Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết

Chương 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q2Kh8mM1p

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vị diện Vạn Giới, phòng phát sóng trực tiếp:

 

Một sự im lặng quỷ dị bao trùm lên phòng phát sóng trực tiếp của Giản Vân Lam.

 

[…]

 

[…]

 

[Không phải chứ, ai đó lên tiếng đi, có đại lão nào tới bình luận xem chuyện gì vừa xảy ra không?]

 

[Ông chủ Giản cho Ninh Bảo một chén hoành thánh.]

 

[Sau đó thì sao?]

 

[Sau đó thì... hết rồi. (buông tay)]

 

[Tôi thực sự nghi ngờ ông chủ Giản không ở cùng vị diện với những người chơi khác, tại sao! Anh ta làm cái gì vậy! Sao mà đơn giản thế!]

 

Lúc này, số lượng người xem trực tuyến trong phòng phát sóng đã đạt tới 5000 và vẫn đang tiếp tục tăng lên. Nguyên nhân không gì khác, mười phút trước, phòng phát sóng trực tiếp của Giản Vân Lam giống như một con hắc mã gặp gió, liên tục vượt qua hơn 50 chủ phòng trên bảng xếp hạng phá giải cốt truyện, từ vị trí cuối bảng leo lên top giữa.

 

Nửa tiếng trước, tiến độ phá giải cốt truyện của cậu còn dừng ở mức 5%, nhưng giờ đã tăng gấp sáu lần, đạt tới 30%. Người đứng đầu bảng xếp hạng cũng chỉ mới đạt 35% thôi đấy. Hơn nữa, cái mức 35% kia là do chủ phòng kia chăm chỉ, khổ cực, thức đêm không ngủ, không ngừng nghỉ đi theo cốt truyện, chuẩn bị tỉ mỉ nắm bắt từng chi tiết nhỏ có thể thay đổi cốt truyện mới vất vả đạt được.

 

Với tốc độ leo hạng kinh người như vậy, thứ hạng của Giản Vân Lam trên bảng phá giải tăng lên nhanh như tên lửa, thậm chí còn xuất hiện hiệu ứng sấm chớp ầm ầm hiếm thấy vì tăng quá nhanh rất nhiều người xem mới bị thu hút bởi hiệu ứng đặc biệt này, vẻ mặt ngơ ngác.

 

Matthew là tác giả ký hợp đồng của kênh đam mỹ thuần ái trên tiểu thuyết mạng Tinh Mộng, nhưng gần đây cô ta đang trong kỳ nghỉ phép, không có công việc gì, thỉnh thoảng xem phát sóng trực tiếp chỉ để giải trí, thư giãn đầu óc. Năm ngày trước, cô ta vô tình bấm vào phòng phát sóng trực tiếp của Giản Vân Lam, và kể từ đó, ngày nào cô cũng vào xem.

 

Ngay từ đầu, cô ta cũng có cảm giác giống như những người xem khác... Cái phòng phát sóng trực tiếp này, thật kỳ quái!

 

Chủ phòng không những không đi theo cốt truyện, mà ngày nào cũng bày trò bày quán, toàn bộ nội dung phát sóng trực tiếp chỉ là mua đồ ăn, nấu nướng rồi bán. Tuy rằng đồ ăn cậu làm trông rất ngon, biến một buổi phát sóng trực tiếp thử thách xuyên thư thành một buổi phát sóng ẩm thực nhưng cậu cứ mãi không đi theo cốt truyện, chẳng phải sẽ bị loại sớm thôi sao?

 

Nhưng sự thật hết lần này đến lần khác thay đổi nhận thức của cô ta cho đến hôm nay, tiến độ phá giải cốt truyện của Giản Vân Lam đột nhiên tăng vọt, khiến rất nhiều người ngơ ngác, thậm chí nghi ngờ cậu gian lận, nhưng Matthew lại hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra.

 

Trong nguyên tác của “Cố Chấp Độc Chiếm”, đoạn cốt truyện này là Cố Hành Chu vì quá tức giận nên đã phái người đưa Ninh Sanh đến biệt thự ngoại ô của mình và giam cầm y. Vì Ninh Sanh phản kháng, Cố Hành Chu khó chịu, đã trói y trên ban công, hành hạ, không cho phép y rời đi.

 

Ninh Sanh vẫn trốn thoát được, chạy trốn đến gần trường học, nhưng cổng nam của trường học là một nơi khá vắng vẻ, yên tĩnh, vì vậy cuối cùng y vẫn bị bảo tiêu của Cố Hành Chu bắt lại, nhốt lại và không thể nhìn mặt mẹ lần cuối nhưng Giản Vân Lam đã viết lại toàn bộ đoạn cốt truyện này.

 

Tất cả hành động của cậu nhìn có vẻ tùy ý, không có kế hoạch, nhưng thực tế mỗi bước đều đã được tính toán kỹ lưỡng. Giản Vân Lam, thật khó lường!

 

Ánh mắt Matthew lóe lên tia sáng quỷ dị, mặt đỏ bừng, cho rằng mình đã nắm bắt được toàn bộ chân tướng. Đúng vậy, nhất định là như thế làm gì có ai thật sự cuồng nhiệt với việc bày quán như vậy, bày quán lâu như vậy ở cổng trường mà không biết mệt? Làm gì có ai thật sự đau lòng tương ớt, đau lòng đến mức phải chuyển nhà cho Ninh Mộng Liên mới yên tâm?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-18.html.]

Cái gọi là bày quán chỉ là cái cớ. Mục đích thật sự của Giản Vân Lam là tiếp cận Ninh Sanh một cách âm thầm. Ninh Sanh cao lãnh như vậy, tùy tiện tiếp cận y chỉ tự rước lấy khổ, vô số chủ phòng thất bại đã chứng minh điều này.

 

Nhưng nếu bắt đầu từ việc bày quán, từng bước tiếp cận những người xung quanh Ninh Sanh, từ Lý Vân, đến Lý Minh Hi, Ninh Mộng Liên, thậm chí cả thầy Vương, ân sư của Ninh Sanh, đều khuất phục trước bát hoành thánh của Giản Vân Lam. Như vậy, việc cậu tiếp cận Ninh Sanh trở nên hợp lý hơn nhiều.

 

Hơn nữa, cổng nam vốn yên tĩnh, nhờ quán ăn vặt của cậu mà trở nên nhộn nhịp hơn nhiều, Ninh Sanh chạy trốn đến đây sẽ lập tức bị phát hiện, bảo tiêu của Cố Hành Chu cũng không làm gì được y còn vụ bóc tôm lần trước, càng rõ ràng đến cực điểm, Giản Vân Lam đã sớm biết Ninh Sanh làm việc ở hội sở, lấy cớ bóc tôm để đưa tiền cho Ninh Sanh mà thôi.

 

Việc bảo vệ tương ớt cũng chỉ là cái cớ, mục đích thật sự của Giản Vân Lam là giải cứu Ninh Mộng Liên! Việc cậu biết Ninh Mộng Liên bán tương ớt ở chợ chắc chắn là vì cậu vốn là một độc giả lâu năm của “Cố Chấp Độc Chiếm” đã sớm suy đoán ra vị trí của Ninh Mộng Liên từ các dấu vết còn sót lại.

 

Cậu mượn cớ mua đồ ăn, thực chất là muốn tiếp cận Ninh Mộng Liên, cứu bà ta khỏi bóng ma của cái c.h.ế.t và tất cả những điều này đã đạt đến cao trào vào tối nay.

 

Matthew kích động lấy bàn phím ra, viết lại cảnh tượng mà cô tự mình hình dung:

 

[Ninh Sanh vất vả lắm mới trốn được khỏi biệt thự, dầm mưa, mang theo đầy mình thương tích, trán rướm máu, khóe môi cũng rách toạc vì bị Cố Hành Chu tát, toàn thân không một chỗ lành lặn. Y đói bụng đến cồn cào, ánh đèn dầu náo nhiệt của thành phố này chẳng liên quan gì đến y, y chỉ có thể trốn trong một góc tối tăm ẩm ướt, như một con chuột cống, trốn tránh những tên bảo tiêu đang đuổi theo, chạy trốn về phía nhà.

 

Y nhìn thấy khu vực gần nhà mình đang bị phá dỡ những công trình xây dựng trái phép, những tin tức về gạch đá rơi xuống gây thương vong, vội vàng gọi điện thoại cho mẹ, muốn xác nhận sự an toàn của bà ta.

 

Tút, tút, tút…

 

Điện thoại vẫn không thể kết nối.

 

Y sắp mất mẹ sao? Rõ ràng y không làm gì sai, rõ ràng y đã cố gắng sống tốt nhưng tất cả những gì y có đều bị cướp đi, bị giày xéo, bị nghiền nát dưới đế giày của người khác, tùy ý chế giễu. Tất cả chỉ vì y thu hút sự chú ý của Cố Hành Chu.

 

Đối với những kẻ có tiền như Cố Hành Chu, tất cả mọi người đều là kiến, đều là đồ chơi. Trong số những món đồ chơi đó, Ninh Sanh là người quật cường nhất, y không chịu thua, một thân cốt khí dù có tra tấn, chà đạp y thế nào, y vẫn đứng thẳng càng như vậy, Cố Hành Chu càng muốn tra tấn y, xem đến khi nào y sẽ khuất phục.

 

Kẻ ác ma mặc âu phục hàng hiệu, sống trong nhung lụa, đứng trên cao nhìn xuống, thích thú nhìn Ninh Sanh, thản nhiên nhốt y trong phòng mình, muốn gì được nấy, quyền sinh sát nắm trong tay.

 

Ninh Sanh giãy giụa, dùng hết sức lực vất vả lắm mới chạy thoát khỏi địa ngục. Y liều mạng chạy về phía trước, chạy ra khỏi bóng tối, chạy ra khỏi vũng lầy đang níu kéo y, ở nơi ánh sáng chiếu rọi tới, y nhìn thấy… Một quán ăn vặt.]

 

Viết đến đây, khóe miệng Matthew giật giật, cảm thấy phong cách có chút kỳ lạ. Cô ta cố ý dùng văn phong thanh xuân đau thương, nhưng tại sao, cứ hễ viết đến quán ăn vặt của Giản Vân Lam là phong cách lại trở nên buồn cười.

 

Mặc kệ, cứ viết tiếp:

 

[Ở quán ăn vặt náo nhiệt này, có người đưa cho y một chén hoành thánh đó chỉ là một chén hoành thánh bình thường. Nhưng Ninh Sanh vì đói quá lâu, lại đi quá nhiều đường, chén hoành thánh nóng hổi với nước canh cà chua đậm đà, vừa no bụng, lại vừa tươi ngon, y nhận lấy, từng ngụm ăn hết… Hóa ra, y vẫn còn sống.

 

Hóa ra, cậu ta có thể chạy thoát khỏi địa ngục như vậy, bắt đầu lại cuộc sống. Hơi thở của pháo hoa nhân gian một lần nữa bao phủ lấy y, kéo y từ biển sâu lạnh giá ra, đám đông ồn ào, cười nói, vây quanh ông chủ quán ăn vặt. Ông chủ đưa cho y chén hoành thánh, đưa Ninh Sanh vào giữa vạn nhà đèn dầu, từ nay y không còn cô đơn một mình.

 

Nhìn thấy nhiều người như vậy, những tên bảo tiêu của Cố Hành Chu đành phải rời đi. Và lúc này, y nhận được tin nhắn từ mẹ: [Mọi thứ đều ổn, hôm nay mẹ đang cùng bà ngoại chuyển nhà, không để ý điện thoại. Sao vậy con?]

 

Y không mất mẹ. Y vẫn còn nhà, vẫn còn nơi để trở về uống vào bụng bát canh nóng, có chút quá nóng bỏng, nóng bỏng đến mức khiến y không kìm được mà rơi lệ.

 

… Hoành thánh, ngon thật đấy.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận