Hắn từng hỏi nàng, giang sơn nên giao cho ai.
Nàng bình thản đáp: Thái tử sẽ là minh quân.
Hắn ngẩn nàng — chẳng còn cảm giác nàng lưu luyến Thái tử nữa.
Vậy thì mặc cho Lý Nguyên Chiêu hưởng giang sơn , đổi sự cô độc vô biên của .
…
Giờ nghỉ trưa, Tiêu Vân Cảnh ôm nàng tựa giường, phe phẩy quạt cho nàng.
“Thanh Ly, tối qua mơ một giấc mộng.”
“Giấc mộng gì?” Nàng lười nhác đáp.
“Ta mơ thấy nàng gả cho Thái tử, nhưng thể yếu.
Rất đau lòng…”
Hắn dụi vai nàng, đôi mắt ươn ướt, vội vàng lau .
Nàng nâng tay, chạm lên mặt :
“Vậy còn ?”
“Ta… cô độc mà c.h.ế.t già.”
“Chỉ là mộng thôi. Kiếp , chúng đều bình an lành.” Nàng thì thầm.
“Ừ.”
Hắn khẽ hôn lên cổ nàng, giọng trầm thấp:
“Vậy đó chính là chuyện của kiếp ?”
“Cha nương, Yên Yên và Chu Chu thả diều…”
16
Ngoại truyện – Tiền kiếp của Lý Nguyên Chiêu
Ngày Thượng Nguyên năm , một thiếu nữ hoạt bát linh động bất ngờ ngã lòng Lý Nguyên Chiêu.
Chàng che giấu phận, ngắm gương mặt tươi tắn, phần kiêu ngạo mà xinh .
Đáng tiếc, khi công vụ trở về kinh thành, nàng là vợ .
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Dù là Thái tử, nhưng các vương gia âm thầm tranh đấu, căn cơ còn mỏng, thể để vướng bận bởi tình cảm.
Trong yến hội, gương mặt nữ nhi của ngự sử khiến thoáng ngẩn ngơ.
Thẩm Thanh Ly – trở thành Thái tử phi của .
Rồi tin dữ truyền đến: thiếu nữ năm , trong lòng , qua đời.
Trong cơn say thất thố, buột miệng: “Vì là nàng?”
Chỉ tiếc, Thẩm Thanh Ly phần ngốc, chẳng hề nhận .
Chàng vẫn kìm nén, để tình cảm chi phối, mãi mãi chôn giấu trong đáy tim.
càng mong thấy nàng cài trâm phù dung, càng đối xử với nàng dịu dàng tận tâm.
Nàng hề , qua nàng, đang một khác.
Nàng vì sự ôn nhu của mà dần trao gửi tình cảm.
Dẫu chỉ là “thế ”, nhưng cả hai vẫn cùng qua vô vàn phong ba.
Nàng vì mà chịu đủ trăm ngàn khổ nạn: ám toán, thích sát, giam hầm băng, hãm hại phóng hỏa, thậm chí bắt con tin.
Thế nhưng nàng vẫn như một, kiên định ở bên.
Trong những năm tháng đế vương, để nàng, với dung nhan phần tương tự thiếu nữ năm xưa, vững vàng ngôi Hoàng hậu, dẫu con nối dõi.
Chàng đem tất cả sự ôn nhu từng dành cho thiếu nữ đêm Thượng Nguyên , dồn hết cho nàng.
…
nàng lạc lối, lạc đến triệt để.
Đến nỗi lúc lâm chung, còn nguyện kiếp vẫn Hoàng hậu của .
Chỉ đáng tiếc, kiếp của , dành cho thiếu nữ giấu kín nơi đáy lòng.
17
Lý Nguyên Chiêu – Kiếp
Chàng thật sự trọng sinh .
Ngay từ đầu lập công, đó nóng lòng xin thánh chỉ ban hôn.
Kiếp , cuối cùng cũng thể sở hữu thiếu nữ kiêu ngạo, linh động trong ngày Thượng Nguyên năm .
Cũng đổi mệnh yểu mệnh của nàng.
Gặp Thẩm Thanh Ly giữa đám tiểu thư, lòng gợn sóng – bởi bên thiếu nữ phù dung.
Chàng dịu dàng đỡ trâm cho nàng.
mỗi vô tình gặp gỡ, vẫn cảm thấy Thẩm Thanh Ly phảng phất bóng dáng Hoàng hậu kiếp .
Chẳng lẽ… nàng cũng trọng sinh?
Song, thế nào nữa, cũng còn liên quan đến nữa.
…
Ngày nàng ngã xuống nước.
Phản xạ đầu tiên của vốn là lao về phía Thẩm Thanh Ly.
nhanh, khựng – đây còn là kiếp , còn là họ cùng kề vai vượt sóng gió.
Kiếp , “chính chủ” trở về.
khi thấy Thẩm Thanh Ly khác ôm khỏi dòng nước, y phục ướt sũng, cả run rẩy trong lòng kẻ khác – n.g.ự.c bỗng nghẹn , khó nên lời.
Rồi tin nàng và Tiêu Vân Cảnh đính hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/luu-quang-bo-lai-nguoi/chuong-7.html.]
Khoảnh khắc , tựa như một nhát búa giáng thẳng tim, khiến ngạt thở.
Thẩm Thanh Ly… thật sự sẽ là của khác.
Người phụ nữ từng là Hoàng hậu của suốt cả kiếp , nay trở thành thê tử của kẻ khác.
Chàng nghĩ, lẽ chẳng liên quan gì đến tình yêu. Mà chỉ đơn giản – thứ vốn dĩ thuộc về , cho dù cần, cũng thể để kẻ khác chiếm đoạt.
Vậy là nữa mất kiểm soát, tìm đến Thẩm phủ.
Chỉ để đối diện với ánh mắt thờ ơ, cùng lời khẳng định chắc nịch: nàng và Tiêu Vân Cảnh tình sâu nghĩa nặng.
Chàng từng thấy nàng e lệ, từng nàng gọi là phu quân bao năm trời.
Thế nhưng giờ đây, mỗi gặp , nàng luôn xa cách, thậm chí cố ý tránh né.
Chàng thử dò xét nàng.
Nàng rõ ràng thấy, mà vẫn coi như chẳng .
A Ly A Ly…
Phản ứng bình thường hẳn là nên nghi hoặc, ngoái đầu một chút. nàng cố tình ngơ.
Thẩm Thanh Ly… quả nhiên cũng trọng sinh.
Thôi .
Tiêu Vân Cảnh – kẻ sẽ trở thành đại thần một triều đình.
Kiếp , lấy vợ, sớm cáo quan.
Kiếp , A Ly gả cho , cũng xem như xứng đôi, uổng công nàng.
…
Đêm tân hôn.
Chàng ngoài tân phòng, trong lòng dấy lên khát vọng mong bất trắc nào đó xảy .
ngọn nến lay động, chiếu rọi cả căn phòng đầy xuân sắc.
Chàng mãi nơi , bên trong ngớt những âm thanh khiến tim gan quặn thắt.
Thẩm Thanh Ly… nàng thật sự là của kẻ khác .
Khoảng trống khổng lồ khiến như lạc hư .
Chàng lắc đầu, .
Không , chẳng hề gì.
Thẩm Thanh Ly vốn chỉ là một thế . Chàng còn con gái thật sự .
Khi nắm nàng , Thẩm Thanh Ly sẽ tự khắc quên lãng.
Dẫu , vốn dĩ bỏ rơi nàng, chính là .
…
Mùa thu săn bắn.
Nghe Tiêu Vân Cảnh gọi “A Ly”, thấy nàng , dịu dàng trách yêu, đưa tay lau mồ hôi cho .
Khoảnh khắc , lòng co thắt.
Đó vốn từng là của .
Từng rõ ràng là của .
Ngày đại hôn, khi vén khăn voan, dung nhan e lệ – bất giác nhớ cảnh tượng năm nào cùng Thẩm Thanh Ly thành .
Hình ảnh nàng nghiêm túc mà ngượng ngùng , giờ đây vẫn khắc sâu trong ký ức.
mắt, tất cả đều trở nên vô vị.
Chàng bàng hoàng nhận :
Trong suốt những năm tháng kiếp , cần, giữ… kỳ thực chính là Thẩm Thanh Ly!
Không thế .
Không hình bóng.
Mà chính là nàng.
…
Tiêu Vân Cảnh trận.
Ý nghĩ điên rồ lóe lên: Chàng thể nhân cơ hội chen chăng?
Rồi nàng mang thai.
Trái tim chùng xuống.
Đứa bé trong bụng nàng, lẽ thể là của .
Bọn họ lẽ thể một đứa con chung!
…
Đêm khuya, ôm ấp một nữ nhân bảy phần giống Thẩm Thanh Ly để tạm vơi nỗi trống trải.
, rõ ràng : tất cả chỉ là sự an ủi tạm bợ.
Chàng còn chút tâm tư nào cho .
Khác hẳn ngày , với Thẩm Thanh Ly.
…
Đến khi thất Giang Vân Yên hãm hại, chỉ thản nhiên lo liệu cho gia quyến nàng , xử lý Giang Vân Yên.
Trong lòng, gợn nổi chút sóng nào.
phụ nữ khắc cốt ghi tâm , rốt cuộc là chính bỏ lỡ.
“Thẩm Thanh Ly… hối hận .”
(Toàn văn )