Mang Không Gian: Ta Dựa Vào Trồng Trọt Buôn Bán, Nuôi Một "Phò Mã Ăn Bám

Chương 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vạn Thiên Thiên trong lòng thầm mắng ngàn vạn lời, nhưng mặt vẫn tươi : "Ồ! Vậy đa tạ Từ lão lang trung. Ta nhất định sẽ chăm sóc thật . Tiền t.h.u.ố.c men, phí chẩn bệnh, đều thành vấn đề ạ! Từ lão lang trung cứ việc dùng loại nhất, đây chuyện tiếc tiền ! Người ?"

Từ lão lang trung trong lòng thấy dễ chịu, lão vui vẻ : "Tần nương tử , nàng quả là sâu sắc hiểu chuyện! Phí chẩn bệnh cộng tiền t.h.u.ố.c tính nàng năm mươi lạng nhé, sẽ thêm cho nàng hai củ nhân sâm mười năm tuổi! Nhân sâm đại bổ lắm đấy!"

Vạn Thiên Thiên...

Lòng nàng như nhỏ máu...

Chẳng lẽ nhân sâm trăm năm trong gian của đại bổ ?

Ha ha! Nam nhân dùng nhân sâm mười năm là !

Vạn Thiên Thiên đến mức thấy răng , thái độ ôn hòa : "Được! Đa tạ Từ lão lang trung! Người đợi một chút nhé!"

Từ lão lang trung: "Vậy vội , lão hủ nhà chính đơn t.h.u.ố.c ."

Vạn Thiên Thiên thấy Phúc thúc dẫn ngoài, nàng phòng đóng cửa , nàng đến bên giường cạnh cửa sổ, nàng trèo qua Tần Hạo phía trong, mở tủ nhỏ tìm bạc.

Vạn Thiên Thiên: "Bảo bối , con xem nương con thiện lương bao! Tuy cha ruột con đối xử với chúng , nhưng chúng cũng thể thấy c.h.ế.t mà cứu chứ!

Sau , sẽ con là đứa trẻ mất cha ruột, mỗi dịp lễ tết con cứ đốt cho tờ giấy vàng mã nhé.

Ai da! Bảo bối , năm mươi lạng nhiều quá! Sao chút đau lòng thế ?

Hỡi ôi! Đây coi như nương con đang con báo hiếu , con cần hiếu thuận với nữa, con chỉ cần hiếu thuận với nương là nhé!"

Vạn Thiên Thiên lầm bầm lầu bầu một , cực kỳ nỡ đưa bạc ngoài, mà hề Tần Hạo sớm tỉnh táo .

Tần Hạo...

Rất ! Năm mươi lạng tống khứ , còn c.h.ế.t, con cái chỉ cần hiếu thuận với nương của nó là ! Rất !

Vạn Thiên Thiên cầm tiền ngoài, tiễn Từ lão lang trung , Tiểu Ngư liền dẫn Tiểu Nguyệt Lượng trở về. Tiểu Ngư vui mừng đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nàng vui vẻ : "Phu nhân, Tiểu Nguyệt Lượng ăn nhiều sữa, đừng nó nhỏ mà nó ghê gớm lắm đó, mấy con lợn con giành sữa của nó, nó liền húc mấy con lợn con sang một bên luôn!"

Vạn Thiên Thiên: "Thật ? Ha ha, Nguyệt Lượng là đứa bé ngoan. Sau bảo Phúc thúc mua một con dê về , thể cứ mãi ăn sữa nhà !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mang-khong-gian-ta-dua-vao-trong-trot-buon-ban-nuoi-mot-pho-ma-an-bam/chuong-14.html.]

Vạn Thiên Thiên trong lòng hiểu rõ, Tiểu Nguyệt Lượng là sói, nếu để lâu, bản tính hung ác sẽ lộ , chẳng sẽ dọa sợ nhà của Đại Minh !

Hơn nữa, trong gian của nàng nhiều sữa bột, Tiểu Nguyệt Lượng thể uống tùy thích!

Gà Mái Leo Núi

Một lát , Đại Phúc liền mang t.h.u.ố.c và một ít thức ăn trở về. Tiểu Ngư liền giúp sắc thuốc. Vạn Thiên Thiên trở về phòng, nàng phòng đối diện với một đôi mắt thâm trầm!

Vạn Thiên Thiên...

Chẳng sắp c.h.ế.t ? Sao tỉnh nhanh thế ? Ta còn chuẩn xong mà!

Tần Hạo giọng khàn: "Vạn Thiên Thiên, uống chút nước."

Vạn Thiên Thiên: "Ồ, , đợi một chút nhé!"

Vạn Thiên Thiên khỏi phòng đến nhà bếp, lấy nước nóng trở về, rót nửa cốc nước nóng, pha thêm nửa cốc nước đun sôi để nguội trong ấm .

Nàng bưng nước ấm đến giường, Vạn Thiên Thiên đặt cốc nước lên tủ gỗ chân Tần Hạo, đưa tay giúp Tần Hạo từ từ ngẩng đầu lên, kê gối cao hơn một chút, cầm lấy cốc nước, từ từ đút cho Tần Hạo uống vài ngụm nước.

Tần Hạo uống nước ấm, cuối cùng cũng dễ chịu hơn đôi chút.

Tần Hạo: "Nàng, thai ?"

Vạn Thiên Thiên trợn tròn mắt ngay lập tức, thể tin ...

Tần Hạo: "Ta là cha ruột của đứa bé trong bụng nàng!"

Vạn Thiên Thiên với bàn tay nhỏ căng thẳng che bụng...

Tần Hạo: "Không cần căng thẳng, sẽ bắt nàng phá thai ! Nếu nàng sinh đứa bé , thể cưới nàng vợ, con của nhất định là đích tử!"

Vạn Thiên Thiên dùng tay nhỏ xoa ngực: "Ta theo ! Ta cũng sẽ phá thai ! Đây là con của , liên quan gì đến , chúng tiền hàng hai đường !

Còn về chuyện bò lên giường, nghĩ chắc hiểu lầm gì đó thôi, chẳng gì cả, nghĩ hãm hại!

Tóm , nể tình là cha ruột của con , sẽ tận tình chăm sóc cho đến khi khỏe mạnh, hãy nhanh chóng rời , duyên phận của chúng coi như hết!"

Tần Hạo... Sao giống những gì nghĩ chút nào nhỉ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận