Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Tận Trời

Chương 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tin tức Cố Tiểu Khê đính hôn lan truyền khắp thôn nhanh đến mức khiến ai cũng sửng sốt.

Ông cụ Cố và bà cụ Cố giường mà lòng như lửa đốt, thể yên nổi.

Mới chỉ một đêm trôi qua, mà con bé đó đính hôn ?

Cố Tiểu Muội cũng tròn xoe mắt, kéo tay , giọng tò mò xen lẫn kích động:

“Mẹ, là chúng sang xem thử ? Con dì Từ bên nhà đối diện , Cố Tiểu Khê tìm một bộ đội đấy!”

Bà cụ Cố thoáng run tay, ánh mắt khẽ liếc sang ông cụ, thấp thoáng chút hoảng hốt.

“Có khi nào… là họ Lục ?”

Sắc mặt ông cụ Cố sầm xuống, im lặng như một tảng đá, đang tính toán điều gì trong lòng.

Cố Tiểu Muội nhanh mồm nhanh miệng ngay:

, con bảo là họ Lục, còn là bộ đội hẳn hoi nữa! Cố Tiểu Khê đúng là hưởng. Mẹ, qua xem đính hôn mà thèm mời nhà , rõ ràng là coi thường còn gì!”

Bà cụ Cố gạt tay con gái, lạnh nhạt đáp:

“Muốn thì tự . Nhìn kỹ về kể cho .”

nào dám đường hoàng đến đó. Chuyện quà cáp mà nhà họ Lục mang sang đây, bà âm thầm giữ ít, trong đó còn cả một trăm tệ mà Đại Xuyên nhờ họ Lục chuyển về. Nếu bây giờ xuất hiện, chẳng là tự vạch áo cho xem lưng ?

Quan trọng hơn — khi nhà họ Lục ngỏ ý gặp mặt Cố Tiểu Khê, ông cụ Cố gọi cháu gái lớn là Cố Tân Lệ . Nếu chuyện lật … hậu quả khó lường!

“Vậy con giúp xem thử.” Cố Tiểu Muội thích hóng chuyện nhất nhà, xong liền chạy biến như một cơn gió.

________________________________________

Bên nhà bác cả Cố, khí nặng nề đến mức ai bước cũng cảm nhận .

Lưu Xuân Hoa giận run , đưa tay chọc mạnh trán con gái mấy cái:

“Mày xem mày cái trò gì! Con ranh Cố Tiểu Khê đúng là phúc khí từ kiếp để !”

hít sâu một , giọng đầy ấm ức:

“Mẹ chủ nhiệm Vương . Người đính hôn với con bé chính là Lục Kiến Sâm! Mà Lục Kiến Sâm dượng là phó thị trưởng mới nhậm chức năm ngoái ở Hoài thành đấy!”

Ánh mắt Cố Tân Lệ tối sầm, hất tay :

“Con thế ! Ngày con xuống nông thôn , đưa thêm ít tiền cho con .”

Cái tên Lục Kiến Sâm tay thật độc. Chỉ vì một lời tố giác của mà cuộc đời cô rẽ ngoặt. Văn phòng khu phố rõ — nếu vì Lục Kiến Sâm còn nể mặt Cố Tiểu Khê, cô chẳng xuống nông thôn mà là đưa lao động cải tạo.

c.ắ.n răng. Chẳng qua chỉ là một đàn ông để mắt tới Cố Tiểu Khê thôi, gì đáng giá! đụng tới cô … cô sẽ dễ dàng bỏ qua!

Huống chi, cô còn chiếc ngọc bội thần bí — bên trong cả một hồ nước thể nuôi cá. Xuống nông thôn? Cô sợ đói!

Lưu Xuân Hoa con gái đòi tiền thì chau mày:

“Anh cả, hai mày mới cưới vợ, trong nhà gì còn tiền. Hay là mày sông bắt cá, bán cho nhà hàng quốc doanh?”

Cố Tân Lệ nghiến răng, gật đầu. Trong lòng cô dấy lên một sự căm hận mãnh liệt. Nếu vì chú ba vô dụng cháy nhà, nếu vì bọn họ, hôm nay đính hôn với Lục Kiến Sâm là cô mới đúng!

là nữ chính của vận mệnh — cô tin chắc, sớm muộn gì cũng sẽ sống hơn Cố Tiểu Khê!

________________________________________

Tại cục dân chính, ánh nắng buổi sáng rọi nghiêng qua cửa sổ, chiếu lên hai tờ giấy chứng nhận kết hôn mới tinh.

Cố Tiểu Khê khẽ nắm tờ giấy trong tay, trái tim đập rộn ràng. Thỉnh thoảng, cô lén liếc đàn ông cao lớn bên cạnh — từ giờ trở , đây chính là chồng cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-tan-troi/chuong-8.html.]

Nếu đêm hôm đó, khi xông phòng tắm, cô mở miệng giữ lẽ giờ đây cạnh sẽ là một cô gái khác.

Lục Kiến Sâm nhận lấy tờ giấy từ tay cô, cẩn thận cất trong n.g.ự.c áo như một báu vật. Anh cúi đầu, giọng trầm thấp mà vững chãi:

“Giờ vẫn còn sớm. Chúng đến tiệm chụp ảnh, chụp một tấm kỷ niệm.”

“Dạ… ạ!” Cố Tiểu Khê rụt rè gật đầu, hai má ửng hồng.

Cô ngoan ngoãn quá mức, khiến khóe môi Lục Kiến Sâm vô thức cong lên.

Trước đây, từng nghĩ một ngày bản sẽ quyết định cưới một cô gái chỉ trong khoảnh khắc. từ giây phút — đêm hôm đó — , ngoài cô , một ai khác thể bước cuộc đời .

Thời buổi , ít khi chụp ảnh, nên bước tiệm, thợ ảnh niềm nở đón.

Cặp trai tài gái sắc như họ cực kỳ ăn ảnh, khiến thợ chụp ảnh hào hứng đề nghị: “Hai chụp thêm vài tấm ? Bảo đảm lắm!”

Lục Kiến Sâm nghĩ ngợi gì, gật đầu đồng ý ngay. Một chụp liền mười tấm, mỗi tấm rửa hai bản, tổng cộng hai mươi tấm ảnh.

Số lượng ảnh thật sự nhiều, Cố Tiểu Khê tò mò hỏi:

“Sao rửa nhiều ? Mười tấm đủ lắm mà.”

Lục Kiến Sâm kiên nhẫn giải thích:

“Anh giữ mỗi tấm một bản. Mấy bản còn để em mang về cho ba , cũng gửi vài tấm về cho ba .”

Cố Tiểu Khê chớp chớp đôi mắt, khẽ gật đầu: “Vậy cũng .”

Ông chủ tiệm ảnh tươi:

“Cô gái , đàn ông trân trọng kỷ niệm với vợ tương lai chắc chắn là trách nhiệm, yêu thương gia đình. Cô phúc lắm đấy, nhất định sẽ hạnh phúc.”

Câu quá ngọt ngào, khiến Cố Tiểu Khê cũng nhịn bật :

“Cảm ơn lời chúc của bác!”

Rời khỏi tiệm ảnh, hai ghé qua cửa hàng bách hóa.

Lục Kiến Sâm thấy thứ gì cũng mua cho vợ, còn Cố Tiểu Khê thì liên tục can ngăn.

“Em nhiều quần áo , mua thêm một hai bộ là đủ.”

Quần áo cũ của cô thể đổi lấy đồ mới, thật sự cần mua quá nhiều.

Vân Vũ

đàn ông bên cạnh chẳng chịu .

“Một hai bộ đủ? Ít nhất cũng mua mười bộ. Mười là chẵn, tượng trưng cho thập thập mỹ, cuộc sống sẽ viên mãn.”

Cố Tiểu Khê: “…”

Nói , cô cũng chẳng phản bác thế nào.

Mua quần áo xong, Lục Kiến Sâm kéo cô tới quầy đồng hồ, một mua liền bốn chiếc, là loại dành cho nữ.

Cố Tiểu Khê tròn mắt:

“Anh mua nhiều đồng hồ thế gì?”

Quan trọng hơn là, lấy nhiều phiếu mua đồng hồ thế?

 

 

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận