Lục Bình

Chương 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi mở mắt nữa, thấy Thúy Bình.

Sắc mặt nàng tái nhợt, ướt sũng vì mưa, tơ m.á.u trong mắt còn nhiều hơn lúc rời .

"Tiểu thư, chịu khổ ."

Nàng cúi sát gần, nhưng dám ôm , mắt tìm kiếm vết thương của từ xuống .

"Người mới mười tuổi, bọn họ thể tay chứ."

Nước mắt Thúy Bình rơi như mưa, từng dòng ngừng.

Ta mở miệng, trong miệng mùi sắt gỉ, cổ họng cũng đau rát.

"Thúy Bình đừng , đáng lẽ c.h.ế.t từ lâu ."

Ta đáng lẽ c.h.ế.t cùng Thẩm gia đường lưu đày, nhớ mẫu .

Thúy Bình lùi một bước, kiên nghị :

"Người sẽ chết, thai , đừng sợ, sẽ cứu ngoài."

---

Thúy Bình bao giờ thất hứa, nàng sẽ cứu , quả nhiên ngày hôm thả .

Thận Hình Ti đẩy một chiếc xe đẩy, đổ cho một ngụm nước.

Khi chiếc xe đẩy về đến Vi Vân Cung, há miệng nhưng cổ họng thể phát âm thanh nào.

Nước mắt Thúy Bình rơi lã chã, ngay cả Giang tần cũng mở cửa, bậc thềm xa xa.

Thái y cổ họng phế , tay cũng tàn tật, thể nhấc vật nặng.

Vị thái y vốn đến để xem thai tượng cho Thúy Bình, kê đơn thuốc cho xong bắt mạch cho Thúy Bình.

"Tiểu chủ mấy hôm nay động thai khí, thuốc an thai mỗi ngày hai thang, nhất định uống đúng giờ."

Chờ hết, Thúy Bình mới lau nước mắt mặt.

"Nàng vốn chắc chúng , nên âm thầm phái theo dõi. Giờ tay với ."

"Tiểu thư, bây giờ sẽ kể hết chuyện cho . Chúng sẽ tìm khắp các danh y đời, nhất định thể chữa khỏi cho , chờ chuyện bình lặng, sẽ đưa ngoài."

Ta thể chuyện, cũng sức lực.

Thúy Bình vắt một chiếc khăn ướt đắp lên trán .

"Ba năm , tại đại yến của Thẩm gia, Quý phi và Đoan Vương tư thông ở hậu viện, cả hai cởi bỏ quần áo, quên quên , Thẩm phu nhân bắt gặp."

"Ngày đó vạch trần, nhưng chiếc túi thơm Quý phi thêu tặng Đoan Vương rơi xuống đất."

"Chuyện như , tố giác là chết, tố còn thể tạm sống qua ngày."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/luc-binh/chuong-8.html.]

"Phu nhân và lão gia bàn bạc cả đêm, quyết định giả vờ ."

"Thẩm phu nhân xử lý tiểu nha cùng bà ngày đó ở phía núi giả, cất giấu chiếc túi thơm ."

" Đoan Vương vẫn điều tra manh mối, trong lòng gặp bất kỳ nguy hiểm nào, nên bàn bạc với lão gia."

"Nói là dàn xếp, Thẩm gia lưu đày biên cương, nhưng trong bí mật, Đoan Vương thể tìm đổi càn khôn, đưa cả gia đình Thẩm phủ về quê cũ ở Giang Nam."

Thì là thế, là như .

phụ tin ? Lời như , rõ ràng là lừa gạt.

Thúy Bình cũng lắc đầu:

"Lão gia còn cách nào, Thẩm gia những năm nay cũng sạch sẽ, quan trường nổi chìm, ai nhược điểm chứ."

"Phu nhân tin, một ngày khi tịch biên, phu nhân tìm , bà bảo đưa ."

"Tiểu thư ngốc, còn nhớ nữa , hồi đó quê lũ lụt lớn, nửa thôn c.h.ế.t chìm, đến kinh đô tìm họ hàng, đuổi ngoài. Ba ngày hạt cơm nước, suýt c.h.ế.t đói đường, là tiểu thư cho một xâu kẹo hồ lô, còn nhớ ?"

Thúy Bình lúc thì dịu dàng, lúc rơi nước mắt.

"Xin , bảo vệ cho ."

Mắt chua xót, sớm cạn nước mắt khi đánh , nhưng lúc kìm .

Thúy Bình, thể đánh đàn nữa.

Ngươi luôn học đánh đàn, giờ thể học nữa .

---

Ban đầu, Trương Hữu Hà tìm đến bọn là để dò la xem và Thúy Bình chuyện , trong tay giữ túi thơm .

Nếu , nếu , thì lúc đó chính là chết.

Thúy Bình nàng cũng Trương Hữu Hà thế nào, mà thể lừa dối qua mặt cả Đoan Vương.

sự xuất hiện của Thánh thượng khiến Thúy Bình rằng, hai bọn dù thế nào cũng chết.

, nàng dùng một thủ đoạn khiến Hoàng đế lưu tâm, khiến Quý phi bất an.

Nàng thở dài một :

"Vốn dĩ cung một đầu bếp, mắt Hoàng thượng, chúng vẫn còn một tia hy vọng sống sót. Nếu ở bên ngoài, lẽ c.h.ế.t một cách âm thầm .

" ai mà ngờ, ai mà ngờ trèo cao, đưa cái ổ sói hang hùm ."

Thúy Bình ngốc, nếu nàng , c.h.ế.t bao nhiêu .

Ta mặt , chớp mắt nàng , từ từ lắc đầu.

Mỗi bước mỗi xa

Ta nàng hiểu.

Đây vốn dĩ là kiếp nạn của .

Bạn cần đăng nhập để bình luận