Ta lúc mới , biên cương đại bại, Trấn quốc tướng quân tử trận, thiếu niên tướng quân nước Tấn liên tiếp hạ bảy thành, khiến cho lãnh thổ vốn mấy giàu của Sở quốc càng thêm khốn đốn.
Thấy bọn họ còn đánh nữa, hoàng đế vội vàng đề nghị hòa , nhưng nỡ cô con gái duy nhất của , liền định để , dung mạo tương tự, thế nàng gả sang.
Ngày đó quỳ trong hoàng cung, công chúa cao, ánh mắt lạnh lùng .
Thần sắc tựa thù hận, tựa cam lòng.
"Hoa khôi thanh lâu... tiện nhân đắn thế , cũng xứng dùng chung một khuôn mặt với bổn cung?"
2
Bà chủ từng dạy :
"Oanh Chi, phận như con mà, cái gọi là cốt khí, chẳng qua cũng chỉ là để đẩy giá lên cao hơn thôi. Mặt mũi, tôn nghiêm gì đó, sớm vứt cho xa."
Ta cụp mắt xuống, thuận theo : "Vâng, nô tỳ phận hèn mọn, công chúa kim chi ngọc diệp, thể sánh bằng?"
Công chúa tới, đầu mũi d.a.o găm trong tay nàng cứ lướt qua lướt mặt .
Ta kinh hồn bạt vía nàng, cho đến khi hoàng đế mở lời: "Thôi , Nguyên Gia, nếu ngươi hỏng mặt nàng , ai sẽ ngươi hòa ?"
Nàng hừ lạnh một tiếng, vứt d.a.o găm , lệnh:
"Xăm cho nàng đóa sen n.g.ự.c – dùng thuốc mê, để tiện nhân đau đớn cùng cực cho ."
Công chúa Nguyên Gia bẩm sinh đóa sen , là điềm lành, hoàng đế vì thế mà đặc biệt yêu thương nàng.
Ta mấy cung nhân lột y phục ấn lên tấm đá, mất cả ngày lẫn đêm mới xăm hiệu quả tương tự.
Đến cuối cùng, đau đến mức thể phát tiếng.
Trong các cung nhân cùng lên đường, hai là ám vệ của hoàng thất Sở quốc, là để giám sát , tiện thể mang một tin tức từ Tấn quốc về.
.
Ban đầu, bọn họ đều nghĩ sẽ lão hoàng đế nạp hậu cung.
Ngay cả bản cũng nghĩ như , còn chút tiếc nuối.
Dù lão hoàng đế dù già mà gân, cũng thể sánh bằng nam nhân trẻ tuổi tươi non ngon miệng.
Không ngờ, cuối cùng gả cho Lục Phỉ, dùng để xung hỉ.
Bọn họ ý nhục, nhưng công chúa thật, nên cảm thấy nhục.
……..
Khi trời còn sáng, Lục Phỉ tỉnh giấc, thấy động tĩnh, lập tức mở mắt, dịu dàng :
"Phu quân tỉnh , thì hãy cởi sợi dây ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-than-mot-kiep-giao-tam-mot-doi/chuong-2.html.]
Lục Phỉ dậy, chống tay đầu giường, mỉm : "Ồ, tại ?"
"Phu quân cởi giúp , mới thể hầu hạ phu quân mặc y phục, tắm rửa chứ."
Lục Phỉ lắc đầu: "Không , công chúa kim chi ngọc diệp, thể những chuyện hầu hạ khác như ? Cứ tiếp tục buộc ."
Ta cuối cùng cũng sốt ruột: "Lục Phỉ, mau cởi , … vệ sinh!"
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Sau đó Lục Phỉ liền phá lên mà cởi dây lụa cho .
Ta xuống giường, vươn tay kéo , phủ một chiếc áo choàng lên : "Công chúa đừng quên mặc y phục cẩn thận."
Ngoài cửa nha dẫn , đợi giải quyết xong xuôi trở về, Lục Phỉ mặc chỉnh tề, đang bàn dùng bữa sáng.
A Thất đeo mặt nạ bên cạnh , cúi đầu thì thầm điều gì đó.
Đêm qua ánh nến mờ ảo, giờ phút , mới rõ Lục Phỉ.
Một đôi mắt trong trẻo, điềm tĩnh hàng lông mày, sống mũi cao thẳng, da dẻ trắng ngần như ngọc, nốt ruồi lệ ở khóe mắt càng tăng thêm vài phần vẻ quyến rũ, nhưng thần sắc xa cách và lạnh nhạt.
Người như , gãy chân, sống lâu, đây đại khái chính là hồng nhan bạc phận trong truyền thuyết .
Ta ở cửa, nhất thời đến xuất thần, liền ngẩng mắt qua:
"Công chúa , thì đây dùng bữa , lát nữa còn cung bái kiến phụ hoàng."
3
Lúc cung, lão hoàng đế vẫn bãi triều, liền bảo và Lục Phỉ đợi ở ngoài điện .
Thấy mặt trời càng lúc càng nắng nóng, liền đẩy xe lăn của Lục Phỉ đến chỗ râm mát bên cạnh.
Lúc , mặt ba tới.
Hai dẫn đầu vài phần giống Lục Phỉ, chỉ là một trông vẻ u ám hơn nhiều, còn thì kiêu ngạo hơn nhiều.
Người kiêu ngạo thấy Lục Phỉ liền rộ lên:
"Nhị ca, xem chuyện xung hỉ khá hiệu nghiệm, Cửu ca vốn dĩ mệnh chẳng còn bao lâu, hôm nay xem sắc mặt hơn nhiều."
Nhị hoàng tử thì chẳng thèm Lục Phỉ, chỉ :
"Chỉ tiếc... khổ cho công chúa Nguyên Gia, Cửu thể tàn tật, công chúa chịu khó chút ."
Người lập tức lớn hơn.
Với tư cách là một chuẩn hoa khôi với kiến thức lý thuyết phong phú, lập tức hiểu ám chỉ trong lời .
Nghiêng đầu sang, Lục Phỉ xe lăn, đường quai hàm căng cứng, thần sắc hờ hững gợn sóng.
cũng từng , từ cũng là thiếu niên tươi roi rói, ngựa xe như nước, một khi gãy đôi chân, liền cứ thế lăn xuống bùn lầy.