Bạch Cốt Tinh Nũng Nịu

Chương 19.

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

May mắn , Thần Tài Triệu Công Minh là vị thần hóng chuyện, dò hỏi gì về nàng với Tiểu Nhu và Miêu Miêu, chỉ họ cùng .

Dương Tuyết dặn dò một phen, lỡ miệng mặt Triệu Công Minh.

Tiểu Nhu thần bí:

“Không , cho dù cũng sẽ làm gì tỷ .”

, tỷ yên tâm, vị Thần Tài là thần tiên thiên đình, hôm nay chỉ xem chúng như là đồng tử của tỷ. Nhân cơ hội đó, chúng hỏi nhiều chuyện về thiên đình và phát hiện một bí mật to lớn.”

Vừa , Miêu Miêu và Tiểu Nhu ăn ý trao đổi ánh mắt.

Phản ứng của hai khiến Dương Tuyết ngứa ngáy trong lòng:

“Đừng úp úp mở mở nữa, .”

Lúc , Tiểu Nhu mới thành thật kể , rõ mục đích thực sự khi Triệu Công Minh hạ phàm.

Nghe xong lời Tiểu Nhu, Dương Tuyết sững , nàng ôm trán, bất lực lắc đầu thở dài:

“Tạo nghiệp mà…”

Không ngờ các vị thần thiên đình đồn nhảm về nàng, nào là nàng và Tôn Ngộ Không gặp yêu, còn thiên lý nhãn tận mắt thấy Tôn Ngộ Không đưa Bạch Cốt Tinh cưỡi mây bay , bây giờ thể đang nuôi vợ bé trong nhà vàng, đưa nàng về Hoa Quả Sơn để trông coi nơi đó giúp .

Dương Tuyết chỉ còn âm thầm may mắn: May mà các vị thần tin, nếu hôm nay Triệu Công Minh mà đến Hoa Quả Sơn thì nàng lộ tẩy .

“Tỷ yên tâm, thiên đình cũng chỉ làm bộ thôi, Thần Tài nhân cơ hội hạ phàm du ngoạn, vốn chẳng để tâm thật sự. Chỉ cần phận thật của tỷ, chúng vẫn thể sống yên bình.”

Vừa , Tiểu Nhu móc từ trong n.g.ự.c một túi tiền.

“Tiền của Thần Tài giống như giấy đó, chúng đang thiếu tiền, cho mỗi một trăm lượng vàng.”

Miêu Miêu cũng lấy túi tiền , thì thầm đầy phấn khích:

“Ta mơ cũng ngờ ngày Thần Tài tặng vàng tận tay.”

Dương Tuyết cũng ngờ, một ngày Thần Tài lấy vàng đập đầu.

Vì tạm thời gặp nguy hiểm, Dương Tuyết yên tâm tắm, ngủ một giấc thật sâu.

Còn ở cuối hành lang, Thần Tài thói quen ngủ, mang theo đầy vàng bạc, chuẩn ngoài rải vàng cho dân nghèo, tích đức hành thiện.

Chỉ là, khôi phục nguyên , bước khỏi khách điếm thì thấy một luồng sáng lướt qua bầu trời, nhận đó là thần quang của Quan Âm.

Sao bà xuất hiện ở đây?

Chẳng lẽ Bạch Cốt Tinh xuất hiện ở Bảo Tượng Quốc ?

Không , theo xem .

Nếu Bạch Cốt Tinh bắt , cái cớ du ngoạn trần gian của cũng còn lý do để tồn tại nữa.

Dương Tuyết mùi bánh bao mà Tiểu Nhu mang đến đánh thức, bụng réo ầm ĩ, nàng đành bò dậy khỏi chăn.

“Tỷ tỷ, thấy khách lầu đều thích ăn món , nên mua ít bánh bao về cho tỷ.”

Tiểu Nhu bưng chậu nước đặt mặt nàng,

“Ông chủ món ăn nóng mới ngon, tỷ rửa mặt xong ăn ngay nhé.”

“Con nhóc xa, còn ngủ thêm chút nữa mà, mùi thật sự quá quyến rũ .”

Nàng mặc quần áo, tóc dài buông thả lưng, lười biếng rửa mặt.

Sờ lên làn da mịn màng của , nàng thầm nghĩ làm yêu tinh vẫn hơn, cần bôi mấy lớp mỹ phẩm, mặt mộc thế đủ khiến kinh diễm .

“À đúng tỷ tỷ, Tôn Ngộ Không thật sự cưới tỷ làm áp trại phu nhân ?”

“Phụt… khụ khụ!”

Dương Tuyết uống ngụm nóng, may mà phun hết lên bánh bao.

“Con bé hư, cẩn thận bịt miệng đó.”

Nàng lau miệng, bực buồn giải thích:

“Sau hỏi lung tung, sắp thành Phật , còn cũng là yêu, đừng linh tinh.”

“Dạ.”

Tiểu Nhu vội vã vỗ lưng nàng, “Tỷ ơi, sai .”

Nhắc đến Tôn Ngộ Không, Dương Tuyết khỏi nhớ đến lúc chia tay hôm qua, ngượng ngùng giải thích rằng bao giờ quen ai tên Tử Hà Tiên Tử, bảo nàng đừng ngoài bịa chuyện nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-cot-tinh-nung-niu/chuong-19.html.]

Hắn chắc chắn cuộc trò chuyện giữa họ, nếu cũng chẳng lảng tránh ánh mắt, dám thẳng khi chuyện.

Tề Thiên Đại Thánh đúng là chịu nổi trêu chọc, còn quan tâm đến một tiểu yêu quen sơ sơ.

Chỉ là, nếu thật sự gả cho làm áp trại phu nhân, e là sẽ cả tam giới đến nát mặt.

Cốc cốc cốc.

Dương Tuyết đang ăn ngon lành thì Triệu Công Minh gõ cửa bước .

“Các đoán xem tối qua gặp ai?”

Triệu Công Minh úp mở, vẻ mặt giấu nổi sự phấn khích.

Dương Tuyết nghĩ thầm: Còn thể gặp ai nữa chứ? Đến cả Thần Tài mà cũng quen , gặp ai khác cũng chẳng gì bất ngờ.

nàng vẫn phối hợp hỏi:

“Gặp ai ? Không lẽ là Nguyệt Lão? Đừng là Quan Âm Bồ Tát nhé?”

Tuy hiện giờ phận của nàng đối lập với Quan Âm Bồ Tát, bên còn phái truy bắt nàng, nhưng kiếp khi còn là một phàm nhân nhỏ bé, nàng vẫn luôn giữ một sự kính trọng sâu sắc đối với Bồ Tát…

Chỉ thấy Thần Tài “bốp” một tiếng gập quạt , chỉ Dương Tuyết sảng khoái:

“Thông minh đấy, đúng là Quan Âm Đại Sĩ! Bà cũng hạ phàm để tìm Bạch Cốt Tinh, gặp nên chúng trò chuyện vài câu.”

“…”

Lo cái gì là nó đến cái đó. Dương Tuyết cùng Tiểu Nhu và Miêu Miêu nên lời.

Triệu Công Minh vẫn đắm chìm trong sự phấn khích của , phe phẩy cây quạt, hả hê :

“Hôm qua chẳng kể với các , Tây Thiên gặp rắc rối lớn, thầy trò Đường Tăng gặp một yêu quái, vốn dĩ ăn thịt Đường Tăng, khiến bốn thầy trò xích mích, chia rẽ. Bây giờ con yêu bỏ trốn, khiến Quan Âm Đại Sĩ đích tay bắt yêu, thế mà chẳng tìm , thật thú vị!”

“…”

Dương Tuyết im lặng.

Miêu Miêu và Tiểu Nhu thì khô khốc, trong lòng chỉ thầm cảm thán: may quá may quá, nhất là tìm .

“Thật hợp ý , vốn phụng mệnh hạ phàm để tìm Bạch Cốt Tinh, nhưng nếu Quan Âm Đại Sĩ còn tìm thì việc gì lãng phí thời gian.”

Triệu Công Minh tâm trạng vô cùng , bung quạt , tựa ghế mềm, thoải mái tận hưởng.

“Hy vọng Bạch Cốt Tinh thể trốn lâu thêm chút nữa, cũng thể ở nhân gian lâu hơn, tận hưởng cuộc sống nhàn nhã.”

Vừa , bóc một nắm hạt dưa, “Mấy sắp đó? Hay cho cùng?”

“…”

Dương Tuyết cũng thấy khó xử. Có nên dắt theo cái “túi tiền” đang phái bắt nàng – ?

“Bạch cô nương , tuyệt đối gây rối , còn thể cung cấp vàng bạc nữa. Cho theo , ?”

Vừa , còn làm vẻ mặt tội nghiệp như đang xin ở nhờ.

“Thần Tài mà theo, thì đời ai dám từ chối!”

Dương Tuyết bật sảng khoái, vỗ vai Thần Tài ,

“Chỉ là hạ phàm để tu luyện, phương pháp tu luyện đặc biệt, ngài đừng sợ là .”

“Ta phàm nhân, sợ gì chứ.”

Vừa đến “đặc biệt”, lập tức nổi hứng, “Dẫn theo mở mang kiến thức với.”

“Được thôi.”

Dương Tuyết lạnh, gật đầu đồng ý. Thần tiên thì ?

Tối đó, Dương Tuyết dẫn Thần Tài ngoài tu luyện, thẳng tiến đến một hang động ngoài thành.

Ban ngày nàng , cách thành trăm dặm một con ác thú g.i.ế.c , thường xuyên dân thường mất tích.

Quả nhiên, ngoài hang động đặt một xác chết.

“Ọe…”

Hạt Dẻ Rang Đường

Còn đến gần, Triệu Công Minh nôn ọe liên tục, ôm lấy cây bên cạnh mà ói.

Tối hôm , Dương Tuyết dùng vải thô bịt miệng và mũi, tự tay chôn ba bộ xác khô, khâu hai xác rữa nát, hóa giải oán khí cho năm linh hồn.

Tu vi của nàng tăng vùn vụt, trực tiếp đột phá lên cảnh giới Thần Du sơ kỳ!

tâm trạng của Dương Tuyết nặng nề. Nàng báo thù cho những c.h.ế.t oan .

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận