Anh còn tưởng rằng khi thủy quân rút sẽ còn chuyện gì khác, ngờ thế mà đích trận.
Nghĩ đến đây, gọi điện cho đại diện của Tô Lan, nhưng ban đầu gọi .
Một lát , đại diện của Tô Lan gọi .
“Đoàn đội của các rốt cuộc gì? Chẳng lẽ buổi sáng cảnh cáo các rõ ?” Vừa bắt máy, Vương Trạch thẳng vấn đề.
Người đại diện của Tô Lan lạnh: “Ha hả, chúng gì? Anh yên tâm, Weibo lập tức sẽ xóa. Chúng cũng dám dính dáng gì đến loại nghệ sĩ nhà các .”
Vương Trạch nhận lời của đối phương thích hợp, hỏi: “Cô ý gì?”
“Có ý gì? Sao hỏi xem nghệ sĩ nhà các gì? Cảnh sát đều tìm tới chúng ! Loại nghệ sĩ phạm tội như chúng dám trêu .” Nói , liền cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Vương Trạch vốn định gọi hỏi cho rõ ràng. mà, nghĩ đến thái độ của đối phương và ý tứ trong lời , vẫn là gọi cho Giang Nhiên .
“A Nhiên, cảnh sát tìm Tô Lan hỏi chuyện. Cho nên, tối qua rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Giang Nhiên lời , cảm thấy tảng đá lớn đè nặng trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống đất. Cậu nhắm mắt , : “Anh Vương, những chuyện đó em . Em nhất thời cũng giải thích rõ ràng, xin hãy tin tưởng em. Chuyện em sẽ xử lý .”
Vương Trạch chậm rãi thở một : “Được.”
Cúp điện thoại của Vương Trạch, Giang Nhiên mệt mỏi dựa lưng ghế sô pha.
Nhìn ngọn đèn trần nhà, Giang Nhiên chớp chớp đôi mắt cay xè, đó dùng tay che .
Vài phút , lấy điện thoại , gọi một điện thoại sớm thuộc lòng.
“Alô, ngài khỏe , xin hỏi là cảnh sát Lâm ? là Giang Nhiên.”
Lâm Khiêm nhận điện thoại đúng lúc đang chuẩn gõ cửa phòng Giang Nhiên.
Nghe thấy đối phương là Giang Nhiên, bỏ tay xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/moi-lan-tinh-day-deu-o-hien-truong-vu-an/chuong-36.html.]
“Chào , là Lâm Khiêm.”
Giang Nhiên im lặng vài giây, : “Xin hỏi thời gian , một chuyện với một chút.”
Nghe Giang Nhiên , Lâm Khiêm càng thêm kiên định với suy nghĩ trong lòng .
“Có thể, đang ở ngoài cửa phòng .”
Giang Nhiên Lâm Khiêm , đầu về phía cửa. Giờ khắc , thấy may mắn vì chủ động gọi điện thoại.
Mở cửa , quả nhiên, bên ngoài đang một đàn ông mặt mày phong trần.
Chỉ thấy đàn ông mặc một chiếc áo gió màu đen, cúc áo cài chiếc nào, để lộ chiếc áo len màu trắng bên trong. Khuôn mặt thua kém bất kỳ nam minh tinh nào trong giới giải trí lúc chút nghiêm túc, đôi mắt đào hoa đẽ đang chăm chú .
“Không mời ?” Lâm Khiêm chủ động mở miệng hỏi.
Giang Nhiên lúc mới phản ứng sự thất lễ của , nghiêng : “Xin , mời .”
Ngay đó, hai xuống sô pha.
Giang Nhiên chằm chằm câu thoại kịch bản “ những gì”, mím môi, ngẩng đầu Lâm Khiêm, : “Anh đến để bắt ?”
Lâm Khiêm thấy câu như chuyện gì đó buồn , mặt thế mà hiện lên nụ .
Đây là đầu tiên Giang Nhiên thấy Lâm Khiêm . Nhớ lúc từ cục cảnh sát về, Lâm Khiêm cũng với . Chỉ là, hai nụ giống . Lần phảng phất như mang theo sự khách sáo, như là thật tâm thật lòng.
Phảng phất, như là thật sự một câu chuyện .
“Cậu thấy cảnh sát nào mặc thường phục, một đến bắt nghi phạm ?” Lâm Khiêm biểu cảm ngây ngẩn của Giang Nhiên, hỏi ngược .
Khóe miệng Lâm Khiêm động một chút, vì động tác chút lớn, lúm đồng tiền bên má trái như ẩn như hiện.
“Chưa.”
“Cho nên, gì với ?” Lâm Khiêm hỏi.
“Người do thương.” Giang Nhiên nghiêng đầu Lâm Khiêm nghiêm túc .
Không mang theo một tia do dự, mắt Lâm Khiêm chớp lấy một cái, : “ .”