QUY ĐIỀN VIÊN

14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn từng , mẫu là con út, ngoại tổ tuổi cao thể đến kinh thành, còn mẫu thì nhất quyết chịu đặt chân tới, sợ ô danh Lục Chiêu. Đành hẹn khi thành , chúng sẽ về quê bái kiến.

 

Ta tiếng náo nhiệt bên ngoài, đôi nến long phụng chập chờn sáng tối, lòng chợt bình yên đến lạ.

 

Lục Chiêu trở về, phảng phất mùi rượu nhàn nhạt. Hắn nhẹ ôm lấy lòng, cúi đầu đặt một nụ hôn lên trán :

“Từ nay về , thật sự nhà .”

 

Ta mỉm , rót hai chén rượu, đưa cho một chén. Hắn đưa tay vòng qua , cùng nâng chén.

 

Ta ngửa đầu uống cạn, dịu dàng :

“Từ nay, nơi đây chính là nhà của chúng .”

 

15

 

Ba năm thoáng chốc trôi qua.

 

Lục Chiêu quả nhiên như lời , thi đỗ tiến sĩ, thứ hạng cao cũng chẳng thấp, đủ để gây chú ý.

 

Hắn màng bon chen, khi đỗ liền ở nhà chuyên tâm nghiên cứu học vấn, đồng thời ở bên và con.

 

Chúng xây một thư viện chân núi, rộng rãi thu nhận học trò.

 

Những năm đầu vất vả ít, nhưng Lục Chiêu dạy dỗ phân biệt, dốc hết tâm huyết.

 

Đợi tiếng tăm lan xa, mới những gia tộc sĩ tộc ở kinh thành đưa con em đến học.

 

Hắn thu nhận học sinh, chỉ tư chất, xét gia thế.

 

Tiếng lành đồn xa, chỉ học trò đến xin học, mà còn những tài tử học vấn vững vàng nhưng nhập quan trường tìm đến, cùng giảng dạy, nghiên cứu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-dien-vien/14.html.]

 

Mười năm thấm thoắt, Lục Chiêu trở thành một vị đại nho lừng danh gần xa.

 

Hắn quả thực bước quan trường, nhưng giữ trọn lời hứa, bảo vệ vững chắc gia đình nhỏ .

 

Thư viện núi nhiều mở rộng, cây cối hoa lá trồng tỉ mỉ, phân thành bốn viện Mai – Lan – Trúc – Cúc, bốn cảnh Thanh phong – Minh nguyệt – Tùng hạc – Thạch tuyền.

 

Những năm , cũng vài gia đình dọn về gần đó, vì tiện cho con cái học hành, là nông dân thích thú với cuộc sống như , thậm chí cả những ẩn sĩ tìm đến, khiến cảnh sắc xung quanh phảng phất phong vị dã ngoại, chẳng thiếu phần nhã thú.

 

Trang viên nhà cũng mở rộng. Một nửa vẫn để gia đình ở, nửa còn cải thành một quán trọ nhỏ, ca ca vốn nhanh nhạy liền học theo cách bài trí tao nhã của văn nhân, đích mặc áo dài đón khách, buôn bán cũng khấm khá.

 

Cha, nương giữ hai mẫu đất tự tay canh tác, phần còn cho thuê, ngày tháng giản dị mà đủ đầy.

 

Tháng Tư nhân gian, hoa núi rực rỡ. Ta cùng Tiểu Diệp và tẩu tẩu xách giỏ tre hái rau dại, dọc đường gặp vài học trò đang vẽ phong cảnh ngoài ruộng đồng.

 

gọi :

“Phu nhân!”

 

Ta mỉm đáp .

 

Đi một vòng, giỏ đầy rau, chúng rảo bước về.

 

Trang viên thoang thoảng mùi khói bếp, hương bánh áp chảo sở trường của nương lan khắp sân.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

“Đào Đào, hôm nay ăn cơm ở nhà nhé, sai đưa tin cho con rể .”

 

Ta khẽ một tiếng, ngẩng đầu cửa, thấy bóng dáng Lục Chiêu đang bước đến.

 

-HẾT-

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận