Nhịp Tim Vĩnh Cửu

Chương 8 - Hoàn

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8fEoLKj3oo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

•Ngoại truyện: Góc nhìn của Chu Thập An

 

Chu Thập An cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa rồi.

 

Mỗi lần đối mặt với Giang Hữu Ninh, anh luôn nhịn không được mà muốn cười, nhìn thấy cô là muốn cười, nghe cô nói chuyện cũng muốn cười.

 

Thế nhưng bên ngoài anh vẫn giữ dáng vẻ lạnh lùng.

 

Chỉ bởi vì anh đã nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Giang Hữu Ninh và Hứa Yểu.

 

Hứa Yểu bất đắc dĩ hỏi Giang Hữu Ninh: “Cậu nói xem, cậu thích anh ta ở điểm gì vậy, suốt ngày mặt mũi lạnh như tiền.”

 

Trong giọng nói của Giang Hữu Ninh mang theo vui vẻ và thản nhiên, giọng nói trong trẻo: “Cậu không biết đâu Yểu Yểu, tớ thích cái vẻ lạnh lùng của anh, cô gái ngọt ngào như tớ thì phải đi với anh trai lạnh lùng mới đúng! Ngày nào đó anh trở dịu dàng chắc tớ lại không quen mất.”

 

Chỉ vì một câu nói của Giang Hữu Ninh, Chu Thập An bắt đầu con đường dài dằng dặc giả vờ lạnh lùng trước mặt cô.

 

Mỗi ngày Chu Thập An đều chăm chút kỹ lưỡng cho khuôn mặt mình, giữ vóc dáng thật tốt, bởi vì anh đã thấy ánh mắt kinh ngạc của Giang Hữu Ninh mỗi lần nhìn thấy mặt anh, cứ như cô chỉ mê mẩn cơ thể anh vậy, điều đó khiến Chu Thập An có phần nản lòng.

 

Sau khi tốt nghiệp, Chu Thập An bắt đầu dốc sức khởi nghiệp, làm việc ngày đêm không ngừng nghỉ.

 

Mỗi lần mệt mỏi nhìn thấy Giang Hữu Ninh, anh lại cảm thấy tràn đầy sức mạnh.

 

Chu Thập An vừa tắm xong đi ra thì thấy Giang Hữu Ninh đang ôm điện thoại xem video của một chàng trai.

 

Chàng trai đó mặc một bộ đồ không rõ là gì, uốn éo tới lui, gần như đã câu mất hồn của Giang Hữu Ninh, vậy mà cô lại xem đến ba mươi hai lần.

 

Cô quay đầu nhìn Chu Thập An, trên mặt là nụ cười lấy lòng.

 

Chu Thập An nghẹn trong ngực, nhưng lại không thể tỏ ra hẹp hòi, chỉ đành im lặng bảo mình buồn ngủ, sau đó dỏng tai nghe động tĩnh của cô.

 

Sau khi nghe thấy cô lẩm bẩm thì đợi đến khi cô ngủ, Chu Thập An đã vội vàng đặt mua bộ đồ giống trong video, mặc dù anh nghĩ mình sẽ không làm cô giận, nhưng vẫn cứ phòng ngừa thì hơn.

 

Chu Thập An không hiểu vì sao mấy ngày nay Giang Hữu Ninh không để ý đến anh nữa, anh trằn trọc cả đêm không ngủ được, thậm chí Giang Hữu Ninh còn chuyển về trường, hoàn toàn ngó lơ mọi tin nhắn anh gửi.

 

Mỗi ngày, Chu Thập An chỉ biết ôm gối của Giang Hữu Ninh mà rên rỉ, nhưng lại chẳng có cách gì.

 

Đột nhiên anh nhớ tới bộ đồ kia, như vớ được báu vật mà lôi ra mặc rồi đi tìm Giang Hữu Ninh.

 

Quả nhiên có tác dụng.

 

Nhưng đàn ông đâu thể mãi dùng thân thể để quyến rũ bạn gái được chứ!

 

Sau khi Chu Thập An rốt cuộc cũng gây dựng được sự nghiệp, nghĩ rằng có thể cho Giang Hữu Ninh một tương lai, nhưng cô lại không đồng ý, Chu Thập An thất vọng rũ rượi.

 

Tối hôm đó, Chu Thập An vẫn đành khuất phục, đàn ông đôi khi cũng phải dùng thân thể để dụ dỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/nhip-tim-vinh-cuu/chuong-8-hoan.html.]

 

Bằng không thì làm sao cưới được người mình yêu đây.

 

Tiểu kịch trường:

 

Bỗng nhiên Chu Thập An thần thần bí bí kéo Giang Hữu Ninh lên sân thượng trên mái nhà.

 

Trên sân thượng treo từng chuỗi đèn nhỏ lấp lánh rực rỡ, Giang Hữu Ninh không hiểu ra sao.

 

Chu Thập An ôm một bó hoa hồng, trong mắt lại ánh lên nước mắt.

 

Giang Hữu Ninh hoảng hốt, vừa định bước qua an ủi thì bị Chu Thập An ngăn lại.

 

Anh lấy điện thoại ra, mở một đoạn ghi âm, vừa phát vừa nói chuyện với Giang Hữu Ninh.

 

Trong điện thoại vang lên giọng của Giang Hữu Ninh.

 

“Yểu Yểu, tớ như vậy tệ hại lắm phải không, nhưng tớ, chỉ là tớ không thể kiểm soát được.”

 

Chu Thập An: “Bé cưng, em không tệ chút nào cả, em là bé cưng giỏi giang nhất, anh cũng không thể kiểm soát được mình.”

 

“Yểu Yểu, hay là, tớ với anh chia tay đi thôi.”

 

Giọng Chu Thập An nghẹn lại: “Không được đâu bé cưng, anh không thể rời xa em được.”

 

“Tớ cảm thấy bọn tớ không hợp nhau, cậu nói đúng, Chu Thập An là núi băng lớn không thể làm tan chảy.”

 

Chu Thập An kéo ra một nụ cười: “Chúng ta trời sinh một cặp, chúng ta hợp nhau nhất, nếu có chỗ nào không hợp, anh sẽ thay đổi, Chu Thập An không phải núi băng, mà là ngọn núi lửa của riêng Giang Hữu Ninh, bất cứ lúc nào cũng có thể bị cô ấy châm ngòi.”

 

“Thích thì cũng đâu no bụng được, tớ thích anh đến vậy, nhưng anh chỉ thích tớ có một chút xíu thôi.”

 

Chu Thập An bước tới, quỳ một gối xuống: “Được bé cưng thích, anh có thể ăn cơm thật ngon, anh rất thích bé cưng, cực kỳ cục kỳ, vô cùng vô cùng thích, không phải một chút, mà là thích đến mức không thể chịu nổi.”

 

“Không công bằng, thật sự quá không công bằng.”

 

Giọng của Chu Thập An hòa làm một với giọng trong điện thoại.

 

“Để công bằng với bé cưng, sau này, anh sẽ càng càng thích em hơn, còn em, chỉ cần cho anh một chút thích thôi là đủ rồi.”

 

Pháo hoa chôn vùi trong tro tàn yếu ớt kia bỗng phá tan ngăn trở, bùng cháy mãnh liệt.

 

Giọt nước mắt từ mắt Giang Hữu Ninh rơi xuống từng dòng, thì ra, người mà ta phải lòng từ cái nhìn đầu tiên, vẫn có thể khiến ta rung động không ngừng trong từng khoảnh khắc của cuộc sống ngày sau.

 

--- HOÀN ---

 

Mng cho sốp xin lượt đánh giá fb: Tia Nắng Sau Mưa nha. Sốp cảm ơn nhiều ạ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận