Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!)

Chương 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Nhiên mặc áo 7, thở hổn hển, ở một bên sân bóng rổ.

Ánh mắt lơ đãng quét qua khán đài, vô tình liếc thấy Tô Yên đang lặng lẽ giữa đám nữ sinh đang hò reo điên cuồng.

Giữa bao nhiêu như , chỉ một cái phát hiện cô. Ánh mắt lóe lên một tia cảm xúc, khẽ l.i.ế.m môi.

Vốn dĩ, hề khát.

Thế nhưng, thấy cô, bỗng thấy khát nước.

Đồng đội đối diện dẫn bóng, trực tiếp lướt qua mặt Khương Nhiên.

Khương Nhiên chẳng bất kỳ phản ứng nào.

"Ầm" một tiếng, đội đối phương úp rổ ghi điểm.

Trình Tinh Dương tiến gần, vỗ cánh tay Khương Nhiên: "Nghĩ gì ? Để ghi điểm kìa!"

Khương Nhiên hồn, cướp bóng.

Mười phút .

Trình Tinh Dương giữa sân bóng.

Nhìn Khương Nhiên thứ năm mắc . Hắn tặc lưỡi.

Và "đồng chí" , thứ sáu thành công phạm , những tự kiểm điểm, ngược còn cáu kỉnh vô cùng. Gương mặt tràn đầy sự khó chịu và hung hăng.

Phản ứng , y hệt như lúc Khương Nhiên đánh . Ai mà dám xông đến lúc , đảm bảo sẽ "nổ banh xác".

Trình Tinh Dương vốn định trêu ghẹo một câu, nhưng thấy đang trong trạng thái bực bội như , liền dứt khoát lùi một bước.

Khương Nhiên cố gắng hết sức để kiềm chế sự bực bội trong lòng, nhưng đôi mắt ngừng liếc về phía khán đài.

Cuối cùng, nhịn nữa.

"Rầm" một tiếng, ném mạnh quả bóng rổ xuống đất.

Rồi thẳng thừng về phía khán đài.

Hắn tiến đến gần, tiếng la hét của đám nữ sinh xung quanh vang lên chói tai, như xé toạc mái sân bóng rổ. Mọi ngừng xô đẩy chen lấn về phía .

Kết quả là Tô Yên đám đông chen lấn đến mức lùi về phía . Ngay khi cô sắp "nuốt chửng" bởi dòng .

Một bàn tay nóng bỏng, xuyên qua đám đông, nắm chặt cổ tay cô, kéo mạnh một cái.

Trực tiếp kéo cô về phía .

Vì hành động đột ngột của , tất cả các nữ sinh đều ngây .

Không chỉ những nữ sinh đó im lặng, mà cả những đang chơi bóng sân cũng chơi nổi nữa, họ chằm chằm về phía .

Tô Yên chớp mắt, cô còn kịp mở miệng .

Đã thấy giọng ngang ngược, vô lý của ai đó: "Em nổi với ?!"

Tô Yên: "........."

Gương mặt Khương Nhiên lắm, nhưng dứt lời, thấy vẻ ngoan ngoãn, mềm mại của cô, chút hối hận.

Hắn chỉnh ngữ điệu của .

còn ngang ngược nữa, nhưng cũng chẳng giống lời dịu dàng gì: "Cười một cái !"

Lời mệnh lệnh ép buộc thốt .

, Tô Yên ngoan ngoãn, nở một nụ .

Nhìn thấy cô , sự bực bội trong lòng Khương Nhiên dường như cuối cùng cũng dịu phần nào.

Hắn đánh giá cô từ xuống , ánh mắt lướt qua cánh tay cô.

Vết thương đóng vảy, vốn dĩ nghiêm trọng lắm, hai ngày nữa là sẽ lành.

Hắn chiếc nơ cà vạt đen thắt ở cổ áo cô.

Đưa tay , kéo kéo chiếc nơ của cô: "Cà vạt của ?"

Tô Yên l.i.ế.m môi, nhẹ nhàng đáp: "Trong cặp sách."

"Giặt sạch ?"

"Rồi ạ."

Nhìn thấy cô ngoan ngoãn và lời như , một sự xa kỳ lạ nảy sinh trong lòng . Hắn đưa tay , vô cớ kéo chiếc nơ của cô thêm hai cái nữa: "Giặt sạch mang đến? Em định giữ nó gì?"

Giọng điệu dần dịu , trở về với tông giọng lười nhác thường ngày. Hơn nữa, vì vận động xong, một sự lười biếng khó tả càng khiến cảm thấy mê hoặc.

Hắn tiến gần cô một chút, đầy ẩn ý: "Sưu tầm ?"

Hắn nhỏ, vì Tô Yên gần , nên những nữ sinh xung quanh ai lời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-6.html.]

Những ánh mắt ghen tị, tiếng la hét, sự ngưỡng mộ và những cái nóng bỏng cùng lúc bao vây Tô Yên.

lùi xa một chút, vì quá gần, cô còn chẳng thể rõ biểu cảm gương mặt . Kết quả là, chiếc nơ cà vạt của cô vẫn nắm chặt, định lùi thì kéo mạnh về vị trí cũ.

Cô đáp với giọng điệu ôn hòa, mềm mại: " học lớp nào."

Cô chỉ tên là Khương Nhiên, nhưng cho cô học lớp nào .

Khương Nhiên cô, thấy vẻ nghiêm túc của cô, trong lòng thực sự tin lời cô . Hắn gật đầu, khẽ nhíu mày, nhanh chóng giãn . Hắn với vẻ mặt bình thản: "Lớp 11/10. Chiều nay khi tan học, thấy nó. Nếu ..."

Hắn kéo kéo chiếc nơ cà vạt của cô.

Tô Yên cảm thấy... lẽ để mắt đến chiếc cà vạt của cô .

Quả nhiên, ngay đó là câu: "Nếu thấy nó, cái cà vạt của em, sẽ là vật bồi thường."

Cô hé miệng định .

Tiếng la hét điên cuồng của đám nữ sinh bên cạnh vang lên chói tai, đinh tai nhức óc.

Điều đó thành công ngăn cản Tô Yên. Cô đành ngoan ngoãn gật đầu.

" nhớ ."

Như , mới buông tay. Vẻ khó chịu mặt tan biến, trở sân bóng rổ.

Trình Tinh Dương Khương Nhiên.

Hắn thấy Khương Nhiên cụp mắt xuống, thần thái và khí chất bỗng chốc trở nên lười nhác.

Không còn vẻ cáu kỉnh bốc hỏa như mấy ngày nay nữa.

Hắn lên tiếng hỏi: "Còn chơi ?"

Khương Nhiên khẽ nâng mí mắt: "Đi thôi."

"OK."

Trình Tinh Dương bộ dạng Khương Nhiên như , nhịn về phía cô gái đang giữa đám nữ sinh.

Lúc , mới khuôn mặt cô gái.

Mảnh mai, yếu ớt, ngoan ngoãn, đôi mắt long lanh nước.

Là kiểu con gái ngoan.

Dễ , xinh xắn.

cũng chỉ thôi.

Một cô gái như thế ở trường trung học Đế Đô cũng tính là đặc biệt.

Sao thể khiến Khương Nhiên đặc biệt quan tâm đến chứ?

Trình Tinh Dương một tay ôm quả bóng rổ, khỏi sân bóng rổ, ánh mắt ngừng về phía Tô Yên. Hắn hồi lâu mà vẫn hiểu điều gì.

Vì sự việc bất ngờ , Tô Yên im lặng bỗng nhận ánh mắt của gần như bộ nữ sinh trong khối.

Sự ghen tị, nghi ngờ, kinh ngạc, ngưỡng mộ, đủ loại cảm xúc lẫn lộn, thôi thúc họ nhưng ngại ngùng vì liên quan đến Khương Nhiên, dám tiến lên hỏi.

Cho đến khi cô trở về lớp, những ánh mắt mới giảm bớt.

Lúc , cuối cùng nhịn nữa, bước đến mặt Tô Yên: "Cậu quen Khương Nhiên ?"

Lời dứt, cả lớp đều im lặng.

Tất cả đều dựng tai lên, chờ đợi câu trả lời của cô.

Tô Yên ở chỗ của , ngẩng mắt lên: "Gặp hai ."

Cô ngoan ngoãn trả lời.

Cô gái nhịn hỏi: "Cái cà vạt mà Khương Nhiên ?"

"Tay thương, dùng cà vạt giúp cầm máu."

Lời dứt, vài thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng là chuyện gì mờ ám, hóa chỉ là học sinh giúp đỡ lẫn thôi.

Cô gái khoanh tay, vẻ mặt tin: "Anh vô cớ giúp cầm m.á.u ? Lại còn dùng cà vạt của nữa?"

Khương Nhiên là loại học sinh gương mẫu tràn đầy năng lượng tích cực.

Có thể chuyện như ? Phản ứng đầu tiên của cô gái đó là Tô Yên đang bừa.

đúng lúc cô định tiếp tục chất vấn, chuông lớp vang lên.

Lời của cô nghẹn trong cổ họng, cam lòng Tô Yên một cái.

Lại thấy giáo viên lớp, cuối cùng chỉ thể dậm chân trở về chỗ của .

Lúc rời , ánh mắt cô mang theo một tia ghen tị và một chút cam lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận