Não đan

Chương 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông nội đi ra ngoài.

 

Sau khi bình tĩnh lại một chút, tôi bưng thuốc đến trước giường của bố.

 

Lời nói của mẹ vẫn văng vẳng bên tai tôi.

 

Nhìn bố, bỗng dưng tôi không biết phải bắt đầu gọi ông như thế nào.

 

Bố nhíu mày rồi lại từ từ thả lỏng. 

 

"Con trai, mẹ con đâu rồi?"

 

Tôi đặt bát thuố c sang một bên, cúi đầu nói mẹ đang nấu cơm. 

 

"Tiểu Phi, con là một đứa trẻ ngoan." 

 

Nghe thấy câu nói quen thuộc này, trong lòng tôi như có hàng vạn con ngựa chạy loạn. Hai mươi phút trước, mẹ bảo tôi là đứa trẻ ngoan và muốn tôi thuyết phục chị g.i.ế.c bố. Mười phút trước, ông nội khen tôi là đứa trẻ ngoan, bảo tôi khuyên chị đi g.i.ế.c thầy pháp. Còn bây giờ, bố lại khen tôi là đứa trẻ ngoan, vậy ông muốn gi ết ai đây? 

 

Bố dường như không để ý đến biểu cảm của tôi, ông cứ thế tiếp tục nói. 

 

"Chuyện tối nay con phải canh linh cữu, bố nghe mẹ nói rồi. Con còn nhớ hồi trước bố dẫn con xem chương trình 'Thế giới động vật', tập về loài voi không? Khi voi già đi, nó sẽ tự tìm một nơi kín đáo để chờ ch..ết, vì nó không muốn làm gánh nặng cho đàn." 

 

"Nếu... tối nay nhất định phải có người hy sinh, bố mong con có thể thuyết phục chị con... tìm ông nội." 

 

Tôi đã hoàn toàn tê liệt cảm xúc, thật sự quá phi lý, đúng là một gia đình hiếu thảo đến đi ên r ồ.

 

"Không phải bố bất hiếu, tất cả là vì sự tiếp nối của nhà họ Phương. Khi bố già đi, nếu sự hy sinh của bố có thể đổi lấy tương lai tốt hơn cho gia đình, bố hy vọng con cũng sẽ làm điều tương tự với bố." 

 

Ông vẫn tiếp tục lẩm bẩm một mình. 

 

Tôi chưa bao giờ tưởng tượng được rằng, trước ranh giới sống ch ết, con người lại có thể trở nên hè-n h!?ạ đến như vậy. 

 

Một lũ đi ên, một lũ th ần k inh!! 

 

Ai ch ết thì mặc kệ, tôi không giữ linh cữu nữa! 

 

Tôi đứng bật dậy, chạy thẳng ra ngoài, chạy một mạch về phòng mình và khóa cửa lại. 

 

12

 

Đêm đã khuya, tôi nằm trên giường, mắt vô hồn, nhìn đăm đăm vào hư không, đầu óc m.ô.n.g lung. 

 

Trong ngôi nhà này, tôi còn có thể tin ai đây? 

 

So với các chị, tôi cảm thấy họ còn đáng sợ hơn nhiều. 

 

"Đinh đinh..."

 

Loáng thoáng có âm thanh dường như đang vang lên bên tai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/nao-dan/chuong-10.html.]

 

"Em trai, em trai..."

 

Tôi giật mình ngồi bật dậy, lần này nghe rõ rồi.

 

Mồ hôi lạnh lập tức thấm ướt lưng tôi.

 

Dù ban ngày các chị ấy đã đán h vào người tôi một cái, nhưng trong tiềm thức, tôi vẫn nghĩ rằng các chị sẽ không làm hại tôi.

 

Nhưng… tôi hình như đã để lá bùa mà đạo sĩ đưa lại trong linh đường rồi…

 

"Em trai, em trai."

Trà Sữa Tiên Sinh

 

Tôi cố lấy hết can đảm, lần theo tiếng gọi, lật mở tủ chứa đồ dưới gầm giường.

 

Một chiếc hộp gỗ, đơn độc co mình trong góc.

 

Tôi nhớ ra rồi, đó là hộp đựng quần áo cũ tôi đã thay cho các chị, lúc ấy tôi không đốt đi mà chỉ cất ở đây.

 

Không ngờ các chị lại trốn ở đây.

 

"Chị... các chị không sao chứ?"

 

"Chị không sao, nhưng chị cả bị thương rồi. Đạo sĩ đó rất lợi hại, chúng chị không đánh lại được ông ta."

 

Trong đầu tôi đột nhiên nhớ lại những lời cảnh báo của đạo sĩ.

 

Chẳng phải ông ấy nói rằng song đầu qu ỷ mỗi ngày phải giế..t người, nếu không sẽ bị phản lại sao? 

 

Sao các chị lại...

 

Tôi thở dài, giọng có phần run rẩy.

 

"Chị, các chị đã ch ết rồi, tại sao không đi đầu thai?"

 

"Em trai ngốc, thật ra hôm nay tụi chị định đi đầu thai rồi.”

 

“Nhưng ban ngày, khi đạo sĩ đó đ âm k iếm về phía em, chị cả nói em không an toàn, nên tụi chị muốn bảo vệ em..."

 

Tôi có chút thất vọng, các chị đã biến thành ma nhưng lại bắt đầu nói dối tôi. 

 

Rõ ràng là ban ngày, đạo sĩ đã cứu tôi, vậy mà các chị lại...

 

Khoan đã!

 

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi, tôi lập tức nhảy dựng lên, chạy đến bàn máy tính và mở camera giám sát trong sân.

 

Trong sân sau, tôi nuôi một ít gà vịt. Trước đó bị con chồn vàng bắt đi vài con, khiến ông nội đ au lò ng lắm, nên tôi đã mua một chiếc camera giám sát cũ giá rẻ để lắp vào. 

 

Không ngờ, hôm nay nó lại trở thành yếu tố then chốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận