Nghe trai kể hai bọn họ từng là bạn học thời đại học. Chỉ là khi nghiệp, thầy Tô du học, mãi gần đây mới về trường công tác.
Sau khi chào tạm biệt sư Chu Minh Viễn xong, xe của thầy Tô.
Nội thất bên trong xe cũng giống hệt như con của thầy — gọn gàng, sạch sẽ, một chút dư thừa. Không gian còn thoang thoảng hương hoa nhài thanh mát, trùng hợp đó đúng là mùi hương thích.
lặng lẽ đưa mắt quan sát một vòng, nhưng mãi mà thầy Tô vẫn khởi động xe. Lấy lạ, bèn sang thầy .
Mặt thầy Tô lúc ửng đỏ, đó thấy thầy từ lấy một chiếc túi quà gói tinh xảo.
Chỉ cần liếc qua thì nhận đó là một thương hiệu xa xỉ khá kén đến mà vẫn luôn yêu thích.
Thầy đưa chiếc túi đến mặt : "Quà tạ ."
"Tạ ạ?" nhất thời phản ứng kịp, nhưng bàn tay thành thật mà nhận lấy món quà.
"Chuyện hôm thứ Hai, em hoảng sợ. Xin em."
Tay cầm lấy chiếc túi khẽ run lên một chút: "Không gì ạ! Là do sức khỏe em thôi, thầy đừng trai em linh tinh!"
Thầy khẽ mím môi , đó liền hiệu cho mở quà: "Xem thử thích ?"
chút ngại ngùng và chần chừ thầy . Thấy , thầy liền bật : "Vậy cứ xem như đây là quà một bạn của trai tặng cho em gái ."
Thấy thầy đến thế thì cũng khách sáo nữa.
Khi mở chiếc hộp tinh xảo thì sững sờ, bên trong là một sợi dây chuyền kim cương xanh lấp lánh.
Viên kim cương xanh hình giọt nước tựa như một giọt lệ trong ngần chắt lọc từ dải ngân hà, và nó một cái tên cũng mỹ miều kém là Giọt Lệ Ngân Hà.
Trước đây từng mê mẩn nó ngay từ cái đầu tiên, nhưng khi quyết định mua thì mới nó chủ. Không ngờ rằng mua nó chính là thầy Tô.
"Thích ?"
vẫn còn đang đắm chìm trong ánh sáng lấp lánh của sợi dây chuyền.
"Thích, em thích."
Thầy khẽ , đôi mắt sáng ngời như chứa đựng cả một trời xuân sắc.
Khi ngẩng mặt lên thầy thì bất giác thấy gương mặt đang phản chiếu trong đôi mắt dịu dàng , nên hai má liền bất giác trở nên đỏ bừng.
"Em ý nghĩa của 'Giọt Lệ Ngân Hà' ?" Thầy Tô chăm chú và bỗng nhiên cất tiếng hỏi.
Trong xe rõ ràng bật điều hòa, mà hiểu lòng nóng lên lạ thường. nuốt nước bọt một cái, , luống cuống dời mắt ngoài cửa sổ.
"Dây chuyền là ạ! Em cảm ơn thầy Tô vì món quà!"
Trong thoáng chốc, ngỡ như thấy một tia hụt hẫng lướt qua đáy mắt thầy .
"Em thích là ."
4
Khi thầy Tô đưa về đến nhà thì trai vẫn về.
"Thầy nhà một lát ạ?" Dù gì thầy cũng tặng một món quà quý giá, còn là bạn của nên xét về tình về lý, cũng nên khách sáo một chút.
Đôi mắt đối phương lập tức lóe lên một tia sáng, và khóe môi cũng nở một nụ rạng rỡ: "Được ?"
Ngay khi gật đầu, thì thầy còn kiên nhẫn chờ thêm một giây nào, lập tức mở cửa xe bước xuống.
Kỳ lạ là cảm giác thấy quen thuộc với nhà . Không cần chỉ dẫn mà thầy tự tìm đúng đôi dép trong nhà dành cho khách.
khoanh tay tựa cửa lặng lẽ quan sát đối phương khẽ ngân nga một giai điệu vui vẻ trong lúc giày. Đang lúc còn ngẩn thì thầy bỗng đầu hỏi: "Tối nay em ăn gì?"
"Dạ?"
"Anh trai em chắc sẽ bận đến khuya đấy. Em ăn gì, nấu cho."
hoảng hốt: "Sao ạ, gì chuyện để khách bếp nấu ăn chứ?"
Thầy ung dung cởi áo vest ngoài, đó tiện tay đặt lên sofa xắn tay áo sơ mi lên, hỏi: "Thế thì chủ nhà đây nấu ?"
Câu hỏi … cũng quá đỗi hung hãn !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-sao-de-do-giao-su-hay-khoc/chuong-2.html.]
Trong lúc còn đang ngơ ngác thì thầy thẳng bếp còn tự nhiên mở tủ lạnh kiểm tra nguyên liệu.
"Thật cần ạ… Mình gọi đồ ăn ngoài cũng mà!"
"Anh trai em nhờ chăm sóc em, chứ để em ăn đồ ăn ngoài."
Giọng thầy thật nhẹ nhàng .
Chỉ là chuẩn một bữa cơm thôi mà, chẳng hiểu trông thầy vui đến .
lượn lờ quanh bếp một vòng, nhưng vấn đề cốt lõi là chẳng giúp gì.
Một từng đến nhà như thầy rành rẽ gian bếp chẳng khác gì !
Ngay cả lọ gia vị mà và Thẩm Kiều lục tung cả nửa tháng trời tìm thấy thì thầy chỉ cần giơ tay một cái là thể lấy ngay.
trố mắt thầy xử lý thứ một cách gọn gàng, ngăn nắp.
Thỉnh thoảng thầy còn sang với , nhân lúc rảnh tay, thầy còn tiện tay gắp một lát cà chua cắt sẵn đưa đến mặt .
Thế mà chẳng hiểu vô thức mở miệng đón lấy.
Khoảnh khắc đôi môi chạm nhẹ đầu ngón tay mát lạnh của đối phương, cảm giác mềm mại khiến lập tức giật tỉnh táo.
vội càng cúi đầu, mặt nhanh chóng trở nên đỏ bừng, và chậm rãi nhấm nháp miếng cà chua vị chua chua ngọt ngọt.
vốn thích ăn cà chua, nhưng hôm nay, vị của nó ngọt đến lạ kỳ.
lúc bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng mở cửa.
Là trai về .
ngẩng đầu thầy Tô, bắt gặp ánh mắt thoáng ảm đạm trong giây lát.
bước khỏi bếp thì thấy tiếng la thất thanh của Thẩm Kiều: "Thơm quá !"
Sau đó liền tiện tay ném cặp tài liệu sang một bên, từ bếp với vẻ thể tin nổi: "Đừng là em nấu đấy nhé?"
bĩu môi đáp : "Là thầy Tô nấu."
Thẩm Kiều lúc mới thở phào nhẹ nhõm, ung dung ngả xuống sofa: "Thế thì hôm nay lộc ăn !"
Và cái gọi là ‘lộc ăn’ mà trai , chính là việc suốt một tháng đó, chỉ cần thời gian rảnh thì thầy Tô đều đến nhà nấu cơm cho chúng .
Tay nghề của thầy cao, và nào cũng nấu đúng những món hợp khẩu vị của , khiến ăn chỉ ăn mãi. Những ngày thầy bận việc đến , thấy nhớ nhung hương vị món ăn của thầy đến lạ.
5
Một tháng , lễ hội Quốc phong diễn đúng như dự kiến.
Trước đây từng thiết kế một bộ Hán phục mang tên Thập Nhị Hoa Thần cho một câu lạc bộ Hán phục, và bọn họ cũng mời tham gia.
Vì đủ mẫu để trình diễn trọn vẹn cả mười hai bộ trang phục nên bọn họ ngỏ lời mời tham gia cùng.
đại diện cho loài hoa quế, khoác lên bộ áo lụa màu vàng nhạt thanh tao và còn điểm xuyết bởi những hoa văn cành quế thêu tay vô cùng tinh xảo.
Thắt ngang eo là chiếc dây lưng ngọc bích, phối cùng thắt lưng bạc chạm rỗng đính những chiếc chuông nhỏ và khẽ vang lên theo từng bước chân.
Ngay cả chiếc trâm cài tóc hình hoa quế thanh nhã đầu cũng là một tác phẩm do chính tay .
Lễ hội năm nay tổ chức vô cùng hoành tráng.
còn đặc biệt kéo trai Thẩm Kiều xin tài trợ, mời ít những nhân vật tiếng trong giới Quốc phong đến tham dự, khiến cho bầu khí trong hội trường nóng lên hơn bao giờ hết.
Chúng tại gian hàng Thập Nhị Hoa Thần để giao lưu và chụp ảnh cùng các du khách.
Đột nhiên lòng bàn tay chợt cảm nhận một sự mềm mại và ấm áp.
Một bé gái đáng yêu chừng năm, sáu tuổi đang níu chặt lấy tay , đôi mắt to tròn long lanh chớp:
"Thím ơi, cuối cùng con cũng tìm thấy thím ! Chú thím ở đây, con tìm thím lâu lắm đó!"
Giọng non nớt cất lên cùng với ánh mắt sáng lấp lánh như trời.
Thím??