Lên chức tổ mẫu ở tuổi 17

Chương 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Trúc Thanh vẫn xuất hiện đúng hẹn.

 

Nàng xinh , dáng vẻ tiểu thư khuê các, chuyện cũng dịu dàng, nhẹ nhàng.

 

Không giống , chỉ là một nha đầu hoang dã từ đám nghèo khổ.

 

Nếu đặt hai chúng cạnh thì cũng sẽ chọn Thẩm Trúc Thanh thôi!

 

[Cục cưng, cho phép nàng tự ti, nàng là cục cưng đáng yêu nhất!]

 

May mắn là những 'bình luận' , chúng cho niềm tin.

 

Thẩm Trúc Thanh mang hôn thư đến gặp Nhạc Hằng Chi, nàng thẳng: "Lần đến đây là để hủy bỏ hôn ước, ý trung nhân ."

 

Ta sững sờ, 'bình luận’ cũng sững sờ.

 

Sao chuyện thể giải quyết suôn sẻ đến thế?

 

Trước khi Thẩm Trúc Thanh rời , nàng lén nháy mắt với , ghé tai khẽ một câu: "Cục cưng, sẽ giúp nàng giải quyết mà!"

 

'Bình luận' đột nhiên sôi nổi trở .

 

[Ồ, đây chính là chức năng mới đó , xuyên nhân vật!]

 

[Cái đắt lắm đó, đại gia thật lắm tiền!]

 

[Ha ha ha, cách giải quyết của tiền quả nhiên là đơn giản thô bạo!]

 

Mọi chuyện đều suôn sẻ đến khó tin.

 

Nhạc Hằng Chi long trọng cầu với , nhưng vẫn do dự, dù thì cả Dương Thành đều , là vợ kế của lão Viên Ngoại.

 

Ta thể chuyện trái lẽ thường thiên hạ chỉ trích, càng thể để Nhạc Hằng Chi vì đời đàm tiếu.

 

Nhạc Hằng Chi thấy do dự, lập tức bày cho một chiêu, càng đơn giản thô bạo hơn.

 

15 

 

Đêm đó, viện cháy, từ đó về , phủ Viên Ngoại tuyên bố ngoài rằng cháy chết.

 

Ngày thứ hai, lên mã xa cùng Nhạc Hằng Chi đến Kinh Thành.

 

Thiên hạ thái bình, luận công ban thưởng, phong Hổ Uy Tướng quân, cần Kinh nhậm chức.

 

Thánh Thượng ban cho đại trạch, thậm chí còn gả công chúa cho .

 

Đương nhiên là từ chối, bởi vì hôn ước , định với là thứ nữ của Vũ Công Hầu.

 

Năm xưa khi còn nhỏ thứ nữ của Vũ Công Hầu lạc trong dân gian, nay mới tìm về.

 

Nếu hỏi ai là thứ nữ của Vũ Công Hầu thì đương nhiên chính là .

 

Vậy thì chắc chắn là đồ giả mạo .

 

Nhạc Hằng Chi sớm sắp xếp thứ cho .

 

Hắn sớm dự liệu rằng thể Thánh Thượng sẽ ban hôn cho , một vị quý nhân.

 

Vũ Công Hầu là chiến hữu của , là bạn vong niên, nên đồng ý giúp tạo cho một phận là nữ nhi của Hầu phủ, như cũng thể hợp lý từ chối Thánh thượng ban hôn.

 

Ngày đại hôn của chúng vô cùng náo nhiệt, ngay cả Hoàng thượng cũng ban nhiều thứ, lễ thành tổ chức long trọng.

 

Chưa từng nghĩ, một nha đầu nghèo khổ thể tùy tiện bán như , thể cơ duyên như thế .

 

Tất cả những điều đều cảm ơn những 'bình luận' , đúng hơn là những con hiền lành đằng 'bình luận', chính lòng của họ đổi vận mệnh của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/len-chuc-to-mau-o-tuoi-17/chuong-7.html.]

[Cảm ơn các ngươi!]

 

'Bình luận' dày đặc.

 

[Cục cưng đừng cảm ơn, nàng vui là vui .]

 

[Con gái cưng, thấy con hạnh phúc là mãn nguyện .]

 

[Đã đến lúc chúng rời , tạm biệt.]

 

[Nhất định bây giờ , còn xem động phòng hoa chúc mà!]

 

[Đi thôi thôi, dù động phòng cũng sẽ kéo rèm thôi!]

 

[Nghĩ chuyện ? Tạm biệt bé cưng!]

 

[Tạm biệt!]

 

[Tạm biệt]

 

Ta trong lòng.

 

Động phòng, hoa chúc tàn...

 

Ta nghĩ, may mà 'bình luận' còn nữa, nếu cứ thế mà chằm chằm, ngại cho nổi?

 

"Hoàn Hoàn, chuyên tâm chút ." Nhạc Hằng Chi khẽ hôn lên mặt , thở ấm áp phả cổ .

 

Ta ép ôm lấy eo ...

 

"Hoàn Hoàn, vì khi đó nàng chạy?"

 

Nhạc Hằng Chi đột nhiên hỏi thế, ngẩn , cuối cùng quyết định sự thật.

 

"Có một ngày, mắt đột nhiên xuất hiện nhiều chữ..."

 

Nhạc Hằng Chi , thần sắc khẽ giật .

 

Ta chậm rãi kể quá trình cho .

 

Chàng ôm , hôn lên tóc từng cái một, thôi: "Vậy , nàng sợ sẽ đuổi nàng , cuối cùng nàng sẽ c.h.ế.t thảm ở bên ngoài, cho nên mới chạy trốn ?"

 

Ta gật đầu mạnh mẽ: "Ta sợ c.h.ế.t khiếp."

 

"Bớt tin mấy cái đó , đúng , chắc là trúng tà !" Hắn lẩm bẩm.

 

"Vì ?"

 

"Vì cũng từng thấy." Mặt đột nhiên đỏ bừng: "Mấy chữ đó , nàng sẽ trèo lên giường của , sẽ bổ nhào , ngày nào hai chúng cũng..."

 

"Á?????" Ta chợt nhớ đến lời 'bình luận' đó, rằng thể thấy một nội dung, thấy buồn : "Vậy nên ngày nào cũng chờ mang canh đến cho ?"

 

Ánh mắt Nhạc Hằng Chi né tránh tự nhiên: "Ta, , chờ nàng, mà nàng tay , cho nên mới mấy cái chữ đó đúng mà!"

 

Ta tủm tỉm dùng ngón tay mân mê cằm : "Vậy là, từ lúc đó vì thèm khát thể nên mới thích ?"

 

Nhạc Hằng Chi lập tức đè xuống , ánh mắt rực lửa: "Ai bảo nàng xinh đến , ngày ngày cứ lởn vởn mắt ..."

 

Hắn , tình ý trong mắt càng thêm nồng.

 

"Không ! Không nữa!"

 

Một tay nam nhân kéo chăn gấm che kín đầu, giọng khàn khàn: "Nàng tính !"

 

(Hết)

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận