CHIA TAY VỚI NAM THẦN

Chương 1

1.

Con mèo dưới lầu kêu mãi không ngừng, Kiều Sinh chen lại gần tôi, vẻ mặt đầy tò mò.

"Cái con mèo này sao kêu mãi không ngừng vậy?"

Tôi đang chỉnh sửa thiết bị livestream, không mấy để tâm.

"Mùa đ//ộng d//ục."

Anh khẽ cười, giữ lấy eo tôi rồi đặt tôi lên đùi anh, cắn nhẹ vào tai tôi.

"Đ//ộng d//ục, kêu thì có tác dụng sao?"

𝕸𝖔𝖓𝖌 𝕹𝖌𝖚𝖞𝖊𝖙 𝕮𝖆𝖈

Tôi phớt lờ sự bám dính của anh ấy, tiếp tục tập trung chỉnh sửa thiết bị livestream: "Cách mèo tìm bạn đời chính là kêu mà."

Nói xong câu này, bầu không khí bỗng trở nên yên lặng.

Tôi tò mò quay đầu nhìn người đàn ông phía sau, trong mắt Kiều Sinh chứa đựng vẻ sâu thẳm khó đoán.

Vào khoảnh khắc ánh mắt chúng tôi chạm nhau, anh ấy khẽ mỉm cười, cánh tay thon dài vòng qua eo tôi.

Tim tôi bỗng nhiên loạn nhịp.

Kiều Sinh tung đòn c//hí mạ//ng.

Anh ấy mở miệng, dùng giọng nói trầm ấm khó cưỡng gọi tên tôi.

"Chị à."

"Chị ơi......."

"Chị, chị à........"

Giống như cách mèo con cầu bạn đời, anh ấy hôn tôi một cái rồi gọi tôi một tiếng.

Kiều Sinh lớn hơn tôi hai tuổi, nhưng tên đàn ông này, đáng ghét đến mức khiến người ta không thể rời mắt, mỗi khi trêu chọc tôi lại thích gọi tôi là chị.

Vậy là, buổi livestream tối nay phải dời lại rồi.

2.

Khi tôi bắt đầu livestream thì đã trễ nửa tiếng, môi tôi sưng đỏ, tai thì đỏ bừng.

Một fan có biểu tượng cấp 21 gửi tin nhắn hỏi: "Môi của bảo bảo sao lại sưng thế?"

Có nhiều người hỏi, không thể nào làm ngơ, tôi giả vờ uống một ngụm nước.

"Trong lúc ăn, không cẩn thận ăn trúng phải ớt, có lẽ là vì lý do này."

Sau chiếc camera, Kiều Sinh đang tựa lưng lười biếng vào sofa, nghe thấy câu nói của tôi thì khẽ cười cười.

Tôi hơi bối rối, khẽ ho một tiếng.

Hầu hết mọi thời gian, nội dung livestream của tôi là hát, thỉnh thoảng tôi cũng sẽ dạy một số kỹ thuật hát. Số lượng người xem trong phòng trực tiếp không nhiều, mỗi ngày khoảng sáu bảy nghìn người.

Tôi đeo tai nghe và bắt đầu hát, lâu lâu tôi ngẩng đầu nhìn về phía sofa, Kiều Sinh cúi đầu, chăm chú làm việc trên chiếc laptop.

Kiều Sinh đẹp đến mức đặc biệt, kiểu khiến người ta không thể rời mắt.

Ngày anh ấy quyết định trở về nước phát triển sự nghiệp, khi tin tức tài chính đưa tin về anh, họ đã dùng câu này: "Chàng trai đẹp nhẹ nhàng, tựa như ngọc thụ trước gió."

Lúc này, anh ngồi trên chiếc sofa rẻ tiền, bộ vest cao cấp cắt may vừa vặn càng làm tôn lên vóc dáng cao ráo, thẳng tắp và vẻ ngoài quý phái, khác biệt của anh.

Một bộ vest, có giá trị cao hơn tất cả những thứ trong căn phòng cho thuê của tôi.

Trong lòng tôi cảm thấy có chút chua xót, sự tự ti đánh bại tự tin, nó chiếm lấy ưu thế, tôi thậm chí cảm thấy mình thật không biết điều.

Hát xong bài hát cuối cùng, gần đến lúc kết thúc buổi livestream, nước trong cốc đã hết từ lâu, tôi cảm thấy cổ họng khô và khát.

Một số fan cũ đồng loạt gửi tin nhắn: "Vợ ơi, hẹn gặp lại vào tối mai."

3.

Đột nhiên, một bàn tay thon dài đưa cốc nước đến miệng tôi, tôi tháo tai nghe ra, "Hẹn gặp lại vào tối mai" câu nói này tôi còn chưa kịp trả lời fan, tôi ngây ngốc nhìn vào khuôn mặt của Kiều Sinh với đôi mày cong cong.

Hình ảnh của anh nhanh chóng xuất hiện trong ống kính, hình như không thể quay được mặt anh, Kiều Sinh cố tình cúi người xuống, cho đến khi toàn bộ hình ảnh của anh xuất hiện trong ống kính.

Tôi cảm thấy lo lắng, nên không thể nhìn thấy sự gian xảo và sự đắc ý trong ánh mắt của anh.

Giọng nói của Kiều Sinh mang theo nụ cười: "Bảo bối, lần sau thành thật một chút, là tôi hôn cô ấy."

Tôi choáng váng đến mức không nói nên lời, đây là lần đầu tiên anh xuất hiện trong buổi livestream của tôi.

Kiều Sinh hạ thấp người, hôn nhẹ tôi một cái, rồi quay đầu nhìn về phía ống kính.

"Cảm ơn các bạn đã yêu mến bạn gái của tôi."

"Đã có chủ rồi, đừng gọi cô ấy là vợ, tôi dễ ghen lắm."

"Mọi người ngủ sớm nhé, hẹn gặp lại vào tối mai."

Bảng tin bùng nổ, từng dòng tin nhắn bay nhanh.

【Đây là thứ mà một cẩu độc thân như tôi có thể xem sao?】

【"Wow, là Kiều Sinh sao?"】

【"Bạn trai của streamer đúng là đẹp trai c.h.ế.t mất!"】

【"Lầu trên, Kiều Sinh là ai vậy?"】

【"Kiều Sinh đó!!!! Các cậu có thể tìm thử mà xem!!!! Một người siêu đỉnh luôn đó!!!!"】

【"Tìm rồi, là một nhân tài trong giới kinh doanh, ba tháng trước quyết định về nước phát triển, tin tức tài chính đã đưa tin về anh ấy suốt bảy ngày liền!"】

Kiều Sinh lạnh lùng tắt camera.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chia-tay-voi-nam-than/chuong-1.html.]

Nhờ màn thể hiện đầy ấn tượng của anh ấy, tôi – một streamer nhỏ bé – ngay tối hôm đó đã lên thẳng top tìm kiếm hot.

4.

Tắt camera xong, vẻ lạnh lùng của anh ấy biến mất hoàn toàn, thay vào đó là dáng vẻ tinh quái khi kéo tôi – đang ngơ ngác – vào lòng.

"Bảo bối xinh đẹp, để anh hôn thêm cái nữa được không nào?"

Thật là quá quyến rũ

Tôi đẩy nhẹ vào vai anh ấy.

"Anh có biết mình đang làm gì không?"

Anh ấy khẽ nhướng mày: "Thể hiện chủ quyền chứ sao, anh còn chưa được gọi em là vợ mà."

Một câu nói vừa tủi thân vừa đáng thương.

Tôi thở dài.

"Kiều Sinh, anh làm vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của mình đấy."

Tôi làm streamer đã vài năm, quá hiểu hành động này của anh ấy sẽ gây ra hậu quả gì.

Trên đời này, những người mang thành kiến thật sự rất nhiều.

Một streamer tầm thường bám lấy một đại gia trong giới kinh doanh, không cần nghĩ cũng biết sẽ bị chửi rủa thế nào.

Thật lả lơi, giả tạo, thủ đoạn cao tay, vì muốn leo lên và có lượng người xem mà không biết đã ngủ với bao nhiêu người.

Người có thể khen ngợi bạn xuất sắc không nhiều, nhưng những người chê bai bạn thì luôn có thể kéo đến như ong vỡ tổ.

Kiều Sinh vốn là đang đi trên con đường hoa, ánh sáng rực rỡ chiếu sáng đến anh ấy, tôi không muốn anh ấy bị người ta chỉ trích sau lưng.

Anh ấy không trả lời tôi, nụ hôn rơi xuống nhẹ nhàng và cuồng nhiệt, như thể muốn hoàn thành những điều chưa làm xong trước khi lên sóng.

Tôi đưa tay lên che môi, nụ hôn của anh rơi xuống mu bàn tay tôi, anh ngẩn ra một lúc rồi bật cười, âm thanh thật dễ chịu.

"Anh không cần những danh tiếng đó."

"Anh chỉ cần em, bạn gái xinh đẹp của anh."

Anh ấy nâng tôi lên, đẩy tôi nhẹ nhàng về phía trên: “ Có phải đói rồi không?"

Tôi lắc đầu: "Không đói, đi ngủ đi."

Kiều Sinh ôm tôi bước về phòng, hơi thở của anh ấy phả vào tai tôi.

"Vội vàng đi ngủ thế sao?"

Tôi: ??????

Cảm giác như anh ấy sắp nói ra điều gì đó không đúng.

"Tiểu Giang Giang chủ động quá nhỉ~"

"Anh trai thích lắm~"

Tôi: ..........

Gã đàn ông lả lơi này, đúng là chẳng nói được điều gì tốt.

5.

Sáng hôm sau, tôi bị tiếng điện thoại của mẹ đánh thức, tỉnh dậy thì Kiều Sinh đã không còn ở đó nữa.

Trên bàn ăn là bữa sáng Kiều Sinh làm, mẹ tôi thì cứ hỏi dò trong lời nói.

"Mấy hôm nay con đang yêu đương phải không?"

Tôi uống sữa đậu nành, trả lời qua loa một tiếng "Dạ".

Bên đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu, cuối cùng mẹ thở dài: "Tiểu Giang, mẹ sợ con phải chịu thiệt thòi."

Tôi biết, mẹ lo lắng Kiều Sinh, người có tiền, sẽ phụ lòng tôi.

Tắt cuộc gọi với mẹ, tôi lên mạng, và tên tôi cùng Kiều Sinh vẫn còn trên bảng tìm kiếm hot.

Dưới đó, những bình luận như tôi dự đoán, thật khó nhìn.

Tôi nhanh chóng ăn xong bữa sáng, rồi thu dọn tất cả đồ đạc của Kiều Sinh để lại trong căn phòng thuê của mình.

Khi gọi điện cho Kiều Sinh, tôi có thể nghe thấy âm thanh từ cuộc họp ở anh đang tham gia.

"Chờ một chút, tôi phải nhận cuộc gọi quan trọng."

Với người ngoài, anh luôn lịch sự và xa cách, chỉ có trước mặt tôi là khác, anh luôn dùng đủ loại biệt danh để trêu chọc tôi.

"Tiểu Giang?"

"Đồ của anh đã được thu xếp xong, tối nay em sẽ gọi người mang đến cho anh."

Ánh nắng xuyên qua những tán lá, chiếu xuống sàn nhà, lốm đốm, lúc sáng lúc tối.

"Xì."

"Anh quên cho đường vào sữa đậu nành cho em rồi à?"

Tôi hít một hơi thật sâu, đầu mũi cảm thấy chua xót.

"Kiều Sinh, chúng ta..."

Câu chưa nói xong đã bị anh cắt ngang.

Một cảm giác ớn lạnh sộc qua.

"Hai từ đó tốt nhất đừng nói ra."

"Tiểu Giang, em đừng có mơ!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận