Ôn Ly chắc chắn cũng trọng sinh !
Trong chớp mắt, ngay khi Nhược Lê nghĩ  sắp  tông, Húc Bạch bất chấp tất cả lái xe, tông bay chiếc xe của Ôn Ly.
Rầm một tiếng,  xe của hai chiếc xe đều  móp méo ở nhiều mức độ khác .
“Húc Bạch! Anh   chứ Anh  thể  chuyện gì!”
Nhìn thấy m.á.u tươi   Húc Bạch, cô   hoảng loạn, dùng hết sức lực   cố gắng mở cánh cửa xe  biến dạng.
Hai tay  cứa rách, m.á.u chảy đầm đìa nhưng cô  như  cảm thấy đau, trong mắt chỉ còn  một  Húc Bạch.
Nỗi đau khổ của hai gia đình kiếp , cô   lặp  nữa.
Húc Bạch tuyệt đối  thể  chuyện gì!
Nhược Lê chảy nước mắt, cũng   sức lực từ   mà kéo Húc Bạch  khỏi chiếc xe  thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Húc Bạch  đau tỉnh , giả vờ thoải mái   sờ sờ mặt cô “Yên tâm ,  sẽ   .”
“Máu    đều là vết thương ngoài da thôi,  thì thấy ghê  thôi,  còn  ở bên em cả đời mà,  nỡ rời  Đừng  nữa   ”
Ngay cả trong tình huống nguy hiểm ,   vẫn nở một nụ  thoải mái, giúp cô lau nước mắt, nhẹ nhàng dỗ dành.
Nhược Lê suýt nữa thì bật  vì tức giận nhưng nước mắt  tuôn trào càng dữ dội hơn.
Cô khẽ hừ một tiếng, giọng nghẹn ngào “Em còn  tha thứ cho ,   thể chết, em đưa  đến bệnh viện ngay bây giờ.”
Nói xong cô gọi điện thoại cầu cứu bằng tốc độ nhanh nhất, đưa tất cả những   thương đến bệnh viện.
Dù cô  thích Ôn Ly và Ôn Nghị nhưng cô chỉ  giao họ cho cơ quan công an xử lý.
Họ đáng  chịu tội nên nhận báo ứng nhưng  nên thông qua tay cô và Húc Bạch.
Trong bệnh viện, kết quả kiểm tra  , Ôn Ly và Ôn Nghị tuy  thương  nặng nhưng cuối cùng cũng giữ  mạng và   tù.
Dù là nhà họ Kiều  nhà họ Bùi, đều tuyệt đối sẽ  buông tha cho họ.
Khi  cảnh sát dẫn , Ôn Ly vẫn  chút điên loạn,  ngừng giãy giụa phản kháng.
“Các    là ai   là phu nhân nhà họ Bùi! Vợ của Húc Bạch! Các   thể động  !”
“Anh   đối xử với  như ,  sẽ hối hận cả đời ! Nếu Nhược Lê c.h.ế.t , chúng  sẽ  còn bất kỳ trở ngại nào mà ở bên  ! Người  thật sự yêu là  mà…”
Cô  khản tiếng gào thét,  ngừng lao về phía Húc Bạch.
Anh    chút do dự né tránh tay cô , ôm Nhược Lê rời , chỉ buông  một câu
“Dù là giây phút nào,   yêu chỉ  thể là Nhược Lê, tuyệt đối   bất kỳ ai khác.”
Húc Bạch lạnh lùng như băng, chỉ khi đối diện với Nhược Lê, mới  vài phần dịu dàng.
Ôn Ly  thấy họ như , trực tiếp tức đến hộc máu, hai mắt trợn ngược ngất lịm.
Mọi chuyện kiếp   hiện lên trong đầu cô .
Kiếp ,  khi  bỏ rơi, cô    nên trò trống gì.
Không chỉ riêng cô , bố  Ôn và Ôn Nghị cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-nam-bi-chong-va-tieu-tam-giay-vo-toi-tu-giai-thoat-cho-chinh-minh/chuong-cuoi.html.]
Họ  quen với cuộc sống tiêu xài phóng túng, đột nhiên trở nên nghèo khó thì    thể chấp nhận .
Mỗi ngày, họ đều ở trong trạng thái suy sụp.
Họ dù  cố gắng, cũng  kiếm  tiền, hơn nữa họ cũng  sớm  còn  cố gắng, mất  kỹ năng kiếm tiền của chính  .
Khó khăn lắm Ôn Ly mới kiếm  tiền,  kịp để  của trợ lý Trần  chút gì, bố  Ôn và Ôn Nghị  xông  đánh đ.ấ.m tranh giành lấy .
Chớp mắt   còn gì cả.
Thậm chí bố Ôn còn dính  cờ bạc,  khi thua một khoản tiền lớn, ông  trực tiếp bán  Ôn, Ôn Ly, Ôn Nghị từng  một.
Cuối cùng, cả gia đình họ đều  hành hạ đến chết.
Sống  một  nữa, Ôn Ly  thấy tin Húc Bạch  kết hôn với Nhược Lê thì vui mừng khôn xiết, cô  tưởng, là điều ước  từng ước  thành hiện thực,  thể cùng Húc Bạch   một  nữa.
  ngờ,   sự chủ động của Húc Bạch, cô  thậm chí còn   cơ hội gặp mặt  .
Thấy   hết   đến  khác theo đuổi Nhược Lê, Ôn Ly  thể  yên  nữa, cô   loại bỏ   Nhược Lê!
Ban đầu cô   tính toán xong, đẩy hết  chuyện lên đầu Ôn Nghị còn tiện thể vứt bỏ gánh nặng Ôn Nghị .
Tuy nhiên, Húc Bạch vẫn cứu Nhược Lê.
Cuộc đời của Ôn Ly  chấm dứt.
Cùng lúc đó, Húc Bạch ở bên  đang tận hưởng sự chăm sóc của Nhược Lê, nụ  trong mắt   gần như  tràn  ngoài.
Vụ tai nạn xe     cảnh tỉnh Nhược Lê.
Có lẽ  chuyện của kiếp , cô nên buông bỏ .
Cô nên trân trọng  thứ của kiếp  mới .
Nếu Húc Bạch   với cô, hoặc mối tình  trở thành gánh nặng của cô, cô    thể rời .
Dù là cô,  nhà họ Kiều và nhà họ Bùi, cũng  thể chịu đựng  nỗi đau mất  một  vì tai nạn do con  gây  nữa.
Vì , để     hối tiếc, hãy cứ tận hưởng hạnh phúc  .
Khoảnh khắc Húc Bạch xuất viện, Nhược Lê trịnh trọng  với   “Húc Bạch, chúng  hãy buông bỏ quá khứ,   với  .”
“Thật  Anh   lầm chứ” Anh  kích động đến mức gần như tưởng   ảo giác.
Cho đến khi Nhược Lê chắc chắn gật đầu, Húc Bạch mừng rỡ đến nỗi  giữ  vẻ điềm tĩnh, ôm Nhược Lê  mấy vòng.
Lâu , khi cảm xúc  bình ,   vội vàng gọi điện thoại thông báo cho tất cả  .
Nhược Lê  giữ tay    “Em   tổ chức đám cưới sớm như , chuyện kiếp  vẫn còn rành rành  mắt.”
“Nếu  thể, em  ở bên , yêu một tình yêu yên bình, đợi đến khi chúng  già , mới tổ chức một đám cưới.”
“Được!” Húc Bạch  quan tâm những điều ,  chút do dự đồng ý.
…
Vài năm , tại thành phố Hoa Thành quanh năm như xuân, một đám cưới linh đình   tổ chức.
Nhân vật chính của đám cưới là một cặp vợ chồng già yếu, họ đôi mắt tinh , ánh mắt trong sáng,  hạnh phúc và ngọt ngào.
[HẾT]