Cố Tinh lập tức hóa đá. Anh , đồng tử run rẩy, điện thoại cũng suýt rơi khỏi tay. Trong lúc lảo đảo, vô tình chạm nút loa ngoài.
Một giọng nam y hệt Cố Tinh vang lên: " hình như thấy giọng của Vương Ngọa Ngoãn."
Cổ họng Cố Tinh lăn lên xuống, mãi lời nào.
nhanh như chớp giật lấy điện thoại, nghiến răng nghiến lợi: "Cố Lẫm, nhốt An An ở ? Thả cô !"
"...Đây là chuyện giữa chúng ."
"Anh đang vi phạm pháp luật đấy!"
"Cô im ."
Giọng Cố Lẫm đều đều, thái độ tệ.
Cố Tinh lập tức lấy tinh thần, giật lấy điện thoại giận dữ : "Anh hai thái độ gì ? Sao thể chuyện với Ngọa Ngoãn như thế?"
Cố Lẫm im lặng một lát: "Lo quản vợ của ."
"Thả An An !"
tức giận lo lắng. Đầu óc kịp xử lý những chuyện khác, chỉ nghĩ đến sự an nguy của An An.
Cố Lẫm vẫn bình tĩnh: " nhốt cô ."
" tin, cho cô chuyện."
hận thể xuyên qua điện thoại mà xé toạc miệng Cố Lẫm.
Trong điện thoại truyền đến tiếng bước chân chậm rãi. Sau đó cánh cửa sắt kéo , giọng nam mơ hồ và trầm thấp vài câu.
Đầu dây bên liền truyền đến giọng nữ quen thuộc: " Ngọa Ngoãn, tớ ."
bỗng chốc rơi nước mắt. Từ trại trẻ mồ côi đến giờ, và An An từng xa . Cô luôn ôn hòa, mạnh mẽ, bao dung và cưng chiều .
"Anh... họ nhốt mà, ?" nghẹn ngào, tin.
"Là tớ tự nguyện ở , họ nhốt tớ."
"Cố Lẫm đang ở bên cạnh đe dọa ?"
"Không ."
An An dừng một chút, thêm: " Ngọa Ngoãn, chúng con , ?"
"Hả?"
An An , cô ở là để bầu bạn với con, nên tạm thời tự nguyện ở bên cạnh Cố Lẫm. Cô con của cô , năm nay ba tuổi, tên là Cố Tiểu Bảo.
Con của cũng cùng tuổi, tên là Cố Tiểu Bối. Một trai một gái.
"... nhưng chúng mới hai mươi mốt tuổi, con ba tuổi ?"
lắp bắp, thông tin trong đầu xử lý kịp.
" Ngọa Ngoãn, thật chúng 26 tuổi , chỉ là chúng quên mất." An An nhỏ, "Người gặp tai nạn xe là chúng ."
11
ở mép giường, lâu vẫn thể bình tĩnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/danh-thuc-tinh-yeu-hoi-sinh-ky-uc/chuong-4.html.]
An An , vụ tai nạn xe năm đó, chúng cùng mất trí nhớ, thậm chí chỉ còn nhớ những chuyện năm 21 tuổi.
Ký ức của chúng đứt đoạn, đến mức cả việc tỉnh dậy trong bệnh viện cũng còn chút ấn tượng nào.
Chỉ nhớ loáng thoáng chuyện năm năm — hai em song sinh nhà họ Cố tai nạn, trở thành thực vật.
Năm đó, Cố Lẫm và Cố Tinh đúng là từng hôn mê,
chỉ ba tháng họ tỉnh .
và An An khi vì chăm sóc họ mà dần nảy sinh tình cảm.
Không thể , Cố Tinh hiểu .
Anh để bà Cố viện cớ tìm vợ cho hai em.
lập tức mắc câu.
"Ban đầu cũng nghĩ lời bác sĩ, tái hiện ký ức, các em sẽ nhớ thôi... nhưng hiệu quả."
Cố Tinh nửa quỳ mặt , nhẹ nhàng nắm lấy tay .
Anh thử thăm dò, thấy phản kháng thì mới yên tâm phần nào.
"Tức là… hai các đó giả vờ suốt một năm trời?" bán tín bán nghi.
"Ban đầu chỉ định ba tháng thôi, nhưng là tỉnh ."
"Tại ?"
"Anh mâu thuẫn — sợ chị dâu nhớ , sợ chị nhớ gì. Anh là kiểu ngốc nghếch trong tình cảm, chẳng nghĩ cách nào khác… nên quyết định yên luôn."
Chỉ một cái " thử", mà kéo dài suốt một năm.
Theo lời Cố Tinh,
Mỗi ngày năm giờ chiều, khi và An An tan , và Cố Lẫm sẽ thức dậy .
Xử lý công việc ở tập đoàn xong thì tập thể thao, thỉnh thoảng còn tham gia vài buổi tiệc.
Sáng hôm khi chúng đến, họ "ngủ say như chết".
Giả vờ hảo đến từng chi tiết.
"Anh sợ An An đòi ly hôn?" hỏi.
"…Ừm."
"Anh gì? Anh cũng vẻ sợ hãi."
"Anh… … là từng ngoại tình." Cố Tinh thấy sắc mặt đổi, vội vàng , " tin loại đó!"
nhạt: "Anh tin thì gì?"
"Anh trong chuyện tình cảm đúng là kẻ ngốc, mà cực kỳ tự chủ, tuyệt đối thể ngoại tình."
im lặng một lúc, hỏi:
"Thế còn ?"
Cố Tinh lập tức ôm lấy đùi : "Anh vô tội mà!"
Anh gào kêu khổ:
"Vợ ơi, bạn em đòi ly hôn, giờ em cũng ly hôn! Nói với là một giuộc! Cả con em em cũng cần nữa ?!"
12
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Cố Tinh bế đứa bé đến, còn mang theo một cuốn album.
"Em xem , đây là ảnh cưới của chúng , ảnh tuần trăng mật, còn cả chuyến du lịch xuyên Tây Tạng cùng Tiểu Bối nữa..."
Anh chỉ từng bức ảnh cho xem.