Khiêu Chiến Thần Giới

Chapter 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

12.

 

Trạm Én Đêm

Tịch Âm vận dụng bốn phần linh lực tấn công .

 

Nếu là của nửa tháng , thế công tuyệt đối . Không tan xương nát thịt, cũng chắc chắn trọng thương, khó thể chiến đấu thêm nữa.

 

Đáng tiếc, bây giờ là lấy bộ linh lực. Ta dễ dàng tránh thoát công kích của Tịch Âm.

 

Tịch Âm nheo mắt , hiếm hoi trở nên nghiêm túc. Đây là đầu tiên Tịch Âm Thần Nữ cao cao tại thượng chính mắt thẳng .

 

Tịch Âm vận đủ linh lực tấn công .

 

Ta lấy chiêu phá chiêu , cùng nàng giao đấu hơn mười chiêu thì nàng rơi thế hạ phong.

 

Xung quanh vang lên tiếng xuýt xoa. một ai dám xông lên.

 

Trận chiến của hai cường giả tuyệt thế, bọn họ dám tiến lên một bước, chắc chắn sẽ chế*.

 

Sắc mặt Tịch Âm bắt đầu tái nhợt, chiêu cũng còn quy củ. Chỉ hơn trăm chiêu, nàng đánh gục xuống đất.

 

Khi đặt lưỡi đao ngang cổ, trong mắt nàng vẫn tràn đầy vẻ thể tin , "Không thể nào, thể nào, ngươi thể?"

 

"Nếu ngươi thực lực , Kỳ Lân tộc thể diệt?"

 

Nghe Tịch Âm hỏi , nhịn bật . Ta : "Ta kể cho ngươi một câu chuyện nhé. Ta trời sinh linh lực trác tuyệt, khi nửa tuổi, thể một tay đánh bại cả cha và nương ."

 

" nương , hiện nay Tứ Hải thái bình, Thần Nữ nhân từ, những thuật pháp nghịch thiên đối với Tam giới , ngược là một tai họa. Rồi nương dẫn đến Đông Hoang Đại Trạch, tìm lão đầu Bạch Ông, sống sờ sờ rút hơn nửa công pháp của ."

 

"Nói thì, hiện tại, thể khôi phục công pháp, cũng cảm ơn ngươi đó."

 

Tịch Âm ngẩn , dường như nhớ điều gì đó. Sắc mặt vốn tái nhợt càng trở nên thê lương hơn.

 

Ta ha hả : "Sao hả? Có nhớ ? Khi tìm lão đầu Bạch Ông để lấy nửa phần công pháp còn . Bạch Ông kiên quyết trả công pháp cho , một phen khuyên nhủ , lôi kéo giảng giải Thiên Đạo và Đại Đạo suốt mấy trăm năm. Nói rằng giế* ngươi, sẽ khiến Thiên Địa mất cân bằng, nhân gian đại loạn."

 

"Ta tuy ngũ cảm trọn vẹn, nhưng cũng lòng trắc ẩn. Chính vì lão đầu Bạch Ông trấn giữ , mới luôn giế* lên trời. mà, nửa tháng , ngươi giế* . Để nghĩ xem tại ngươi giế* ."

 

"Ồ, nhớ . Bởi vì tình lang của ngươi dùng cây của Bạch Ông giường, ?"

 

"Cho nên ngươi vì hồng nhan, trực tiếp giế* . Ngươi giế* thực gì đáng , dù vạn vật sinh linh, đều hy sinh vì tình yêu của hai ngươi. Chỉ là, khi ngươi giế* , thuật pháp của trấn giữ, tự chạy về thể ."

 

"Nói thì, đúng là cảm ơn ngươi đó. Chỉ là, ngươi xem, ngươi diệt Thú tộc, giế* ruột thịt, thể tha cho ngươi?" Nói , lực đạo tay bắt đầu tăng lên.

 

Nhìn thấy Tịch Âm sắp chế* kiếm của , bàn tay cầm kiếm gặp một tầng trở lực.

 

Ta lạnh Từ Hàng Thiên Tôn: "Sao hả, Thiên Tôn định giả chế* nữa ? Cuối cùng cũng tay ?"

 

Từ Hàng Thiên Tôn mở miệng, liền mang theo một vẻ bi thiên mẫn thế: "Ngươi cũng lòng trắc ẩn. Ngươi , nếu ngươi giế* Tịch Âm, sẽ kết cục gì ?"

 

Ta chút do dự: "Nhân Tôn lâm thế, Tứ Hải thái bình."

 

Từ Hàng Thiên Tôn nghẹn lời, dường như ngờ như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khieu-chien-than-gioi/chapter-5.html.]

 

Ta lạnh một tiếng: "Tịch Âm Tôn nhân từ. Đầu óc đầy rẫy tình yêu nam nữ, coi sinh mạng như cỏ rác. Kẻ Chúa tể vạn vật , tùy tiện cho một , e rằng cũng mạnh hơn nàng ."

 

Lời hề giữ đường lui, Tịch Âm vẫn đang trọng thương im lặng rốt cuộc nhịn nữa, "Ngươi dựa cái gì mà như ?" Tịch Âm giận dữ , "Nếu những điều là vì tư lợi, cam nguyện thế nhân phỉ nhổ. tất cả những điều , rõ ràng là vì Tự Phong. Chàng là Thượng Cổ Thần Tôn, lấy tuẫn Thiên Địa, mỗi một sinh linh thế giới đều nợ ."

 

"Thượng Cổ Thần Tôn?" Ta cầm kiếm ha hả, "Ta tuy Thần Tôn rốt cuộc là dáng vẻ thế nào. rõ phẩm tính của một , dù trải qua vạn kiếp luân hồi cũng đổi."

 

"A nương từng với Thần Tôn yêu thương thế nhân, vì Tam giới, thể chút do dự lấy nuôi dưỡng Thiên Địa."

 

"Thần chí như , há lẽ nào là Tự Phong cái thứ rác rưởi đó thể sánh bằng." Ta xong, ngẩng đầu Tự Phong một cái, sắc mặt tái nhợt, thể cũng tự chủ run rẩy.

 

Nụ mặt càng tươi hơn.

 

Sao thế?

 

Bị đoán trúng ?

 

"Ngươi bậy!" Tự Phong vẻ mặt hoảng loạn , "Ta là Thần Tôn, chính là Thần Tôn."

 

"Ngươi ngươi là Thần Tôn, bằng chứng gì ?"

 

"Ta , !" Tự Phong sắc mặt tái nhợt bắt đầu cởi quần áo , giữa chốn đông , hề né tránh các vị Tiên.

 

Xem trong lòng cũng rõ, nếu là Thần Tôn, dựa đóng góp của cho Tam giới ngàn năm , tất cả sinh linh sẽ liều chế* bảo vệ . Ta giế* dễ dàng. nếu chứng minh là Thần Tôn, chắc chắn sẽ ngàn đao vạn đoạn.

 

Tự Phong nửa cởi y phục, để lộ bờ vai trắng nõn.

 

Trên vai, một đóa Bạch Liên Ấn Ký sống động như thật.

 

Ta nhận thấy, khoảnh khắc Tự Phong để lộ Bạch Liên Ấn Ký, ánh mắt của tất cả các Tiên gia đều trở nên thành kính. Còn ánh mắt của Tịch Âm thì càng thêm cuồng nhiệt.

 

Tự Phong hài lòng với phản ứng của . Ngẩng cao cằm, vẻ mặt ngạo mạn : "Đây là Thượng Cổ Thần Liên, chính là minh chứng nhất cho phận của ."

 

Ta chằm chằm đóa Bạch Liên vai Tự Phong một lúc lâu. Đột nhiên, cúi ha hả, "Thì , là như . Thì là như !"

 

Tịch Âm giận dữ : "Ngươi cái gì? Năm đó khắp Tứ Hải Bát Hoang tìm kiếm, Tự Phong là duy nhất Bạch Liên Ấn Ký. Chàng nhất định là Thần Tôn, thể giả ."

 

Không thể giả ?

 

Ta lạnh lùng liếc Tịch Âm một cái. Rồi đưa tay bắt đầu cởi quần áo . Khoảnh khắc bờ vai lộ . Một đóa Bạch Liên tỏa ánh hào quang, hiện mắt .

 

Hình dáng lớn nhỏ, giống hệt của Tự Phong. khác biệt là, của Tự Phong là vật chế*, còn của giống như sinh mệnh lực.

 

Tam Thập Tam Thiên nơi các vị Thần Phật khắp trời đất đều ngự trị, đột nhiên trở nên yên tĩnh.

 

Yên tĩnh đến mức rõ tiếng kim rơi.

 

Mặt Tự Phong trong nháy mắt trở nên trắng bệch.

 

Tịch Âm thì càng vẻ mặt điên cuồng , trong sự điên cuồng mang theo một tia si mê: "Làm thể chứ? Làm thể như chứ?"

 

Ta giơ tay, một bạt tai thật mạnh giáng mặt Tịch Âm: "Trước ngươi diệt Thú tộc , ngươi là vì tình yêu. Sao hả? Bây giờ ngươi đổi lời với rằng đó là một hiểu lầm ?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận