Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc

Chương 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư thị ngỏ ý giúp đỡ, nhưng mở lời chợt nhớ từ ngày gia đình ly tán đến nay, tài nấu nướng của bà luôn là bên kịp chín, bên cháy khét. Vẻ mặt bà lúng túng, hồi lâu mới khẽ hỏi cần bà giúp nhóm lửa .

Thuốc trong bình nhỏ vẫn đang sôi sùng sục, Diệp Gia nhanh chóng hết ba mươi cái sủi cảo. Nàng Dư thị, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Dư thị vội vàng xuống cạnh bếp lò, Diệp Gia múc một gáo nước nồi để rửa.

Rửa sạch nồi, nàng múc mấy gáo nước , đun sôi cho sủi cảo . Đợi sủi cảo nổi lên, liền vớt .

Gà Mái Leo Núi

Ba mươi cái sủi cảo, Diệp Gia và Dư thị mỗi hai cái, sáu cái dành cho tiểu nhi. Dư thị cuối cùng cũng ăn một bữa cơm hồn ba năm dài đằng đẵng, suýt chút nữa bật . Tiểu nhi cũng ăn ngấu nghiến. Thằng bé ngẩng mặt lên mỉm với Diệp Gia. Diệp Gia lúc mới tên đứa nhỏ là Uy Nhuy, Chu Uy Nhuy. Tên gọi ở nhà là Nguy Tả Nhi.

Ăn uống no đủ, Diệp Gia cầm một củ ngô nấu cháo.

Ngô chính là tiểu mễ mà hậu thế thường gọi, thứ nấu cháo vô cùng . Vị ngọt thanh mặn mà, tác dụng thanh lọc độc tố, bổ dưỡng cơ thể, thanh nhiệt, giải độc. Mặc dù hương vị kém hơn chút so với gạo bột, nhưng nấu đủ lửa, cũng thể trở nên mềm mại, thơm ngon, ngọt ngào. Diệp Gia chưng phần thịt còn thành canh, bận rộn trong phòng bếp, thì giường bên đông phòng bắt đầu mê sảng.

Giọng của trầm đục liên miên, đứt đoạn. Tựa như phủ một lớp sương mù, nếu chú ý sẽ khó mà rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc/chuong-11.html.]

Đợi Dư thị ăn xong về phòng , lập tức luống cuống, vội vàng chạy đến tìm Diệp Gia.

Diệp Gia cũng chậm trễ, tay ướt quẹt hai cái lên vạt áo đến đông phòng. Nàng sờ lên trán nam nhân, nóng hổi, nóng bỏng tay, tựa hồ thể nướng chín trứng gà.

"Mang rượu tới đây." Thiêu đao tử tuy mãnh liệt nhưng tửu lực đủ mạnh, e rằng hiệu quả sẽ quá rõ ràng. Quay đầu thấy Dư thị hoang mang tột độ, Diệp Gia nhíu mày chỉ huy: "Nương, đun một nồi nước sôi."

Dư thị dù hiểu rõ ngọn ngành, song thấy Diệp Gia kiên quyết, cũng nghĩ nhiều, liền lập tức rời .

Nàng nhanh chóng cởi bỏ y phục của y. Phải , tuy y vẻ gầy gò, nhưng khi cởi bỏ áo ngoài, hình vô cùng cân đối, rắn rỏi. Nàng vội vàng lau rửa tứ chi cho y, đoạn dậy ngoài tìm chậu nước lạnh khác.

Nàng rời khỏi phòng, chẳng ai để ý tới đang giường. Dưới hàng mi khép chặt, đôi mắt y khẽ động đậy. Chu Cảnh Sâm như rơi vũng lầy tăm tối, vô bàn tay đang kéo y ngừng chìm sâu. Bên tai y là tiếng nội thị thất kinh la hét, cùng với Cố Minh Nguyệt quỳ gối chân, ngừng lóc nguyền rủa.

"Là ngươi bức , nào còn lựa chọn nào khác."

Hoàng hậu Chiêu Cũ, từng sủng ái tột bậc, dùng đôi mắt oán độc chằm chằm nam tử tuấn mỹ đang mê man long sàn. Bàn tay phủ bạch đậu khấu đỏ tươi của nàng nắm chặt lấy tay y, gân xanh nổi rõ mu bàn tay thon gầy: "Nếu ngươi lời khuyên của Trình Nghị, đón Dực nhi nghĩa tử, bổn cung há hạ sách ? Đến khi đó, ngươi nhiếp chính, nạp bổn cung hậu cung, bổn cung cũng sẽ chẳng một lời oán thán. Cớ gì cứ đuổi tận g.i.ế.c tuyệt như ?"

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận