn đi, lát nữa uống thuốc sẽ không đắng.”

Tôi nhận lấy "viên kẹo" từ tay cô ta, nở nụ cười rạng rỡ:

“Cảm ơn chị Du Du đã cho em kẹo.”

Lúc Hứa Dương Trạch mang thuốc quay lại, thấy tôi đã ăn viên thuốc kia.

Anh lập tức giật lấy lọ thuốc từ tay Thẩm Du Du, rồi gào lên với cô ta:

“Thẩm Du Du! Cô có biết mình đang làm gì không?”

Thẩm Du Du chỉ cười nhạt:

“Tôi muốn để con ngốc này cùng ngày sinh với tôi.”

Tôi không hiểu họ đang nói gì, chỉ biết là họ đang cãi nhau.

Bụng tôi đau quặn lại, tôi sợ hãi siết c.h.ặ.t t.a.y Hứa Dương Trạch.

Anh đưa tôi đến bệnh viện, sau đó nhận một cuộc điện thoại rồi biến mất khỏi phòng bệnh.

Chỉ còn một người giúp việc ở lại bên tôi.

Tôi bất lực nắm tay cô ấy:

“Anh Dương Trạch, anh ấy đi đâu rồi?”

“Cô Du Du sắp sinh rồi, đang ở phòng bệnh khác trong bệnh viện.”

 

3

Thì ra lúc tôi sinh con, Hứa Dương Trạch không muốn ở bên cạnh tôi.

Tôi nhớ lúc vừa làm lễ cưới với anh, anh đối xử với tôi rất tốt, ngày nào cũng mua kẹo cho tôi, ăn không hết.

Mỗi khi tôi bị thương, anh đều cẩn thận chăm sóc tôi, ngay cả trong khoảng thời gian bố tôi mất tích.

Anh giống như người cha, chăm sóc tôi và mẹ.

Anh thường dẫn tôi đi chơi, khi gặp nguy hiểm bên ngoài sẽ luôn bảo vệ tôi phía sau.

Anh là người đối xử tốt với tôi nhất trên đời này, giống như bố mẹ tôi vậy.

Mặc dù tôi không hiểu tại sao những ký ức này lại ùa về trong đầu, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất đau đớn.

Hứa Dương Trạch cho người mang đồ ăn đến, nói rằng ăn xong sẽ có nhiều sức khi sinh con.

Bạn cần đăng nhập để bình luận