Tề Duệ, mày chỉ hèn nhát mà còn ích kỷ.
Mày đủ dũng khí để bên cạnh , nhưng tham lam tận hưởng sự ấm áp hiếm hoi .
mở mắt, căn phòng với giấy dán tường màu kem, sàn gỗ hình xương cá, và góc ban công trống trơn.
Đó là vị trí dành cho chiếc ổ chó.
Căn nhà , chỉ thiếu một chút nữa là trông như một tổ ấm .
17.
Kể từ hôm đó, công việc của vẫn như bình thường, chỉ thái độ của xung quanh trở nên tôn kính hơn.
Đã giây phút nghĩ đến việc từ bỏ dự án , nhưng chỉ trong một giây thôi.
Không vì gì khác, mà vì cơ hội quá quý giá đối với .
Xã hội thật hài hước, với cái mác “Diệp phu nhân”, ngay cả một con ch.ó cũng thể vị trí .
bây giờ là lúc đến lòng tự trọng.
tự nhủ, khi cơ hội đến, đừng nghĩ đến lý do tại , chỉ cần nắm chặt lấy nó.
Chỉ một vấn đề duy nhất: vẫn thường xuyên gặp Diệp Thanh Hoài.
Ở hành lang, trong nhà ăn, trong những văn phòng trống .
Dù cố gắng tránh né, vẫn thể tránh khỏi vài ánh mắt chạm .
Mỗi như thế, đều là đầu tiên bình thản dời ánh .
Đây dường như là trạng thái lý tưởng mà mong .
tại , cảm thấy lòng trống trải như thiếu mất một mảnh?
Dù , nhanh chóng tìm cách chữa trị, đó là lao đầu công việc.
Sau vài ngày việc quên ăn quên ngủ, cuối cùng cũng thành xong một hợp đồng lớn chiều muộn hôm đó. thở phào nhẹ nhõm.
ngay khi lên, thứ tối sầm , và ngã xuống.
Không bao lâu , thấy tiếng quen thuộc, trầm thấp nhưng xa xăm.
cố gắng cử động.
Dưới là cảm giác mềm mại của chiếc sofa. chật vật mở mắt.
Đây là văn phòng tổng giám đốc.
Trước khung cửa sổ lớn, Diệp Thanh Hoài đặt điện thoại xuống, nhanh chóng bước về phía :
“Đỡ hơn chút nào ?”
Hàng lông mày của nhíu chặt, trong mắt ánh lên sắc đen thể hóa giải.
vẫn còn choáng váng, nhẹ gật đầu.
Gương mặt căng thẳng của cuối cùng cũng dịu , khoanh tay cạnh:
“Bác sĩ bảo là hạ đường huyết, Hoàn Vũ cơm cho cô ăn ?”
trả lời.
Trên bàn mặt, bát cháo tỏa hương thơm ngọt ngào đầy hấp dẫn.
Cơn đói bắt đầu hiện lên rõ rệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lua-hon-voi-hoc-ba-loi-to-ca-doi/chuong-9-lua-hon-voi-hoc-ba-loi-to-ca-doi.html.]
do dự Diệp Thanh Hoài, nhưng chỉ thản nhiên đầu .
c.ắ.n môi, run rẩy vươn tay lấy bát cháo.
“Mẹ nó.”
Anh khẽ c.h.ử.i thề.
Ngay đó, một đôi tay dài mạnh mẽ nhấc bổng lên.
Diệp Thanh Hoài vòng tay ôm lấy , từng muỗng cháo mềm mại đưa tới bên môi .
chẳng thể nào cảm nhận vị ngon của nó.
Qua lớp áo sơ mi mỏng, thể cảm nhận rõ ràng ấm từ lồng n.g.ự.c , cùng với nhịp đập mạnh mẽ của trái tim .
Và tim cũng bắt đầu đập nhanh theo.
“Ăn xong thì về nghỉ ngơi.”
Giọng của trầm ấm, rung động bên tai . nghiêng đầu, đối diện với chiếc yết hầu của đang khẽ di chuyển.
Nếu bây giờ… hôn lên đó thì…
Anh cúi xuống , ánh mắt lạnh lẽo, chặn những suy nghĩ ngu ngốc trong đầu .
“Nhớ ăn đúng giờ, Hoàn Vũ cần ốm yếu.”
Ngày hôm , trở về văn phòng luật để báo cáo công việc.
Vừa bước cửa, rằng những lùm xùm mấy ngày đến tai từ khi kịp xuất hiện.
Sếp nở nụ hiền hòa, đưa cho một ly : “Cuối năm sẽ một vị trí luật sư cao cấp trống, cố gắng lên nhé.”
Lời gợi ý trắng trợn khiến tim đập thình thịch, suýt nữa thì va một .
“Đi cẩn thận, leo lên cao thì cũng chú ý coi chừng té ngã.”
Phương Tuyết Vi tươi, nhưng lời cô đầy ác ý.
Vài ánh mắt tò mò liếc về phía .
“ hiểu cô đang ám chỉ gì?”
Cô vuốt tóc một cách thờ ơ: “Không gì, chỉ là nhắc nhở thôi mà.”
định hỏi thêm, thì bỗng tiếng xôn xao vang lên bên cạnh:
“Chuyện là ?”
theo ánh mắt của , cả như sét đánh.
Trên màn hình máy tính, một tiêu đề khổng lồ hiện lên đầy gây sốc:
“Tin chấn động! Vợ bí mật của tổng giám đốc Hoàn Vũ từng là cô gái tiếp rượu!”
Đi kèm là một bức ảnh mờ ảo, ánh đèn mờ mờ ám ám, một đàn ông say rượu và một cô gái gầy yếu.
Gương mặt cô gái che khuất bởi mái tóc dài, nhưng rõ gương mặt đó – mỗi sáng đều thấy nó trong gương.
“Đây là nhầm lẫn đúng , Tề Duệ?” Một đồng nghiệp dè dặt hỏi.
từ từ ngẩng đầu lên, chạm nụ mỉa mai môi Phương Tuyết Vi.
“Là cô , đúng ?”
Cô nhướn mày: “Cô đang gì ? Có nghề tiếp rượu hại não cô ?”