Khuyết Nhật

1

Chương 1: Vị khách không hồ sơ

Tiếng lạch cạch đơn điệu của bàn phím vọng lại trong không gian tĩnh mịch của phòng lưu trữ hồ sơ bệnh án ca đêm. Elyna nhấp một ngụm cà phê đã nguội ngắt, vị đắng chát lan tỏa trên đầu lưỡi, hệt như công việc mà cô đang làm. 24 tuổi, cô là nhân viên điều phối hồ sơ tại bệnh viện Saint Michael – một công việc không mấy ai mặn mà, đặc biệt là vào khung giờ mà bóng tối bao trùm thành phố. Nhưng Elyna lại thích sự yên tĩnh này. Nó giúp cô tập trung, giúp cô trốn tránh những ồn ào của cuộc sống thường nhật.

Hôm nay, một công văn lạ được chuyển đến từ văn phòng giám đốc. Một bệnh án không có tên, không có thông tin, chỉ có một mã số được gán tạm thời: “Khuyết Nhật”. Thậm chí, công văn còn kèm theo một chỉ thị nghiêm ngặt: “Tuyệt đối không được tra cứu thông tin liên quan đến mã số này dưới bất kỳ hình thức nào. Mọi sai phạm sẽ bị xử lý theo quy định”.

Elyna nhíu mày. Trong ba năm làm việc ở đây, cô chưa từng gặp trường hợp nào tương tự. Bệnh viện Saint Michael nổi tiếng với quy trình quản lý hồ sơ nghiêm ngặt, mọi thông tin đều được số hóa và bảo mật tuyệt đối. Một bệnh án “vô danh” như thế này là một ngoại lệ hiếm hoi, thậm chí là một sự bất thường.

Sự tò mò trỗi dậy trong lòng cô. Bản chất của Elyna là một người thích khám phá, thích giải mã những bí ẩn. Nhưng lý trí nhắc nhở cô rằng đây không phải là chuyện nên dính vào. Dù sao, cô chỉ là một nhân viên quèn, việc gì phải mạo hiểm vì một mớ giấy tờ vô nghĩa?

Cô cố gắng gạt bỏ nó sang một bên và tiếp tục công việc thường ngày. Nhưng cái mã số “Khuyết Nhật” cứ ám ảnh cô mãi không thôi. Nó như một lời thì thầm, một câu hỏi chưa có lời giải đáp, cứ vang vọng trong tâm trí cô.

Màn đêm càng về khuya càng trở nên tĩnh lặng. Elyna vươn vai, cố gắng xua tan cơn buồn ngủ. Cô nhìn đồng hồ, đã gần đến giờ tan ca. Quyết định cất bệnh án “Khuyết Nhật” vào một góc khuất, cô tắt máy tính và chuẩn bị ra về.

Khi cô vừa bước chân ra khỏi bệnh viện, một cơn gió lạnh buốt thổi qua, khiến cô rùng mình. Thành phố về đêm mang một vẻ đẹp u tịch, những con phố vắng lặng được chiếu sáng bởi ánh đèn vàng vọt. Elyna bước nhanh về phía trạm xe buýt, cố gắng tránh cái lạnh đang thấm dần vào da thịt.

Bất chợt, một chiếc xe hơi màu đen bóng loáng dừng lại ngay trước mặt cô. Cửa kính xe hạ xuống, một người đàn ông với khuôn mặt tái nhợt và đôi mắt đỏ rực nhìn cô bằng ánh mắt dò xét. Anh ta mặc một bộ vest đen lịch lãm, nhưng toát ra một vẻ lạnh lùng khó tả.

"Cô là Elyna?" giọng anh ta trầm thấp, mang theo một âm hưởng lạ lùng.

Elyna giật mình lùi lại một bước. "Xin lỗi, anh là ai? Anh muốn gì?"

Người đàn ông không trả lời ngay, anh ta nhìn cô từ đầu đến chân, như đang đánh giá. Cuối cùng, anh ta khẽ mỉm cười, một nụ cười không chút ấm áp.

"Tôi là Lucien D’Arque," anh ta nói, "Tôi cần cô làm một việc… đừng hỏi vì sao."

Elyna càng cảm thấy hoang mang. Cô chưa từng gặp người này trước đây, vậy tại sao anh ta lại biết tên cô? Và cái "việc" mà anh ta muốn cô làm là gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khuyet-nhat/1.html.]

"Tôi không hiểu anh đang nói gì. Tôi không có việc gì để làm cho anh cả," cô đáp, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.

Lucien D’Arque nhướn mày. "Cô nên suy nghĩ kỹ trước khi từ chối. Đây là cơ hội duy nhất của cô để thoát khỏi cuộc sống nhàm chán này."

"Cuộc sống của tôi không cần anh phán xét," Elyna phản bác. "Xin lỗi, tôi phải đi."

Cô định quay lưng bỏ đi, nhưng Lucien D’Arque đã chặn cô lại.

"Cô có một vết sẹo trên cổ," anh ta nói, giọng điệu đầy ẩn ý. "Một vết sẹo mà cô không nhớ từ đâu mà có, đúng không?"

Elyna sững người. Cô giật mình đưa tay lên sờ vào cổ. Đúng vậy, cô có một vết sẹo nhỏ, hình dáng kỳ lạ, nằm ẩn dưới đường chân tóc. Cô đã cố gắng tìm hiểu về nó, nhưng không ai biết nó từ đâu mà ra. Thậm chí, cô còn không nhớ mình đã từng bị thương ở vùng đó.

"Làm sao anh biết?" cô hỏi, giọng run run.

Lucien D’Arque không trả lời trực tiếp. "Tôi biết nhiều hơn cô nghĩ. Và tôi có thể giúp cô tìm ra sự thật về nó. Nhưng đổi lại, cô phải làm việc cho tôi."

Elyna im lặng. Cô nhìn vào đôi mắt đỏ rực của Lucien D’Arque, cảm thấy một sự thôi thúc kỳ lạ. Anh ta biết về vết sẹo của cô, biết về một bí mật mà cô đã cố gắng chôn vùi. Có lẽ, đây là cơ hội để cô khám phá ra sự thật.

"Tôi muốn biết thêm chi tiết," cô nói.

Lucien D’Arque mỉm cười. "Tôi sẽ cho cô biết tất cả… khi cô chấp nhận lời đề nghị của tôi."

Anh ta mở cửa xe. "Lên xe đi, Elyna. Chúng ta có rất nhiều chuyện cần phải bàn."

Elyna lưỡng lự. Cô biết rằng đây có thể là một sai lầm lớn, rằng cô đang bước chân vào một thế giới nguy hiểm. Nhưng sự tò mò và khát khao khám phá sự thật đã chiến thắng. Cô hít một hơi thật sâu và bước lên xe.

Chiếc xe lao đi trong đêm tối, bỏ lại sau lưng những ánh đèn vàng vọt của thành phố. Elyna không biết rằng cuộc đời cô, kể từ giây phút này, sẽ rẽ sang một hướng hoàn toàn khác. Một hướng đầy bí ẩn, nguy hiểm và… đầy máu.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận