Ta Và Hoàng Đế Hoán Đổi Thân Xác

Chương 1

1

Ta gương mặt tuấn tú đến mức trời đều căm phẫn của Dạ Vô Cực, tiền đồ mà nuốt một ngụm nước bọt.

Tên cẩu Hoàng đế đúng là trai thật, chỉ tiếc đôi mắt quá đỗi hồ đồ.

Hắn cứ một mực cho rằng Bạch Nguyệt Quang trong lòng , Tô Miểu Miểu, là đóa bạch liên thuần khiết vô hại.

Mỗi chạm mặt nàng , y như rằng sẽ đích đến cảnh cáo một phen.

vì phụ là Trấn Quốc Đại Tướng Quân, còn cần dựa thế lực nhà , cho nên dám trách cứ công khai, chỉ dám lén lút mà cảnh cáo lưng.

Thấy ngẩn , sắc mặt Dạ Vô Cực càng trở nên lạnh lẽo, chau mày quát lớn:

“Lục Tri Dao! Ngươi rốt cuộc trẫm ?”

Ta hồn, hờ hững gật đầu:

“Có, Hoàng thượng cứ tiếp tục.”

Ồ, lời cảnh cáo nặng nề hơn ?

Ta khẽ kéo khóe môi, nhạt:

“Hoàng thượng, thần thật sự hề đẩy Tô Quý phi…”

“Đủ , trẫm ngươi ngụy biện!”

Dạ Vô Cực lạnh giọng ngắt lời , ánh mắt như băng giá:

“Lục Tri Dao, tự ngươi liệu lấy!”

Nhìn bóng lưng rời , ngửa mặt trợn trắng mắt một cái.

Hừ, thật nên để tự nếm thử xem Bạch Nguyệt Quang trong lòng rốt cuộc là loại xanh độc địa đến mức nào, thủ đoạn thâm sâu !

Đang nghĩ đến đây, trong đầu bỗng vang lên một giọng máy móc, vô tình vô cảm:

 【Ký chủ, như ngươi sở nguyện. 】

Ai? Gì mà ‘sở nguyện’?

Ta còn kịp phản ứng, mắt liền lóe lên một luồng ánh sáng trắng, linh hồn lập tức kéo trong thể của… Dạ Vô Cực!

2

Ta ngẩn , cúi đầu long bào , nghi ngờ gì nữa, đây chính là thể của Dạ Vô Cực.

Chuyện… chuyện gì đang xảy ?

Ta và Dạ Vô Cực... hoán đổi xác ?

【Chúc mừng ký chủ, ngươi đoán đúng. 】

Thanh âm máy móc vô tình vang lên trong đầu .

Ta trợn to hai mắt:

“Ngươi… ngươi là hệ thống?”

Ta xuyên tới Thiên Nguyên quốc hơn mười năm, chẳng lẽ... rốt cuộc cũng tới ngày ngón tay vàng ?

Hệ thống đáp: 【Phải, ký chủ, là hệ thống mang thai. 】

Ta: “…”

Sao loại hệ thống kỳ quái như thế ?

Chẳng lẽ… nó ngừng mang thai?

Vừa nghĩ tới tình cảnh đó, bất giác rùng một cái.

Hệ thống: 【Ký chủ nghĩ quá , hiện giờ ngươi chính là Dạ Vô Cực. 】

Phải ha, suýt nữa quên mất chuyện .

Ta nhếch môi kịp bật , hệ thống lạnh lùng tiếp:

【Cho nên, ngươi khiến các phi tử trong hậu cung mang thai, bằng sẽ trừng phạt. 】

“...Sẽ trừng phạt như thế nào?”

Giọng hệ thống đều đều, chút cảm xúc:

【Ngươi sẽ chịu những cú sốc điện kinh hoàng... cho đến chết. 】

Ta: “!!”

Ha… ha ha, chẳng là… nếm thử niềm vui nam nhân thôi ?

Ta !!!

3

Hắn, tức là trong hình hài , gắng sức điều khiển thể chạy , thốt lên:

“Lục… Lục Tri Dao?”

Ta cúi đầu , sắc mặt đúng lúc lộ vẻ hoảng hốt:

“Thần đây. Hoàng thượng, chuyện là thế nào ?”

Thì thường ngày Dạ Vô Cực là từ góc độ , ừm, cũng khá xinh đấy chứ.

Tiếc là mắt mù thấy, trong mắt chỉ mỗi Bạch Nguyệt Quang của .

Giờ thì thể đổi, chẳng bao lâu nữa sẽ tự thấy rõ bộ mặt thật của Tô Miểu Miểu.

Ha ha… đến lúc đó chắc chắn nét mặt sẽ đặc sắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-hoang-de-hoan-doi-than-xac/chuong-1.html.]

Dạ Vô Cực siết chặt long bào, ánh mắt lạnh lùng chăm chăm.

“Lục Tri Dao, là ngươi giở trò quỷ ?”

“Hoàng thượng, thật quá xem trọng thần .”

Dạ Vô Cực mặt mày u ám, đối mắt với .

Một lúc lâu , mới buông tay , tới xuống ghế.

Ta âm thầm thở phào, bước đến đối diện , bộ hỏi nên thế nào cho .

Có lẽ Dạ Vô Cực quen với thể , đổi tư thế liên tục, đen mặt :

“Chuyện , tuyệt đối thể để kẻ khác .”

Ta gật đầu liên tục, miệng .

May mà mỗi Dạ Vô Cực đến cảnh cáo , đều cho nội thị và cung nữ lui . Bằng , chuyện ly kỳ quỷ dị thế , chắc chắn sẽ dọa bọn họ sợ c.h.ế.t khiếp.

“Hoàng thượng, Hồng Diệp cầu kiến.”

Chưa hết câu, tiếng gọi của Chu công công ngoài cửa cắt ngang.

Tới , tới , đại hí kịch sắp khai màn !

Ta hào hứng phắt dậy, bước nhanh mở cửa.

Hồng Diệp thấy , liền “phụp” một tiếng quỳ sụp xuống:

“Hoàng thượng! Quý phi nương nương đột nhiên đau đầu dữ dội, khẩn cầu ngài tới xem một chuyến!”

 

4

Hừ, chiêu trò của Tô Miểu Miểu, trăm năm như một, từng đổi .

Mỗi Dạ Vô Cực tới tìm , nàng liền sai đến cắt ngang, lấy cớ đau đầu chóng mặt, thể khoẻ.

Lần nào cũng thành công, khiến , một bậc Hoàng hậu chính cung, dần trở thành trò trong mắt trong cung.

Tất cả đều do tên cẩu Hoàng đế Dạ Vô Cực mà .

Nếu dung túng, Tô Miểu Miểu dám càn đến thế?

Thấy đáp lời, Hồng Diệp liền tăng thêm mấy phần nghiêm trọng khi thuật bệnh tình của Tô Miểu Miểu.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập tại kênh youtube 'Mèo Kam Mập Audio' để nghe audio nhé~

Ta khoanh tay, khẽ hắng giọng một cái, chuẩn mở miệng, thì thấy Dạ Vô Cực, hiện đang trong xác , thần sắc lo lắng, vượt qua bên , bước nhanh ngoài.

Ta nhịn nổi ý định trợn trắng mắt, liền vươn tay túm lấy tay , như :

“Hoàng hậu, gấp gáp thế là định ? Hửm?”

Dạ Vô Cực lúc mới sực nhớ phận hiện tại của , giọng cứng ngắc:

“Thần… thần chút lo lắng cho Tô Quý phi, qua xem thử.”

Ta nhoẻn miệng :

“Đã là Hoàng hậu lòng như thế, cùng một chuyến .”

Cơ hội như , thể buông tha?

, cũng nhất định sẽ nghĩ cách lôi theo.

Tới cửa Quan Cư cung của Tô Miểu Miểu, cố ý nắm tay Dạ Vô Cực cùng bước .

Dạ Vô Cực sững , ngẩng đầu trừng mắt :

“Lục Tri Dao, buông tay.”

Ta cúi đầu, ghé sát tai , khẽ hai tiếng:

“Hoàng thượng, gấp gáp như thế là sợ Tô Quý phi hiểu lầm ?”

“Ngươi...!”

Chưa đợi hết câu, buông tay , ngẩng đầu về phía nữ nhân đang giường, Tô Miểu Miểu. Kịp thời bắt lấy tia oán độc lướt qua trong mắt nàng.

Ta thầm trong lòng, lắm, mục đích của đạt thành .

5

“Hoàng thượng, đến đây?”

Tô Miểu Miểu cố gắng chống dậy, định hành lễ với .

Ta bước nhanh đến mép giường, nhẹ nhàng đè vai nàng xuống:

“Miểu nhi, nàng nghỉ , cần đa lễ.”

Thường ngày chứng kiến quá nhiều cảnh Dạ Vô Cực sủng ái nàng , bắt chước theo đúng y hệt, đảm bảo đến cả Tô Miểu Miểu cũng nhận , đang mặt nàng, thực chất là tử địch của nàng, Lục Tri Dao.

Tô Miểu Miểu lắc đầu:

“Hoàng thượng, lễ thể bỏ, nếu tỷ tỷ sẽ tức giận.”

Nói cứ như là kẻ lòng hẹp hòi .

Ta cũng ngăn cản nữa, xem xem nàng định bày trò gì.

Sau khi hành lễ với xong, nàng sang định hành lễ với Dạ Vô Cực. Còn kịp quỳ xuống, Dạ Vô Cực đau lòng đưa tay đỡ nàng.

Ngay lúc , trông thấy rõ ràng, Tô Miểu Miểu giấu một cây kim thêu trong kẽ tay, nhân cơ hội đó hung hăng đ.â.m tay Dạ Vô Cực.

Dạ Vô Cực đau quá, theo phản xạ giật tay , khiến Tô Miểu Miểu ngã nhào xuống đất. Nàng ngẩng đầu , trong mắt đầy oán trách:

“Tỷ tỷ, …”

Bạn cần đăng nhập để bình luận