Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn

C 43+44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Chương 43: Nỗi nhục nhã đến từ trưởng tỷ

 

Tần Lưu Tây bước   phòng của Vương thị, thấy thấy Vạn di nương và Tần Minh Thuần cũng đang ở đó. Vạn di nương đang may vá, còn em trai tiện nghi thì bên bàn, nắn nót chữ giấy th·iếp, thấy nàng đến thì ánh mắt đầy vẻ uất ức.

Chà, cái tên nhóc con vẫn còn nhớ thù vụ đoạt bánh ngọt hôm đây mà?

Tần Lưu Tây liếc  bé một cái cúi chào Vương thị và Vạn di nương.

Thư Sách

Vương thị mỉm vẫy tay: “Tây Nhi đến , đây .” Bà sang thấy Tần Minh Thuần vẫn yên, chỉ đôi mắt láo liên, bèn : “Thuần Nhi, trưởng tỷ đến, dậy hành lễ?”

Giọng bà ôn hòa nhưng ngữ khí mang theo sự uy nghiêm.

Tần Lưu Tây liếc sang, như .

Cái hình bé nhỏ của Tần Minh Thuần khẽ rụt , vội vàng trèo xuống, chắp tay cúi chào nàng, lắp bắp gọi: “Đại, đại tỷ tỷ an.”

“Ừm hừ.”

Tần Minh Thuần cụp đầu xuống.

Tần Lưu Tây đến bàn của , liếc tập giấy, : “Cái nét chữ hoắc , mấy năm ?”

“Cũng vỡ lòng hai năm .” Vương thị cũng tới, xem qua một lượt, lắc đầu phì .

“Hai năm mà vẫn thành thế ư?” Tần Lưu Tây : “Thôi cũng , tương lai cứ cái tiểu đạo trưởng . Đạo trưởng vẽ bùa trông cũng y chang như thế .”

Tục ngữ gọi là “quỷ vẽ bùa”.

Sát thương lớn, vũ nhục thì cực mạnh.

Choang!

Tần Minh Thuần đả kích đến mức oà lên nức nở.

Vương thị chút dở dở .

Vạn di nương tới, rướn cổ xem, một cách nghiêm túc: “ thật. mà con trai , con chỉ cần lớn lên trai là . Cùng lắm cưới một cô vợ hồi môn thật  dày, cần dựa tài hoa, cứ dựa mặt mà ăn cơm thôi.”

Vương thị: “...”

Tần Lưu Tây thì nhướng mày, quả nhiên là ruột, con trai mà “tiểu bạch kiểm” (ăn bám phụ nữ) cũng chẳng hề gì!

Tần Minh Thuần càng khổ sở hơn.

“Cấm !” Tần Lưu Tây khẽ mắng.

Tiếng lập tức im bặt, chỉ còn tiếng sụt sịt nghẹn ngào.

Vương thị bèn : “Thuần Nhi con tiếp tục .” Còn bà thì kéo Tần Lưu Tây xuống chiếc giường La Hán bên cửa sổ để chuyện.

Tần Lưu Tây xuống, : “Cũng con việc thưa với  mẫu  thânmột tiếng. Ngày mai con lên đạo quán bế quan một thời gian. Kỳ Hoàng con sẽ để cho  mẫu  tùy ý điều động. Những khác trong nhà, cứ sai khiến họ xong đưa về bên chỗ con quản lý.”

Vương thị sửng sốt: “Bế quan?”

Tần Lưu Tây thản nhiên : “Chẳng hồi nhỏ thể con , bằng các đưa con về nhà cũ? Đạo quán Tượng Sơn, chung linh d.ụ.c tú (hội tụ linh khí), thích hợp để điều dưỡng tu hành. Mỗi năm con đều lên đó bế quan tu luyện để bồi bổ sức khỏe, nếu , thể như bây giờ?”

Vương thị lướt mắt chiếc trâm gỗ đào dùng để búi tóc của nàng, thận trọng hỏi: “Cái đó Tây Nhi , tuy con theo sư phụ, nhưng hình như vẫn chính thức nhập đạo ?”

“Chắc là mẫu  nhầm , con chính thức nhập đạo ạ.”

Sắc mặt Vương thị biến đổi.

Vạn di nương chen : “Con Khôn đạo (nữ tu sĩ), mà lấy chồng sinh con?”

“Phái của con câu nệ lục căn (sáu giác quan), cũng thể kết đạo lữ (kết hôn, sống chung như vợ chồng).” Tần Lưu Tây : “ chuyện thì vẫn còn sớm.”

Vạn di nương xong còn thấy , Vương thị thì thở phào nhẹ nhõm, : “Vậy con bao lâu?”

“Không chừng.” Tần Lưu Tây : “Mẫu là Đương gia Thái thái (chủ nhà), hơn nữa lão  thái thái cũng đồng ý,  mẫu    cứ chủ trì tòa nhà . Bên Lý thúc con dặn dò , ông sẽ lo việc mua sắm chi tiêu trong nhà. Mẫu chỉ chỉ cần quản thúc   trong nhà, tạm thời đừng bên ngoài.”

Vương thị giật .

Tần Lưu Tây nghịch dải lụa đeo bên hông, hờ hững : “Chuyện nhà họ Tần vẫn kết thúc , cứ giữ thái độ điệu thấp thì mới khác chú ý, đúng ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/c-4344.html.]

 

 

 

 

 

 

Chương 44: Nghiệt đồ khinh sư

 

Vương thị Tần Lưu Tây một cái thật sâu.

“Con lắm, vả , nhà họ Tần sa sút, trong nhà giờ chỉ còn nữ quyến và trẻ nhỏ, cũng nên tránh bớt thị phi.”

Tần Lưu Tây thêm gì. Người cả xuất từ đại tộc, nếu đến mức độ lợi hại mà bà cũng , thì đúng là phí danh tiếng.

Vương thị tiếp lời: “Thật bà nội con cũng lên Thanh Bình Quan thăm hỏi Quan chủ, chỉ là mấy hôm nay bệnh nên đành hoãn .”

Tần Lưu Tây đáp: “Quan chủ đang xuất hành đợt , bà cũng e là gặp .”

Đứng ngoài cửa, Kỳ Hoàng nàng một cái cụp mắt xuống—đây đích thị là dối  như  cuội .

Tần Lưu Tây hề nửa điểm chột đuối lý. Cơ thể thì lăn lộn chi, việc đến nước , đảo ngược tình thế là điều thể.

“À đúng , mẫu gọi con đến việc gì ?”

Vương thị trấn tĩnh , : “Là thế . Khi khám nhà, tất cả nam đinh mười hai tuổi đều trong danh sách lưu đày...”

“Mẹ lo cho nhị ?” Tần Lưu Tây liếc nét mặt bà, : “Mẹ yên tâm, nhị đường lưu đày chịu khổ là tránh khỏi, thậm chí... cứ yên lòng, nó quý nhân tương trợ, nhất định sẽ hóa hiểm thành lành, bình an đến nơi.”

Tim Vương thị đập thình thịch, bà Tần Lưu Tây, môi mấp máy: “Con, con chút gì ?”

Chẳng lẽ đứa bé khi nhập đạo, cũng học cái tài tiên đoán cát hung từ vị sư phụ ?

“Không cần , chỉ cần phỏng đoán là . Chuyện xảy đột ngột, nó vốn là ấm sống trong nhung lụa, đột nhiên nhà gặp đại nạn, nhỏ tuổi theo cha lưu đày, thể chịu khổ?” Tần Lưu Tây giải thích: “Còn việc quý nhân tương trợ, đó là do sư phụ con bốc quẻ.”

Lần thứ hai, nàng lấy Lão đạo Xích Nguyên lá chắn.

Lão đạo Xích Nguyên đang đả tọa ( thiền) trong chính điện Thanh Bình Quan tự nhiên sờ sờ cái tai đang nóng lên, chùi mũi chút giữ hình tượng nào.

Cái nghiệt đồ , nhất định là đang khinh sư ( sư phụ) .

Vương thị thì mừng rỡ, khó mà kìm lòng , bà nắm lấy tay Tần Lưu Tây: “Thật sự là Quan chủ ?”

Tần Lưu Tây xuống bàn tay phụ nữ trở nên thô ráp một thời gian ngắn, khẽ gật đầu.

Mắt Vương thị tức khắc nóng bừng, : “Thế thì .”

nghiêng đầu, lau khóe mắt, : “Mẫu nhắc chuyện đó nữa. Vừa mẫu , hiện giờ trong nhà , tất cả đều là nữ quyến và trẻ nhỏ sức trói gà. Tuy khi rời kinh nhà thông gia lén đưa ít bạc, nhưng nhiều như , cũng sẽ miệng ăn núi lở (tiêu hao hết). Ta nghĩ, nên mua mười mẫu ruộng cho thuê ruộng ? Cứ treo danh nghĩa Lý Đại Quý, gây chú ý, địa tô thu về đủ để chi tiêu thức ăn cho cả nhà, đến mức cứ tốn tiền mua mãi. Thế nên hỏi con, con thấy Lý Đại Quý thể dùng ?”

“Gia đình Lý thúc, tất cả đều là trung phó.”

Tần Lưu Tây chỉ vọn vẻn tám chữ, nhưng khẳng định nhân phẩm của cả nhà Lý thúc.

Vương thị hiểu rõ, : “Vậy cứ thế . Còn về các nguồn thu khác, chúng đang tính ít đồ nữ công, gửi bán ở các tiệm thêu thùa tạp hóa. Tiền lãi cũng sẽ chia cho các nàng, dù cũng để các nàng chút tiền riêng trong tay thì mới tâm an.”

Tần Lưu Tây kiên nhẫn với mấy chuyện : “Mẫu và Lão Thái thái cứ quyết định là .”

Nàng ngẩng đầu, thấy Vạn di nương mặc váy vải thô đang cắm cúi xâu kim luồn chỉ, thấy Tần Minh Thuần cũng mặc vải thô, thầm nghĩ, nếu như mặc đồ hơn thì sẽ cảnh ý vui mấy.

“Nếu còn chuyện gì, con xin phép cáo lui .” Tần Lưu Tây dậy chào.

“Con .”

Tần Lưu Tây hành lễ, cúi chào Vạn di nương, đó mới đến bên Tần Minh Thuần, thấy nhóc đang gồng lên, nàng liền : “Tuy thể dựa mặt mà ăn cơm, nhưng lỡ lớn lên tàn ( ) thì ? Cho nên vẫn học chút bản lĩnh. Nếu bảng chữ mẫu về vẫn thấy y như thế, sẽ đ.á.n.h đòn ngươi!”

Tần Minh Thuần: “!!!”

Ô ô ô, đây thật là chị ruột của ?

 

 

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận