Kẻ Chec Thay

Chương 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://t.co/0nhMD5lVky

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi ông ba thấy tôi sắp phá hỏng kế hoạch của đạo sĩ, vô thức đi tới chắn trước mặt tôi.

 

Cũng không biết từ lúc nào mà trên tay ông ta đã có thêm con d.a.o găm sáng lóe lên, đến thời điểm này rồi, ông ta không còn sợ tôi sẽ c.h.ế.t trước con trai ông ta nữa.

 

Quá tốt rồi! Tôi còn lo rằng mảnh sứ vỡ trong tay tôi có thể không đủ sức sát thương.

 

Tôi có thể cảm nhận được ông nội tôi đang ở bên cạnh, tôi hét lên: "Ông nội! Cúi xuống!"

 

Một cơn gió mạnh đột nhiên nổi lên, thổi vào mắt ông ba, ông ta bị bất ngờ, mắt nhắm lại, tôi nhân cơ hội này dùng mảnh sứ vỡ mà rạch vào cổ tay ông ta.

 

Ông ta cảm thấy đau nhói, sức tay thả lỏng, tôi nhanh chóng cướp lấy con dao.

 

Đúng lúc ông ta còn nghĩ rằng tôi sẽ đ.â.m cây d.a.o vào ông ta nên lùi lại vài bước, tôi chuyển người, một nhát cắm d.a.o vào cổ họng của tên đạo sĩ.

 

Mọi người đều nghĩ rằng tôi sẽ g.i.ế.c ông ba, phá hủy nghi lễ của ông ta, nhưng tôi biết rõ, chỉ khi g.i.ế.c c.h.ế.t tên đạo sĩ kia thì chuyện này mới có thể thật sự chấm dứt.

 

Mọi thứ diễn ra trong chớp mắt, khi họ có phản ứng thì tên đạo sĩ kia lấy tay ấn giữ cổ mình, nhìn tôi với ánh mắt không tin nổi.

 

Mà lúc đó thì tôi cũng đã nước mắt chảy đầy mặt.

 

Khi tôi còn nhỏ, tôi thường hay chơi trò này với ông nội, mỗi khi tôi muốn lấy thứ gì đó từ tay ông, tôi luôn nói: "Ông nội ơi, cúi xuống."

 

Sau đó, tôi tranh thủ thổi hơi vào mắt ông và khi ông nheo mắt, tôi giật lấy món đồ chơi từ tay ông.

 

Những hồi ức giữa tôi và ông, cho đến bây giờ ông vẫn còn nhớ rõ.

 

8.

Tôi lau nước mắt trên mặt, bây giờ không phải là lúc để hồi tưởng.

 

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.

 

Ý tưởng của tôi thực ra rất đơn giản, chú ba muốn tìm người c.h.ế.t thay nhưng chỉ trong vòng một nén hương. Mặc dù đạo sĩ có bản lĩnh cao siêu, nhưng lúc này ông ta cũng không thể tự cứu mình được, chỉ cần cố gắng trụ hết nén hương này thì tôi không còn lý do gì để c.h.ế.t nữa.

 

Mặc dù tôi không chắc mình sẽ đánh bại tất cả bọn họ, nhưng dù sao thì tôi vẫn còn trẻ và nhanh nhẹn, tung hỏa mù để gắng gượng thì vẫn nằm trong khả năng.

 

Nhưng không biết có phải do tôi ra tay hơi nặng không, nửa thân trên của đạo sĩ toàn là máu, xem ra khả năng cao sẽ c.h.ế.t trước cả chú ba tôi.

 

Tôi thấy một luồng sáng lóe lên trên khuôn mặt tái nhợt của ông ta và không biết bằng cách nào, ông ta đã nhanh chóng hoán đổi vị trí cho cậu nhóc đạo sĩ kia về lại.

 

Tôi kinh ngạc còn nghĩ rằng ông ta sẽ để tên nhóc đạo sĩ kia g.i.ế.c tôi để trả thù, nên tôi nhanh chóng nhảy sang một bên và bỏ chạy. Không ngờ, nhóc đạo sĩ kia lại không chạy về phía tôi mà trực tiếp xông lên lễ đài, túm lấy ông ba.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ke-chec-thay/chuong-7.html.]

 

Đạo sĩ một bên nhổ m.á.u tươi ra, một bên dùng phần m.á.u gà còn lại để nhanh chóng quệt lên cơ thể mình, kéo cả tấm vải đỏ trong miệng chú ba nhét vào miệng mình.

 

Ông ta muốn kéo dài mạng sống của bản thân!

 

Mắt thấy tạm thời không thể bắt được tôi, ông ta liền chuyển mục tiêu sang ônh ba.

 

Ông ba cũng nhanh chóng nhận ra điều này và hét lớn: "Phùng đạo trưởng, ông và tôi không có quan hệ huyết thống, không thể giúp ông kéo dài mạng được, ông đừng tìm tôi, đừng tìm tôi!”

 

Ông ta vùng vẫy muốn bỏ chạy nhưng bị nhóc đạo sĩ giữ chặt.

 

Cái miệng đầy m.á.u của đạo sĩ cong lên một cách kỳ quái: "Ai nói nếu không phải cùng huyết thống thì không thể làm kẻ c.h.ế.t thay chứ? Tôi chỉ cần tìm thêm vài người nữa là được."

 

Tôi không nhìn rõ động tác của đạo sĩ, chỉ thấy ông ta phất tay về phía ông ba, một người nữa lại ngã xuống.

 

Là nhóc đạo sĩ kia.

 

Những tên cáo già này, trước sự sống và cái c.h.ế.t thì đúng là cỏ lúa bằng nhau.

 

Trong số bốn người ở lễ đường thì tôi là người cách xa ông ta nhất, nhưng cậu đạo sĩ kia là người mạnh nhất.

 

Thế là ông ta nhân lúc cậu đạo sĩ kia không đề phòng, biến cậu ta thành kẻ c.h.ế.t thay đầu tiên rồi mới quay lại đối phó với ông ba.

 

Nhưng ông ba không phải là người dễ bắt nạt, khi thấy không còn hy vọng thoát thân, ông ta quay lại và chiến đấu với đạo sĩ.

 

Trên lễ đài là một trận tắm máu.

 

Chỉ trong vài giây, ông ba và đạo sĩ đồng thời ngã xuống lễ đài, bên trong lễ đường không còn động tĩnh gì nữa.

 

Tôi chống trả một cách tuyệt vọng, giống như hiệu ứng bướm vỗ cánh, thực sự đã xoay chuyển tình thế trong sự tuyệt vọng.

 

Khi nhịp đập thình thịch của tôi dần ổn định lại, cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Mọi chuyện, chắc kết thúc rồi nhỉ?

 

Chưa kịp thở phào hết hơi thì giọng nói của ông nội tôi lại vang lên bên tai tôi.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

"Chạy mau, chuyện còn chưa kết thúc đâu!"

 

Tôi vô cùng kinh ngạc, chạy tới cửa của lễ đường rồi quay đầu lại nhìn thì bắt gặp ánh mắt như rắn độc của ông ba đang nhìn chằm chằm vào tôi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận