Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo

Chương 15:chương 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Túi lương thực là gạo trắng, xay kỹ, tạp chất, nấu thành cơm thơm mềm. Nhà nông bình thường đều nỡ ăn loại gạo trắng ngon như , ngày thường ăn ngũ cốc thô.

 

Mắt Úc Ly sáng lên, quyết đoán: “Vậy thì ăn cơm thịt khô!”

 

Úc Kim chị cả, em út, nhớ chuyện , nhỏ giọng hỏi: “Chị cả, chị lát nữa sẽ đưa cho bà nội ?”

 

!” Úc Ly một cách đương nhiên. “Đến lúc đó cả nhà cùng ăn, cũng coi như là đưa cho bà nội .”

 

Úc Kim: “…” Còn thể như ?

 

Úc Kim cứ ngơ ngác, ma xui quỷ khiến nhận lấy bắt đầu chuẩn .

 

Úc Ly háo hức chờ ăn cơm thịt khô nên rời khỏi bếp, cứ canh bên nồi.

 

Còn Úc Châu thì khỏi , đôi mắt cứ dán chặt bếp.

 

Khi cơm thịt khô chín, Úc Ly múc sáu bát đầy ụ, đặt trong giỏ mang về phòng.

 

Cuối cùng, trong nồi chỉ còn một lớp cơm mỏng và lớp cháy vàng thơm nức.

 

Thực ăn cháy, nhưng nghĩ đến việc cả nhà chia , đành nén lòng để .

 

Đến trưa, những ngoài đồng lượt trở về.

 

Nhà họ Úc nhanh chóng trở nên náo nhiệt.

 

Vợ chồng ông Úc hai tin Úc Ly hôm nay về mặt thì vô cùng vui mừng, màng đầy mồ hôi, thẳng về gian nhà phía tây.

 

“Ly Nương, con về .”

 

Trong phòng, Úc Ly về phía đôi vợ chồng .

 

Thoạt , họ đen gầy, là hình ảnh điển hình của những nông dân nghèo khổ, rõ ràng mới ngoài ba mươi mà trông như những lão nông gần năm mươi.

 

Đặc biệt là bà Liễu, gương mặt đen sạm lộ vẻ vàng vọt, qua là sức khỏe yếu.

 

Cả hai vợ chồng đều là thật thà, thấy con gái xuất giá trở về, dù mừng rỡ nhưng gì.

 

Trong lòng họ còn chút thấp thỏm, lo con gái sẽ oán trách .

 

Thực họ cũng đồng ý gả con gái cho nhà họ Phó để xung hỉ, nhưng đây là quyết định của bà cả, cả nhà đều đồng ý, nên dù họ là cha cũng thể phản đối. Bà cả chỉ cần một câu “hiếu đạo” đè xuống là hai vợ chồng chỉ thể thỏa hiệp.

 

Là do họ vô dụng, trong lòng vô cùng áy náy với con gái cả, mấy ngày nay cũng ngủ ngon.

 

Ngay cả khi tin chủ nhà họ Phó tỉnh , họ cũng vui mừng bao nhiêu. Một kẻ bệnh tật, sống bao lâu, bất cứ cha nào thương con cũng sẽ gả con gái qua đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-15chuong-15.html.]

Úc Ly lướt mắt qua họ, cất tiếng gọi: “Cha, .”

 

Vợ chồng ông Úc hai vội vàng “ừ” một tiếng, miệng , gì.

 

Cuối cùng vẫn là bà Liễu hỏi: “Ly Nương, con… mấy ngày nay sống thế nào?”

 

“Cũng ạ.” Úc Ly nhàn nhạt đáp.

 

Có lẽ cảm nhận sự lạnh nhạt của cô, hai vợ chồng dù nhiều lời cũng mở miệng thế nào. Họ đều là những vụng về ăn , ngày thường ít khi giao tiếp với các con gái, lúc trong lòng hổ thẹn, càng gì.

 

May mà lúc Úc Châu chạy đến, gọi họ qua ăn cơm.

 

Vợ chồng ông Úc hai vội vàng đồng ý, sân múc nước rửa tay, rửa mặt mới nhà chính ăn cơm.

 

Trong nhà chính một chiếc bàn lớn, chen chúc cùng .

 

Úc Ly liếc một vòng, ánh mắt lướt qua từng , đối chiếu gương mặt họ với ký ức, phát hiện của đại phòng ở nhà.

 

Ông chú cả nhà họ Úc cũng từng học, tiếc là tư chất , ngay cả kỳ thi đồng sinh cũng đỗ. Lại về làng ruộng, nên ở huyện kế toán cho một tiệm gạo, ăn ở đều tại sân của tiệm.

 

Sau khi Úc Kính Đức và Úc Kính Lễ lên huyện theo học thầy tú tài Trần, ông chú cả bèn thuê một căn nhà ở huyện, ở cùng hai đứa con trai.

 

Vợ ông chú cả là bà Trần thì mang theo con gái Úc Cầm và con trai út Úc Kính Tông ở làng phụng dưỡng cha chồng. Thỉnh thoảng bà sẽ đưa các con lên huyện thăm chồng và các con, tiện thể ở đó một thời gian.

 

 

 

 

 

 

Vừa mấy ngày nay, bà Trần đang đưa các con ở huyện, ở nhà.

của đại phòng ở nhà, nhưng trong phòng vẫn ít .

Mỗi khi đến bữa ăn là lúc nhà họ Úc náo nhiệt nhất.

Úc Kim bưng một chậu canh rau xanh lớn . Vì chậu canh quá lớn, em bưng cẩn thận, mồ hôi lấm tấm chóp mũi, sợ cẩn thận đổ.

Úc Ly đưa tay đỡ lấy, giúp em bưng nhà chính.

Mọi trong phòng đang trò chuyện, chuẩn ăn cơm, thấy Úc Ly cũng ở đó cũng gì, chỉ bà thím ba họ Vương chào cô một tiếng.

“Ôi chao, Ly Nương về đấy .” Rồi bà với Úc Kim: “Kim Nương, chị con hôm nay về mặt, thêm chút món ngon đãi chị?”

thức ăn bàn, cũng giống như ngày, dưa muối, canh rau xanh, ngay cả đậu phụ rẻ tiền cũng .

Miệng thì , chứ thực trong lòng bà rõ, mỗi ngày nấu món gì đều do bà cả sắp đặt.

Buổi sáng khi khỏi cửa, bà cả sẽ lấy lương thực cho cả nhà trong ngày bếp, còn đều khóa kỹ để đề phòng khác ăn vụng.

Trong lòng bà cả, cháu gái đáng giá, sẽ vì một đứa cháu gái gả xung hỉ mà để nhà mổ gà vịt đãi nó. Chuyện đó là thể, ăn như thế nào thì cứ ăn như thế .

Úc Ly đặt chậu canh rau xanh lên bàn, với bà Vương: “Thím ba đúng ạ, hôm nay chị hai quả thực món ngon.”

Bà Vương xong khỏi ngẩn .

Chẳng lẽ bà cả thật sự bảo Úc Kim món ngon đãi cháu gái về mặt ? Không thể nào!

Lúc , con trai út của bà Vương là Úc Kính Nghĩa la lên: “Món gì ngon? Con cũng ăn.”

Nó năm nay mới sáu tuổi, là đứa nhỏ nhất trong lứa cháu nhà họ Úc, ngày thường bà cả cưng chiều. Hễ chút gì ngon, đều miệng nó.

Chưa để Úc Ly , thấy một bát cơm cháy lớn bưng lên. Trên là lớp cơm dẻo thơm, là lớp cháy vàng ruộm. Dù trời đang nóng nực, món ăn vẫn cực kỳ hấp dẫn, khiến khỏi ứa nước miếng.

Mọi đều chút ngơ ngác, bát cơm cháy ?

Đang suy nghĩ thì thấy Úc Ly xách một chiếc giỏ tới, mở tấm vải che miệng giỏ , mang sáu bát cơm thịt khô đầy ụ, lượt đặt mặt những nhà nhị phòng.

Thư Sách

Nhị phòng sáu , vặn là sáu bát cơm thịt khô.

Úc Ly với những nhà nhị phòng: “Cha, , chị hai, em ba, em út, ăn cơm ạ.”

Mọi : “…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận