Sau Khi Đỗ Trạng Nguyên, Tướng Công Liền Muốn Hòa Ly Với Ta

CHƯƠNG 6

 

CHƯƠNG 6

 “Ngươi nói gì vậy chính tay ngươi  đã thêu, ta đã ra lệnh ngươi làm mà”

“Ngươi định đổ tội cho người này để tránh tội cho muội muội của ngươi hả?”

 

Giọng vương phi tức giận vang lên, bà ta chỉ qua Thủy Linh đang quỳ ở dưới nói lớn.

 

“Chính tai ta nghe ngươi nói, muội ngươi có tài thêu thùa rất đẹp, mới nhờ ngươi dặn muội muội ngươi làm”

“Tổng cộng 8 bộ y phục ngươi dâng, ngươi đều nói là của muội muội ngươi”

 

Bà vừa nói vừa thở hổn hển, mama bên cạnh vội vàng vỗ n.g.ự.c bà, rồi nói tiếp lời vương phi.

 

“Bẩm hoàng thượng, vương phi nói không sai ạ, trạng nguyên luôn luôn nói là, tài thêu thùa của muội ngài ấy rất tuyệt đỉnh”

 “Không, không phải đâu hoàng thượng, do thần  ham hư vinh nên mới nói đó là của muội thần”

“Nhưng thật ra là của nàng ta làm, nàng ta là thê của thần nhưng là người không đoan chính”

“Thần vì thương xót nàng ta nên chỉ hòa ly, chứ không trách tội nàng ta lăng loàn”

“Chắc hẳn vì ghen tức và hận thù thần với công chúa nên đôi, nên ả ta mới hãm hại vậy”

Hắn nhanh chóng nói, đổ hết tội lên đầu ta, hoàng thượng nhìn ta rồi nhìn muội muội hắn liền nói.

“Cho người lục soát phòng hai người này, ta xem ai mới là kẻ hại vương gia”

Quân lính nghe xong vội vàng chạy đi lục soát, một lúc sau họ tìm thấy một chiếc vòng tay dâng lên, thái ý bên cạnh vội cầm lên ngửi qua liền tâu lên hoàng thượng.

“Bẩm hoàng thượng đây chính là vật có ám mùi của chất độc, vật này được tìm thấy tại phòng của tiểu muội trạng nguyên”

Thủy Linh nhìn chiếc vòng c.h.ế.t lặng, vội vàng kêu oan.

“Vật này không phải của thần nữ, là của nàng ta thưa hoàng thượng”

 Hoàng thượng tức giận quát.

“Im ngay chứng cớ rành rành, các ngươi còn dám hàm oan cho người khác hay sao”

Nhạc phụ, nhạc mẫu, cùng các muội phu trong nhà gào khóc kêu oan.

Quân Thụy hắn không kêu gì cả, chỉ nhìn ta ngơ ngác.

Vương phi khi biết được chính xác do tiểu muội hắn làm, liền căm hận xin hoàng thượng ban tội c.h.ế.t cho cả nhà hắn.

 Hoàng thượng nghe xong xoay nhẹ cái nhẫn, nhìn xuống buông lời phán quyết đanh thép.

“Trạng nguyên Tống Quân Thụy cùng gia quyến, lập mưu ám sát hoàng thân quốc thích”

“ Trẫm ra chiếu lệnh sử trảm toàn bộ nam nhân, nữ nhân trừ tiểu muội Tống Thủy Linh của trạng nguyên phải chết, còn lại đem đưa đi đầy tại phương nam”

Lời hoàng thượng vừa dứt, toàn bộ phủ tràn ngập tiếng kêu khóc, quân lính nhanh chóng kéo toàn bộ người nhà hắn đi.

Hắn vẫn nhìn ta, ta cũng nhìn hắn khẽ nở nụ cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận